Tập thơ: LỠ DUYÊN
LỠ DUYÊN
Anh đi để lỡ chuyến đò Anh về mắc nợ câu hò đưa duyên Chẻ đôi mặt nước còn nguyên Hai ta tách nửa lời nguyền không nhau. Chí Diễn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2010 10:53:20 bởi Chí Diễn >
Không đề 1. Tôi vẫn nhớ nhung dáng một người Năm dài tháng rộng vẫn trong tôi Dù cho người đã vong thề ước Tôi vẫn yêu thương suốt một đời. 2. Quên làm sao được hỡi N.ơi Dẫu biết em đi phía một người! Dẫu lòng anh cồn cào tan nát Vẫn chúc em vui sống trọn đời. 3. Dẫu biết yêu em chỉ khổ sầu Nhưng mình có cấm được tim đâu! Mỗi khi tim thốt lời yêu dấu Là lúc ta sầu, ta khổ đau. Chí Diễn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2009 10:54:23 bởi Chí Diễn >
EM ĐI Chuông chiều... vọng tiếng: Chiều... chiều... Em đi. Lớp vắng. Hiu hiu gió buồn! Mình anh lắng hết tiếng chuông Vẫn ngờ...tiếng guốc...tan trường em đi... CHÍ DIỄN
CỚ SAO?... Cớ sao ngọn sống bạc đầu? Cớ sao đỉnh núi trắng màu phôi pha? Cớ sao em, cớ sao ta Nguyền yêu trọn kiếp hóa ra lỡ làng?!... CHÍ DIỄN
SAO VẪN CÒN? Ngày xưa em hứa chờ anh Bây giờ lời hứa chợt thành chiêm bao! Ôm cầm kỷ niệm hanh hao Ném vào quên lãng...mà sao...vẫn còn! CHÍ DIỄN
EM VỀ Chiều xuống sầu giăng kín phố Em về mưa đỗ trắng ngỏ ngày xưa Đêm tàn mưa vẫn còn mưa Em về vắng cả ngày xưa bây giờ! CHÍ DIỄN
HAI NỬA Nửa em cộng với nửa tôi Thì ra hai nửa lẻ loi tật nguyền. Ví dầu chấp lại cho nguyên Vẫn còn cái thẹo xích xiềng tim ta... CHÍ DIỄN
VỊ ĐẮNG Tôi vì em ôm hết vào mình những niềm cay đắng Em vì người trao cả vị ngọt đôi môi! Rồi người ta phụ em cho em những lời gian dối Tôi lại vì mình chôn vị đắng vào tim!... CHÍ DIỄN
ẢNH KHÔNG HỒN Xem ảnh người xưa bỗng thấy buồn Ép người lên ngực...nước mắt tuôn! Tôi khóc. Sao người im lặng mãi? Trời ạ! Tôi điên. Ảnh không hồn! CHÍ DIỄN
BI KỊCH Sao em không dối tôi Dù một lần rất nhỏ? Để tôi thấy mình vui Trong nỗi khổ vô bờ! Sao tôi không dối lòng Dù chỉ là khoảnh khắc? Để có thể bình yên Trong niềm vui giã tạo! Gía như em đừng nói Gía như tôi đừng tin Thì chuyện giữa chúng mình Đâu có là bi kịch... CHÍ DIỄN
ĐỪNG NHUNG NHỚ TÔI Đã thế thôi đừng nhung nhớ tôi Để tình đôi đứa mãi xa xôi Hãy xem yêu dấu như dòng nước Nếu đã qua cầu... mặc nước trôi... CHÍ DIỄN
Nước trôi đi cuốn vạn sầu
Lắng lại lòng ta nổi đắng cay
Đông có lạnh nhưng đâu lạnh bằng lòng nhân thế
Vui hay Đau chỉ mình ta định đọat mà thôi!
Ai bảo anh yêu đến dại khờ
Để giờ người phụ, để bơ vơ...
Lửa thiêu đốt
Đống tro tàn
Xuân lai đến
Quét sạch tan.
EM VỀ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH Em về thành phố Hồ Chí Minh Anh ở lại đây chỉ một mình. Nắng sớm, mưa trưa còn đâu nữa Vạt áo dài cô bé nữ sinh! Em về thành phố Hồ Chí Minh Còn nhớ hay quên chuyện chúng mình? (Thuở ấy bên nhau chung trường huyện Anh lén trao em...lá thư tình!) Em về thành phố cho anh gửi Xứ sở An Minh một cuộc đời Với bài thơ cũ còn dang dở Với nắng tàn phai buổi chia phôi! CHÍ DIỄN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: