KHÚC TỰ TÌNH VỀ MỘT DÒNG SÔNG
dòng sông ơi !..sao chẳng thấy đôi bờ...
trên bến vắng thênh thang nhìn sống vỗ.
em đã chờ sông cả một thời tuổi trẻ...
một tình yêu trong sáng thuở ban đầu.
ngày lại ngày qua em nuốt giọt lệ sầu.
để nước mắt chảy dài trong lòng nức nở.
núi rừng lặng im em nhìn anh bỡ ngỡ..
sao vô tình ai nỡ...vội chia xa...
em vẫn đứng trong cơn mưa nhạt nhòa.
để đò trôi giữa dòng sông day dứt.
sóng cồn cào nhìn hoàng hôn vụt tắt
mây trắng nganng đầu mang dấu ấn đi qua.
bao lâu rồi em ôm nỗi sót xa...
thầm vội trách ngày xưa sao ngây thơ quá
tin lời bạn để mối tình hóa đá.
để cuộc đời để ôm trọn giá băng
ước gì em là một ánh trăng thanh.
được quay lại để tìm về quá khứ.
vầng trăng khuyết được ghép thành dòng chữ
vẽ ánh trăng rằm ngày tết trung thu...
em không thich cuộc sống phù du.
dù chỉ thoáng qua vài giây trong chốc lát.
em chỉ muốn cả đất trời cùng ca hát
tràn ngập niềm vui trong ánh mắt long lanh
khúc tự tình em gửi tới cho sông.
cả tiếng hát ngày xưa, cả tiếng đò đưa đêm tối..
giử lại dòng sông cả dòng đời bối rối
lênh láng một cuộc tình...trong tiếng mưa rơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2007 17:32:39 bởi giotnangmuathu2007 >