Lần đầu đến quê em Lần đầu tiên anh đến quê em,
Kim đồng hồ đã chỉ bốn giờ sáng,
Cổng bệnh viện đã bày hàng quán,
Ly cà phê và mấy điếu thuốc thơm,
Ba mươi phút rồi, trời còn tối om,
Xe buýt đi núi Sam đã tới,
Anh qua lại con đường Lê lợi,
Chờ đợi em sương cóng cả người.
Cuối cùng rồi cũng thấy em cười,
Bảy giờ ba mươi phút trước bến xe Châu đốc
Buổi ăn sáng đơn sơ bún ốc,
Mà tự nhiên ngon ấm lạ thường...
Gần mười ba giờ khách sạn Thái bình dương,
Mình nối tiếp trận yêu đương bất tận,
Môi kề môi, mắt chìm trong ánh mắt,
Mình nồng nàn nằm ở trong nhau.
Đổi trao nhau hương vị ngọt ngào,
Mình hiến dâng cho nhau tất cả,
Hơi thở ,nhịp tim, tiếng rên khác lạ,
Những khoái cảm làm tê điếng thịt da
Ấp yêu nhau chẳng muốn rời xa,
Ghì bấu nhau trong cơn mê sảng,
Ngã đầu vào nhau êm đềm lãng mạn,
Hạnh phúc làm ta quên hết thời gian...
Đêm Long Xuyên thành phố sáng hoa đăng,
Cả hội chợ tưng bừng đông vui quá,
Ở giữa dòng người bôn ba xa lạ,
Ta chồn chân chỉ thích mãnh trời riêng.
Trong bốn góc phòng nhỏ hẹp thiêng liêng,
Ta ve vuốt và yêu nhau đắm đuối,
Nhớ cái quán cơm suốt hai ngày bốn buổi,
Em chìu anh, toàn ăn cá với canh.
Hạnh phúc tuyệt vời nhưng qua quá nhanh,
Về thành phố anh ngẩn ngơ tiếc nuối,
Yến Loan ơi! anh chờ ngày gặp lại,
Hai đứa mình luôn chung một hướng đi...
hmhiennhan