Trích đoạn: giotnangmuathu2007
DÒNG SÔNG ƠI...
ngày nào em cũng viết cho anh, gửi hồn em vào trong gió theo mỗi chẳng đường anh đi qua...quê hương vẫn đợi chờ, vẫn nhớ nhung da diết, những hàng cây run rẩy trong gió miền trung..
em như một mảnh trăng cuối tháng lãnh lẽo đơn côi...nhin về phương trời xa mà lòng rưng...rưng lệ... tình yêu và nỗi nhớ theo mỗi bước chân anh....như mạch nguồn lai láng...anh của em...anh vầng trăng huyền diệu...em sẽ mãi là vầng trăng bé bỏng của anh...mãi mãi chờ anh ...giữa đất trời
Có bao giờ tự lòng anh có biết
Một ngôi sao mòn mõi nhớ người xa...
Đã bao giờ cơn mưa chiều tự hỏi
Tại vì sao rơi giữa những nhạt nhòa
GIỌT NẮNG MÙA THU HỠI!
Đọc những dòng thư này của em mà tâm trạng anh dâng lên một nỗi niềm khó tả.Em vẫn nhớ về kỉ niệm thiết tha của cuộc tình mình.Em vẫn theo dõi bước đăng trình của anh nơi viễn phương vời vợi.Em vẫn còn chờ đợi anh như dòng sông chờ đợi một con thuyền.Nhưng cuộc đời anh như một vầng trăng không chịu đứng yên,bị cánh gió nâng lên đưa về mọi miền của bầu trời xa thẳm.
Thu ơi! Anh nhớ lắm.Những ngôn từ đành bất lực không sao nói hết được tình anh.Anh vẫn mong em là vì tinh tú mãi trong lành,điểm xuyết cho thơ anh và tình yêu của anh thành những bông hoa tươi đẹp nhất.Em biết không,giữa cõi ảo này nhưng tình mình là rất thật.Thật đến nỗi anh nghe tim mình loạn nhịp trong từng con chữ gởi cho em.Tóc đã pha sương nhưng trái tim lại quá yếu mềm.Bởi vì quá yêu em với vô vàn cảm xúc. Cảm xúc được chắt chiu để biến thành hạnh phúc và cả nỗi đau sầu khi phải cách xa nhau.
Thu ơi!Dù mai này mình mãi cách xa nhau.Hương kỉ niệm trongtâm khảm của anh vẫn đậm màu thương nhớ.
Dù tất cả chỉ còn là nỗi nhớ
Tình chúng mình muôn thuở chẳng nhạt phai
Dù đời ta qua những nỗi bi ai
Tình thư ấy vẫn đi dài cùng năm tháng!
Anh của em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 17:04:34 bởi nguyenngoat >