dòng sông thương yêu
em viết vài dòng tâm sự giữa một ngày trời đông giá rét. những trận gió bấc thổi vào đời làm cây hoa cũng sắt lại vì rét...cả đất trời trong lạnh lẽo cô đơn....không biết ai có nhận được những thông điêp này không? nhưng em vẫn viết....em viết với cả tấm lòng của người em gái...người bạn....
gió lạnh vẫn ào về trong trái tim em heo hắt.. nhìn đôi chim nhãn bay trên tằng không mà lòng nặng trịu một nỗi buồn man mác...em cố tĩnh tâm để nhìn dòng chảy của thời gian cứ xa dần...xa lần..khuất bóng trong nỗi nhớ đơn côi....
ngày ấy đã qua rồi..còn đâu mà luyến tiếc, còn đâu mà nhung nhớ...nhưng kỷ niệm vẫn ào về chát đắng......dòng sông huyền diệu vẫn chảy trong lòng mùa thu như một vật vô hình....dòng chảy ấy cứ xoắn xít, đan xen, thực thực...hư hư
em biết mỗi bước em đi , là dòng nước trong mát, là ánh sao trời...là dòng sông huyền diệu.. tất cả đã vì em...em thành thật cảm ơn... cảm ơn tất cả...cảm ơn dòng sông yêu dấu.....
người đã cho em sức sống và niềm tin....
em vẫn biết rằng giờ dòng chảy đã đi xa.
nhưng vẫn để lại trong em muôn ngàn cơn sóng vỗ
thyền ai đo đã xa bờ bến cũ....
có nhớ chăng ngày ấy một lời thề.......