HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Tập thơ Hoài niệm hội Lim
Đây là trang thơ TG muốn lưu riêng những bài thơ của mình chứ không họa.Nếu quí thi hữu nào có thiện ý họa cùng có thể lấy bài ở đây về họa, TG rất vui được đón quí thi hữu ở trang "Nỗi lòng người viễn xứ" Thân mến.
Thương Giang
Hoài niệm hội Lim
Chiều xa quê nghe hát.
Câu quan họ Bắc ninh
Nao nao lòng nuối tiếc
Thủa hát đối sân đình...
***
Hội làng người hát "Trúc xinh"*...
Kể từ bữa đó...chúng mình quen nhau...
Đêm hội Lim bên sông Cầu
Trót thương ,mình đã nhận trầu trao duyên...
Hai người ngồi tựa mạn thuyền
Say sưa hát đối,ngỡ quên lối về....
...
...Thế rồi tôi phải xa quê,
Bao mùa Xuân chẳng thể về hội xưa...
Qua rồi ,biết mấy mùa mưa...
Ngày tôi trở lại...Hội vừa mới tan...
...
...Trách mình duyên phận đa đoan,
Bến xưa còn đó...Đò sang ngang rồi...
Chiều nay nghe hát:"Người ơi..."**
Bâng khuâng tôi bật hát lời :"Trúc xinh"...
Kiev 20/1/2003
*)Tên những làn điệu quan họ Kinh Bắc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2012 21:57:28 bởi THƯƠNG GIANG >
Về quê đi chợ Tết
Tôi muốn về quê dịp Tết này
Ngày Xuân đi chợ nhấp men cay,
Rượu làng Vân * ủ ,dành đợi Tết
Uống một lần mãi vẫn thèm say...
Say bởi duyên quê,say men nồng...
Say cô thôn nữ thắt lưng ong,
Yếm đào hờ hững buông trễ nải...
Ai nói không say...?Chỉ dối lòng...
Tôi muốn hòa mình giữa chợ đông
Ngắm người mua ,bán tính tiền nong...
Chợ quê đắt ,rẻ thì nài bớt,
Chẳng ai gian dối chuyện đếm đong...
Đâu giống như chợ chốn thị thành,
Người mua sợ kẻ bán đành hanh.
Bán thiếu,cân sai ...,còn lấn lướt,
Bằng lời mai mỉa thật chua chanh...
Tôi sợ nơi ấy chốn phồn hoa...
Sợ mỹ nhân đẹp nét kiêu sa,
Môi hồng ,má thắm...Thơm hương phấn...
Áo ngắn,giày cao...vá xẻ tà...
Thôn nữ quê tôi đẹp dịu dàng
Nết na ,khéo léo lại đảm đang.
Không dưng Vua ngày xưa kén vợ
Lại về Kinh Bắc chọn Ỷ Lan**...
Tôi thích lang thang ngắm heo may...
Trời Xuân thoáng lạnh, mưa bụi bay...
Ngắm cô bán bánh đang cời lửa
Nướng bánh đa Kế***,má đỏ hây...
Chợ quê đông khách nhất cụ đồ
Người mua câu đối chửa kịp khô
Ngày Tết ở quê đâu thiếu được,
Quất đào ,câu đối với tranh Hồ****?
Cả năm vui nhất chợ Ba Mươi
Trẻ được áo mới ,hớn hở cười...
Các bà,các chị thì chọn,ngắm,
Khăn nhung,guốc mộc ,yếm lụa sồi...
Chợ quê bình dị ấm tình người
Nét đẹp dân dã chỉ quê tôi,
Từ ngàn đời xưa người Kinh Bắc ,
Gặp nhau tao nhã:-Miếng trầu mời...
Kiev 10.1.2006
Chợ Tết nguồn tranh: nld.com
*)Rượu làng Vân là đặc sản của vùng Kinh Bắc
**)Nguyên Phi Ỷ Lan quê Kinh Bắc.
***)Bánh đa Kế cũng là một đặc sản của xứ Kinh Bắc
****)Tranh Đông Hồ là dòng tranh dân gian nổi tiếng của miền Bắc VN thuộc vùng Kinh Bắc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:32:12 bởi THƯƠNG GIANG >
XUÂN ĐÔI MƯƠI
Xuân ngày xưa ấy qua rồi
Khi tôi mười tám đôi mươi chưa tròn....
Mắt nhung đâu đã nhuốm buồn...?
Vô tư sống với tâm hồn mộng mơ
Đem niềm vui dệt thành thơ
Bồng bềnh thả giữa đôi bờ mùa Xuân...
Không gian như nhích lại gần
Cỏ mềm xanh mướt dưới chân thủa nào...
Má hồng thắm sắc hoa đào,
Con tim còn trẻ ,dạt dào niềm vui...
Bao nhiêu năm tháng qua rồi.
Chút Xuân thiếu nữ trên môi có còn...?
Thời gian trôi.Mắt nhuốm buồn...
Nhớ Xuân mười tám...Chấm son dịu dàng...
Giờ năm Tân Tỵ đã sang,
Thiên niên kỷ cũng mở trang mới rồi...
Chỉ còn ngơ ngác mình tôi
Buâng khuâng ,nuối tiếc một thời Xuân qua...
Kiev 30.12.2000
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:33:07 bởi THƯƠNG GIANG >
Đi tìm người hát câu quan họ
Trót phải lòng câu hát
Tôi lặn lội đi tìm
Đợi mãi mùa Xuân đến
Tôi tìm về hội Lim...
Đêm sông Cầu chao nghiêng
Bồng bềnh theo câu hát
Sóng ghì chặt mạn thuyền
Giấu niềm vui dào dạt...
Gió đưa hương thơm ngát
Mùi hoa bưởi hoa cau,
Ngọt ngào giọng ai hát.
Giục bước chân về mau...
Người ơi!Quan họ hát
Nghe sao mà đắm say...
Rằng:"Yêu nhau dối mẹ,
Áo qua cầu...gió bay..."*
Tôi phải lòng chẳng hay,
Người hát hội năm ngoái...
Thấp thỏm tôi chờ mong,
Mùa Xuân mình gặp lại...
Nhưng rồi...tôi tìm mãi,
Trong đêm hội thấy đâu...
Lẽ nào người không đến,
Bao khách đợi :"Mời trầu"*...
Vì câu hát thương nhau
Tôi như người mắc nợ...
Câu hát vẳng bên tai,
Khiến tôi càng khổ sở...
Người ơi!Sao người nỡ,
Bỏ hát hội Xuân này?
Để một người ngơ ngẩn,
Vì câu hát còn say...
Ước gì hội đêm nay ,
Đừng hát lời :"Giã bạn"...
Tôi chưa gặp được người
Xin đêm hội...Đừng tan...
Kiev 28/2/2006
*)Tên những làn điệu quan họ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:35:38 bởi THƯƠNG GIANG >
Lời nguyền...
Quan họ ngày xưa có lời nguyền:
Liền anh quan họ cấm kết duyên,
Cùng với liền chị - Bạn hát đối!
Trái lời đắc tội với tổ tiên...
Vì sợ lời nguyền theo suốt đời
Người ấy không đến hát cùng tôi...
Trót phải lòng nhau...đành phải thế,
Không làm bạn hát để thành đôi...
Đêm hội ngày Xuân nghĩa gì đâu...
Mình tôi tựa thuyền ngắm sông Cầu...
Vắng người, làm sao trao câu hát:
''Lời thương ta sẽ ngỏ cùng nhau...''*?!?
Nỗi buồn vắng bạn chẳng riêng tôi...
Còn bao nhiêu cặp nếu hát đôi
Thanh mai sánh vai cùng trúc mã,
Tàn đêm người xem chẳng muốn rời...
Thế nhưng họ đều phải đứng ngoài,
Không vào chiếu hát cùng bạn trai,
Dẫu nghe câu hát lòng rạo rực.
''Còn duyên ''* Quan họ dễ đâu phai...
Chẳng hiểu tại sao vẫn lưu truyền,
Lệ làng ngàn xưa cấm kết duyên?!?
Trai tài, gái sắc khi hát đối
Chỉ biết nhìn nhau...giấu muộn phiền...
Giá như có được phép nhiệm mầu
Hóa giải lời nguyền tự bấy lâu...
Chắc hẳn có bao nhiêu đám cưới ,
Liền anh, liền chị thành rể-dâu...
Kiev 15/1/2006
* Tên những làn điệu quan họ
r bài đã đưa vào tv Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:36:14 bởi THƯƠNG GIANG >
Xuân tha hương
Giao thừa buồn da diết
Nghe pháo nổ ngoài đường.
Bao năm rồi chẳng biết
Đón Tết nơi tha hương...
***
Giao thừa thức trắng cả đêm
Nghe tiếng pháo nổ,c àng thêm nhớ nhà.
Bao năm phiêu bạt xứ xa,
Con thơ gửi lại mẹ già chăm nuôi...
Quê xa hun hút cuối trời...
Nhớ quê thổn thức lòng người nơi đây...
Cả năm Tết có mấy ngày,
Đón Giao thừa rượu rót đầy ...Cạn ly!
Uống tiễn Năm Cũ qua đi
Uống đón Năm Mới mỗi khi Xuân về.
Uống mừng sức khoẻ bạn bè,
Uống để quên hết bộn bề lo toan...
Uống say rượu lẫn tiếng đàn...
Cố mua vui để xua tan nỗi sầu...
Đêm giao thừa giữa đất Âu,
Say nghe tiếng pháo...Ngỡ đâu...quê mình...
Kiev 31/12/2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:36:42 bởi THƯƠNG GIANG >
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:37:04 bởi THƯƠNG GIANG >
Sông Thương chẳng về miền quan họ...
....Gửi đến nơi em một câu quan họ
Gửi đến nơi em một miếng trầu cay
Để ăn miếng trầu đỏ môi em hát
"Em chẳng đứng ngồi cùng ai" (Nguyễn Thế Duyên)
Em xúc động ngấn lệ hoen dài
Khi người gửi em câu quan họ
Trầu cánh phượng ăn cho môi đỏ
Tay người têm cũng gửi cho em...
Lời hát xưa...mình hát mỗi đêm.
Bao năm nào dám mong hát lại..
Dáng trúc xinh..qua thì con gái
Người tìm chi...tê tái nỗi lòng...
Nón ba tầm bỏ lại bến sông.
Lời thương nhớ cũng không dám giữ
Em sợ mang kỷ niệm quá khứ
Chênh vênh nhớ: ''Quán dốc đợi người''*...
''Còn duyên''* ,mình đã hát một thời
Người có còn nhớ hát hay không?
Còn em , bỏ hát hội theo chồng ...
Lòng vẫn nhớ bến sông quan họ
Dòng sông Cầu chảy qua nỗi nhớ
Bến sông Thương vương nợ người xưa...
Giờ tha hương ...biết nói sao vừa
Nỗi nhớ quê câu thơ buồn da diết...
Xin đừng trách em sao tha thiết,
Mà miếng trầu sao chẳng trao anh...
Để lá trầu úa chẳng còn xanh
Sông Thương chẳng về miền quan họ....
Kiev 06/12/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:38:16 bởi THƯƠNG GIANG >
Mang tên dòng sông
Con sông Thương xanh mát.
Em gội tóc mỗi này.
Mùi hương đồng gió nội ,
Thấm đẫm làn tóc mây
Hương hoa lài thoảng bay
Dịu dàng từ mái tóc.
Tay em thon ngà ngọc.
Lùa tóc ,chải nhẹ nhàng...
Đêm dát ánh trăng vàng ,
Tựa mạn thuyền em hát,
Gió đồng nội thơm ngát ,
Đưa hương tóc bay xa....
Giờ không ở gần nhà,
Nhớ hoài con sông ấy ,
Sông Thương , kể từ đấy
Theo mình đi khắp nơi....
Những đêm bên xứ người.
Ngồi một mình hong tóc ,
Rưng rưng lòng muốn khóc ,
Nghe khúc hát : "Về quê..".
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 20:39:17 bởi THƯƠNG GIANG >
Nỗi nhớ...
Quê hương...nỗi nhớ cồn cào
Xa quê mới thấy ca dao mượt mà...
Mới yêu bến nước cây đa...
Yêu con sông nhỏ hiền hoà uốn quanh...
Xa quê thương lắm mái tranh,
Bóng tre cong rủ mát xanh quê nghèo...
Bao năm mang nỗi nhớ theo
Tuổi thơ ngày ấy cánh diều bay cao...
Bây giờ ngồi ngắm trăng sao
Se lòng nỗi nhớ...ai nào thấu chăng???
SÔNG THƯƠNG
Tên sông nỗi nhớ dịu dàng
Ngàn xưa ai đặt sông mang tên này...
Sông Thương ...con nước luôn đầy
Tình yêu nỗi nhớ đêm ngày nhân thêm
Sông Thương - tím dải lụa mềm...
Hiền hoà chảy mãi êm đềm dòng trôi...
Vũ Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2016 05:59:14 bởi THƯƠNG GIANG >
Miếng trầu xưa...
Khúc quan họ thiết tha ai hát :
Rằng:''Người ơi...
người ở... đừng về''*
Dùng dằng mãi...
rồi vẫn xa quê...
Câu hát theo em
cùng nỗi nhớ
Đêm hội tan...
miếng trầu trao ngỏ...
Người ơi!
Đừng để úa trầu này...
Vôi nồng quện với miếng trầu cay
Sẽ tô cho môi em
thắm đỏ...
Trong ngày đông
đầy tuyết,gió.
Xứ người...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 22:04:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Nỗi buồn viễn xứ
Sao vẫn là nỗi nhớ
Cứ mỗi độ Xuân về?
Chạnh lòng kẻ xa xứ,
Nghẹn ngào nhắc tới quê...
Cuộc đời như sóng bể,
Xô ta đến xứ người,
Giữa phồn hoa đô hội,
Buồn viễn xứ khôn nguôi...
Lênh đênh theo dòng đời,
Bến mơ chưa chạm tới,
Ta như bị cuốn trôi
Xa dần bờ nguồn cội...
Quê nhà bao người đợi,
Mẹ già mỏi mắt trông,
Cả đời gánh khó nhọc
Đè lưng mẹ thêm còng...
Xuân nào mẹ cũng mong,
Con mình về đón Tết.
Còn ta cứ mải miết,
Phiêu bạt ở xứ người...
Đã quá nửa cuộc đời.
Ta sống trong ảo vọng
Ôm giấc mơ cuồng điên
Xây lâu đài trên sóng...
Giấc mơ thành bong bóng,
Vỡ tan tác mất rồi...
Chỉ còn ta ở lại
Mơ thực với đơn côi...
Chỉ còn ta ở lại...
Buồn viễn xứ khôn nguôi...
Kiev 10/2/2004
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 22:06:28 bởi THƯƠNG GIANG >
Duyên quê
Xa quê ,dù lưu lạc nơi đâu.
Trời Nam, đất Bắc...Đến chốn Âu...
Năm nào cũng vậy,khi Xuân đến.
Lại nhớ Hội Lim bên sông Cầu...
Nhớ câu quan họ thật mượt mà,
Lời thương gửi gắm trong câu ca...
Duyên thầm thôn nữ không son phấn
Đẹp mãi trong lòng kẻ đi xa...
Bởi thế Xuân nao cũng muốn về,
Để ngắm thôn nữ đi trên đê
Quần lĩnh , áo the bay trong gió,
Níu lòng lữ khách nét duyên quê...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 22:06:55 bởi THƯƠNG GIANG >
Giọt nắng vô tình
Xuân ơi!
Đến tự bao giờ?
Sớm nay mở cửa....
Xuân ùa phòng tôi...
Hình như...
tất cả đất trời...
Toàn hoa mận trắng...
Đang rơi...
thơ mình...
Ồ không!
Giọt nắng vô tình,
Giỡn đuà bông tuyết thuỷ tinh
trên cành...
Tuyết tan
Thành giọt long lanh...
Rớt trang thơ để hoá thành...
Mùa Xuân!
Kiev 3/2002
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 22:07:27 bởi THƯƠNG GIANG >
Lặng lẽ giao thừa
Chỉ có gió và tuyết
Trong đêm khuya muộn màng,
Như cùng ta thao thức,
Lặng lẽ đợi mùa sang...
Giao thừa buồn mênh mang.
Mình ta nâng chén đắng.
Gặm nhấm nỗi tha hương,
Quê người vui sao đặng...
Bao giao thừa thiếu vắng-
Hơi ấm từ quê nhà...
Mẹ giờ chắc lại khóc,
Thầm thương đứa con xa...
Bên này Đông chưa qua,
Nên Xuân còn chưa tới...
Năm Mới họ đã sang,
Tết mình còn đó đợi...
Giao thừa buồn diệu vợi,
Ngoài khung cửa tuyết rơi.
Thương những người xa xứ
Tết về vẫn đơn côi ...
Kiev 2006
Vũ Thương Giang
...Giao thừa buồn mênh mang.
Mình ta nâng chén đắng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2016 19:51:08 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: