HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Đừng buồn...
Thôi xin đừng hờn trách em thêm
Đừng tiêu sầu trong đêm lạnh vắng...
Đừng uống nữa...Làm sao hết chén đắng:
-Khi anh cần đâu có dáng hình em?
Lời buồn trách...nghe nhưng triệu mũi kim,
Đau đớn như trái tim xát muối...
Biết làm sao...chỉ còn niềm tiếc nuối
Em bây giờ...đã an phận hiền thê...
Kỷ niệm xưa...theo nỗi nhớ tìm về
Khung trời cũ...biết có người mong đợi..
Hai nửa vầng trăng...buồn diệu vợi...
Cách xa...
Rồi một ngày trên lối cũ anh qua
Hình bóng em sẽ nhạt nhòa tan biến
Trước mắt anh...một người mới xuất hiện
Sẽ chẳng còn lưu luyến bóng hình em...
Thương Giang
Tình cha Đường xa heo hút dặm ngàn
Đời cha vất vả ,gian nan thác ghềnh.
Nhiều khi cuộc sống bấp bênh
Nẻo nào cha đến cũng lênh đênh thuyền...
Khó khăn đeo bám chẳng yên.
Đi tìm cơm áo kiếm tiền nuôi con.
Con bây giờ đã lớn khôn
Thương cha, lòng dạ héo hon nỗi sầu.
Cha già hay ốm hay đau
Lắm khi ngã bệnh, con đâu có gần...
Biết cha lo lắng trăm phần
Khi con xa hẳn người thân...ruột rà
Nào gần gì đâu, nước Nga?
Về đây có có mẹ có cha ngóng chờ...
Thương Giang,13/6/2009
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2010 06:53:39 bởi Huyền Băng >
Thương...Thương... Thương...sao mà thương thế!
Phương Nam anh ngóng trông
Ngổn ngang mối tơ lòng
Khi đôi mình xa cách...
Thương em nơi đất khách
Mùa đông trắng tuyết rơi...
Anh vụng dài viết lời
Cho bài thơ tên :Nhớ...
Dẫu đường đời cách trở
Trời thử thách lòng ta
Tình yêu sẽ đơm hoa
Vườn mình cây đơm trái...
Đừng bao giờ nghi ngại
Những tình cảm chân thành.
Em thương mến tặng anh
Không có lời hoa mỹ...
Vần thơ hiền thủ thỉ
Không đẫm ướt lời yêu
Không bổng bay như diều
Để anh dâng cảm xúc...
Thương anh tấm lòng thực
Giấu kín trong lòng thôi
Bao giờ mình gặp lại
Thương nhớ ấy trao người...
Thương Giang
r đã đưa vào tv Trang thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2010 05:02:48 bởi THƯƠNG GIANG >
BIẾT
NÓI
GÌ...?
Em biết nói gì cảm tạ đây?
Lòng thành ,tâm thiện ý tràn đầy...
Anh dành tất cả cho em đó
Chẳng hề đong đếm ,sợi mảy may...
Đêm chong mắt nhớ thương dòng sông
Giấu buồn chôn giận tận đáy lòng.
Em vô tâm lắm ! anh muốn trách...
Sao hoài im lặng để anh mong...?
Thật lòng luống thẹn ,biết nói gì?
Bao đêm thao thức rồi nghĩ suy
Vần thơ anh trao...em đón nhận
Ơn dày ,nghĩa nặng mãi khắc ghi...
Em biết từ đây nợ anh rồi...
Sợi lạt ân tình mỏng mảnh thôi.
Mà sao trói được đôi cánh rộng
Của loài thiên di mãi cuối trời...?
Đêm mệt nhoài những con sóng xanh
Xô mãi bờ cát trắng hiền lành.
Bờ thùy dương rì rào khúc hát:
Sông nơi em hòa biển nơi anh...
Kiev,29/1/2010-TG
Trăng thơ đợi người
Đò ngang thăm bến chi nhiều
Thương ai hờn trách bao điều thấu không...?
Thôi đừng vương vấn dòng sông
Hãy quay về hướng...trăng lồng tình mơ...
Tội người mới đến ngẩn ngơ
Ngóng trông đò ...hóa Trăng thơ đợi người...!
ThươngGiang
HUẾ THƯƠNG
Gửi người nơi ấy sông Hương
Ngang qua phố Huế có vương giọt buồn?
Chiều mưa giăng kín tâm hồn
Đan xen kỷ niệm thủa còn bên nhau.
Qua thôn Vĩ ,mướt vườn trầu
Rưng rưng nỗi nhớ tím mầu Huế thương...
Đêm tàn bến Ngự ,sông Hương
Vẳng câu hò giữa canh trường chơi vơi...
Răng mà nhớ rứa người ơi!
Dẫu chừ xa lắm khoảng trời ngày xưa.
Hỏi buồn ai hắt vào mưa,
Để câu hò cũng xót chua ngậm ngùi...?
Xa người..vỡ vụn niềm vui.
Dấu yêu kỷ niệm chôn vùi giấc mơ...
Thương bến cũ vẫn đợi chờ
Con thuyền lạc bến ,ngác ngơ xứ người...
Vòng tay ngày ấy xa rồi.
Chênh vênh câu hát buộc lời trao duyên.
Bao năm còn nhớ lời nguyền:
Suốt đời bến đợi con thuyền ngày xưa...
Kiev .01/2/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2010 03:33:00 bởi THƯƠNG GIANG >
Giọt nhớ thương
Giọt sầu ai đổ vào đêm
Để ai đong giọt nhớ thêm mãi đầy...
Giọt thương hoen đậu mắt cay
Để ai ru khúc Xuân này người ơi!
Hội Lim , người nhắc ... bồi hồi
Trúc xinh...gợi nhớ một thời đã qua...
Áo dài mớ bảy mớ ba
Mặc ngoài yếm thắm...mặn mà duyên quê.
Quai thao nón thúng nghiêng che
Nụ cười thôn nữ ấp e ,thẹn thùng...
Long lanh đôi mắt huyền nhung
Trao trầu cánh phượng,mong đừng quên nhau.
Thế mà ...em bước qua cầu.
Để anh lặng lẽ ngồi xâu giọt buồn...
Miếng trầu ước hẹn vẫn còn.
Em không trở lại...héo hon đợi chờ.
Quê nhà nở trắng hoa mơ
Ngày Xuân sum họp ,em giờ cách xa.
Mùa đông lạnh giá chưa qua
Nhỏ nhoi em giữa nhạt nhòa tuyết rơi...
Xót xa , anh thấy nụ cười
Môi em tím lạnh, quê người tha hương...
Giọt buồn,giọt nhớ, giọt thương.
Rót vào chén đắng , đêm trường uống say.
Biết nói gì với anh đây,
Khi em đã để đắng cay cho người?
Lênh đênh một cánh bèo trôi,
Bao giờ trở lại tặng người giọt thương...
Thương Giang,
Kiev02/02/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2010 19:23:36 bởi THƯƠNG GIANG >
GỬI ANH Anh ru tình khúc chiều nay
Gói bao nhung nhớ chứa đầy tim côi.
Gửi em nơi ấy xa xôi
Lời ru tỏa nắng từ nơi quê nhà...
Bên em đông vẫn chưa qua,
Lời ru trĩu nặng xót xa giọt sầu.
Mắt xưa lúng liếng còn đâu...
Hội Lim đến hẹn ,bên cầu anh trông...
Trầu cay quyện với vôi nồng,
Như tình ta mãi sẽ không đổi rời.
Khúc ru anh gợi một thời.
"Lời thương đã ngỏ"* ,chơi vơi mái đình.
Em giờ chẳng hát "Trúc xinh"*
Xa anh lời cũ lặng thinh ngủ vùi.
Lòng dâng chua xót ngậm ngùi
Tha hương đất khách niềm vui đâu tròn...
Quai thao nón thúng vẫn còn
Yếm đào vẫn thắm như son đợi người...
Dẫu cho giá lạnh tím môi
Nghiêng che vành nón , nụ cười gửi anh.
Kiev31/01/2010-TG
Nhắn anh
Chẳng quản gì trở ngại
Vững niềm tin nghe anh!
Tình yêu vốn mong manh
Như thuỷ tinh dễ vỡ
Đừng bao giờ trót lỡ
Vô tình buông tay rơi...
Trái tim vỡ vụn rồi
Nguyên lành đâu ghép được?
Đường dài còn phía trước
Mình nắm tay bước qua
Bên nhau cùng năm tháng
Cây tình yêu nở hoa.
TG-17/01/10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2010 04:46:19 bởi THƯƠNG GIANG >
Anh có còn nhớ...
Biết nói gì cùng anh
Khi ngày Xuân gần đến...
Năm hò rồi mười hẹn
Vẫn chẳng về ngày Xuân!
Anh có chờ bước chân
Của em ngày trở lại?
Anh có còn khắc khoải
Thao thức niềm nhớ mong?
Anh còn ru giấc nồng
Dịu dàng cho em ngủ?
Hãy gom vần thơ cũ
Dệt chăn ấm yêu thương.
Gửi cho người tha hương
Héo lòng nơi xứ lạ
Sầu hoen mi buốt giá
Rưng rưng ngày đầu năm
TG,20.01.2010
Nói cùng anh
Em là bến, thuyền anh tránh bão giông
Giữa cuộc đời những khi không yên ả
Bến với thuyền...có bao giờ xa lạ?
Mãi keo sơn một dạ giữ thủy chung...
Biển khơi kia dẫu xanh biếc ngàn trùng
Vẫn rình rập cuồng phong khi bão tố
Bước đường đời nhiều gian nan sóng gió
Nhưng bến thuyền luôn gắn bó với nhau.
Thương Giang
Vẫn mãi có em
Em là bến để thuyền anh tránh bão.
Đừng giam mình trong ốc đảo cô đơn.
Những hoài nghi tự làm khổ mình hơn.
Tình cảm ấy vẫn vẹn tròn sau trước.
Anh lo gì...Sông bao giờ cạn nước,
Thuyền tình anh không qua được bãi bồi?
Anh biết đấy,mình xa cách đôi nơi...
Chuyện tình cảm phải dưỡng nuôi hy vọng
Em vẫn gần bên anh trong giấc mộng
Mình vẫn luôn như là bóng với hình...
''Giọt nắng mùa thu " vẫn tỏa lung linh
'' Lòng người viễn xứ" lưu tình anh gửi
Hãy yên lòng...em sẽ chẳng thay đổi
Ngã tư đường...em chọn lối có anh...
Đừng lo lắng...biển luôn giữ mầu xanh.
Như tình ta mãi ngọt lành hạnh phúc! Hãy tin nhau đừng bao giờ ngờ vực
Tấm lòng em luôn chân thực gửi trao.
Không thề non hẹn biển ồn ào,
Lời giản dị như ca dao mộc mạc... Bước chân em qua nghìn nẻo khác
Nhưng chẳng hề bước lạc người ơi!.
Xuân đang về ! anh chẳng đơn côi
Bên anh có hình em gửi lại...
Cô gái Hội Lim...nụ cười đọng mãi
Trong thơ anh , thực tại có em...
Khi nào buồn thao thức chong đêm.
Ngắm hình...sẽ thấy em bên cạnh...
Thương Giang
Đừng hoài nghi
Sông Thương xuôi chảy về nguồn
Sẽ cuốn trôi những dỗi hờn vụn vặt.
Niềm tin ơi ! Đừng bao giờ nguội tắt
Mãi lung linh sáng trong mắt anh thôi.
Em đi đâu ? anh chớ nghĩ xa xôi...
Vẫn đồng hành cuối chân trời góc bể
Đừng bao giờ gợn hoài nghi anh nhé
Mình như sam chẳng đơn lẻ đâu anh...
Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: