SÀI GÒN CHIỀU LY BIỆT
Sài gòn ta tiễn chân nhau
Nỗi buồn sao bổng trút vào gió mưa?
Nhùn nhằn quyến luyến dây dưa
Tay nắm tay mãi trời trưa mất rồi
Từ nay hai đứa lẻ đôi
Bờ môi xa cách bờ môi trùng trùng
Anh về góc nhỏ nhớ nhung
Mơ ngày chồng vợ trùng phùng bên nhau
Ngôi nhà trống rỗng trước sau
Vắng em đâu cũng nhuốm màu biệt ly
Thời gian ơi! hãy qua đi
Cuốn nhanh bao nỗi ai bi đời người
Để mùa Xuân tới sáng tươi
Để anh sớm gặp lại người anh yêu
Trời đày nghịch cảnh trớ trêu
Hồn anh tím thẳm những chiều vắng em...
Hmhiennhan
TIẾNG VỌNG TÌNH XA
Hai tinh cầu lẻ loi trong góc tối
Lạc lõng vào vùng mây ảo mù khơi
Kẻ ở trên non người dưới chân trời
Tưởng gần đó nhưng cách xa vời vợi
Lời nói nỉ non nhiều hôm trao gởi
Thắp sáng niềm tin cũng rất bất ngờ
Ta đắm chìm vào nỗi nhớ chơi vơi
Theo câu chữ nói lên lòng mong đợi
Hình như có một nhịp cầu rất mới
Giúp chúng mình đồng cảm quyện hòa nhau
Anh ngập ngừng bày tỏ nỗi xuyến xao
Em khuyến khích hãy chân tình bước tới
Tình trong thơ nên thơ rất vẽ vời
Chớ hai đứa tâm hồn luôn ngay thẳng
Tuổi chiều xuân ai cũng trải nghiệm đời
Hãy để thơ thêm sắc màu lãng mạn
RỒI TỪ ĐÓ...
Rồi từ đó bến yêu bừng ánh sáng
Anh say thơ , say cả giấc mộng lành
Gởi nguồn thương vào mây gió lang thang
Gởi cả nắng khi mùa đông em lạnh
Đến một ngày giông tố bổng vây quanh
Em lại nói rượu tình là thuốc đắng
Kết tội anh như gió trăng phiêu lãng
Chẳng cần nghe anh lý giải ngọn ngành
Em hững hờ chà đạp trái tim anh
Khi nói tình yêu mong manh sương khói
Nếu yêu em tức là mang trọng tội
Mệt mỏi thì em đổ lỗi cho anh
Giọt sương nào không ẩn nước long lanh
Tình yêu nào không có nhiều vướng mắc?
Như mái tóc đến ngày thêm sợi bạc
Thuyền xa bến tất gặp sóng chòng chành
Giấc mộng trong thơ nếu đã không thành
Tình trong thơ đã nhuốm màu tang trắng
Nhưng anh sẽ chẳng bao giờ hối hận
Đã từng yêu, từng nhớ một dòng thơ
Nguyễn Hiền Nhân
nguyennilan
TÌNH THƠ & XA GẦN
Ừ xa lắm mà tưởng gần đâu đó
Nghe như quen mà lạ lẫm làm sao
Thơ bên thơ nghe luống những ngọt ngào
Gieo nỗi nhớ xuyến xao như hẹn trước
Rồi có lúc lại gieo niềm mơ ước
Làm cánh bèo trên sông nước mênh mông
Làm cánh bèo để trôi giữa dòng sông
Reo khúc hát lượn mình theo con sóng
Một chiều Thu anh ru câu say đắm
Em mơ màng như được vỗ về yêu
Bài thơ anh làm xao xuyến những chiều
Nghe chợt nhớ chợt thương người xa lắc
Rồi từ đó khi ánh đèn vừa tắt
Anh lại hiện về trong giấc chiêm bao
Kể cho em nghe lời mong nhớ ngọt ngào
Em ôm mộng dâng trào niềm mơ ước
Con đường tình luôn chông gai phía trước
Em vướng vào ngàn dấu nát bàn chân
Em nghe đau về tràn ngập vây quanh
Từng hơi thở xé toan lồng ngực nóng
Rồi từ đó em nghe hồn lạnh cóng
Run rẫy tìm dấu vết bước chân qua
Run rẫy tìm hình bóng tháng ngày xa
Cứ tìm mãi nhưng chỉ là vô vọng
Lòng nhủ lòng thôi không mong ngóng
Sao lại tìm khi một kẻ muốn quên
Sao lại tìm khi thuyền không về bến
Nước mắt chiều nức nở lén tràn môi
Thơ vô tình giết chết trái tim tôi
Bởi lời thơ hòa tan trong mật ngọt
Ngỡ tình anh như là đang yêu thật
Nhưng mộng thì chỉ ghé đêm thâu
Hiennhan! bài thơ dài quá NIlan chia làm 2 đoạn, Hiennhan đọc đoạn tiếp ở trên nhé
nguyennilan
16:36 18-11-2010
Đoạn 2 TÌNH THƠ & XA, GẦN
Cơn mộng đẹp còn sống được bền lâu?
Rồi thực tế ngàn mưa nắng phủ đầu
Em dừng bước khi hố sâu trước mặt
Em sợ rằng hồn ngã đỗ chìm mau
Câu thơ em nay mang sắc úa màu
Tình thơ khoác áo tang lòng hoang vắng
Em mặc tình ru hồn bằng men đắng
Say cho quên hay thêm nhớ ngậm ngùi
Trách phận mình mang hai chử cút cui
Trách trời lại tạo ra chi cái số
Không trách rằng gặp anh em sẽ khổ
Bởi chử duyên như thuyền vỗ chòng chành
Chữ duyên em mang mảnh vá mong manh
Nên dể vỡ như tơ mành vướng víu
Giữa trời xanh ai gieo tình cành liễu
Gió đong đưa gió vụt mất chữ tình
Em ru đời không ánh nắng bình minh
Câu thơ ấy bên mình em vẫn nhớ
Thôi anh nhé cũng một lần lẫm lỡ
Trách chi nhau, ôi! chỉ nợ thơ tình./.
Hiennhan! bài thơ Nilan làm hoài không kết thúc được, trời ơi ! bài thơ dài quá ha..ha..
Hmhiennhan
Trời Nilan ác quá, đưa bài thơ như thế nầy kêu HN hoạ? Khổ ghê.Tranh thủ về VN nữa nhé
BIỂN KHÔNG XA ĐƯỢC SÓNG
Người dưng ơi! em làm thơ hay quá
Lời ngọt ngào làm lay động lòng anh
Lý lẻ thắm sâu chan chứa chân thành
Như bản tình ca ngân vang êm ả
Dù hai đứa thuộc hai miền đất lạ
Nhờ nhịp cầu internet thông thương
Nhưng ý thơ như trăm mối tơ vương
Cột chặt lấy hồn anh về một ngả
Em dẫn anh vào khu vườn hoa lá
Có suối nước ngầm cùng tiếng chim ca
Có những cánh bèo trôi nỗi la đà
Có mùa thu với vầng trăng bàng bạc
Anh tưởng tượng dáng người yêu ngồi hát
Khúc nhạc lòng hoà nhịp đập trái tim
Trời bên ấy chắc cũng đang im lìm
Như anh bên đây nhìn em ngây ngất
Sao tự nhiên tiếng ca em nín bật
Rồi thở dài nhắc mãi chuyện không hay?
Sao niềm vui lại đếm tháng đếm ngày
Còn xác định tình yêu là vô vọng?
Em có biết ngày đêm anh mong ngóng
Những dòng thơ như liều thuốc thần tiên
Đã cho anh nguồn hạnh phúc vô biên
Đưa anh vượt khỏi bến bờ biển rộng
Sao em nói mộng cũng chỉ là mộng
Dìu em từng bước lọt xuống vực sâu
Hoa tình yêu đã úa mất sắc màu
Than thân côi cút chập chờn với bóng?
Thơ anh rồi sẽ lạc vào khoảng trống
Câu chữ đong đưa đến cõi vô hình
Dẫu sao thì tình vẫn ở trong tình
Như biển chẳng bao giờ xa khỏi sóng...
Nguyễn Hiền Nhân tức Hmhiennhan hay Tâm Minh Trần