HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
NGẠI NGẦN... (đ)
Giờ đây tóc đã điểm sương.
Nửa đời xa xứ còn vương tình này...
Về đi!...Chợt thấy mắt cay.
Trăm năm tình cũ ... mãi vay nợ người...
Chiều nay thầm gọi :Huế ơi!
Sông Hương trầm mặc... chơi vơi câu hò...
Xứ người lạc bước ngẩn ngơ.
Nhớ về nơi ấy bây giờ đang Xuân...
Tháng Ba e ấp ngại ngần.
Giấu hương Xuân chín để phần người xa...
Hàng me lối cũ mình qua.
Vấn vương kỷ niệm ...chiều sa giọt buồn...
Mưa như nước mắt dỗi hờn.
Biết rằng nơi ấy...lòng son vẹn thề...
Nhưng mình bỏ xứ xa quê.
Bây chừ người đợi ,dám về nữa đâu...
Kiev 20/3/2010-TG
Ngọn lửa tình anh (đ)
Thoáng Xuân ...đã cuối tháng Ba.
Bên em tuyết trắng vẫn sa đầy trời.
Tháng Tư ...cũng sẽ qua thôi.
Ngày Xuân ấp áp tiết trời tháng Năm.
Sẽ không còn rét lạnh căm.
Lòng em ấm bởi xa xăm một người...
Yêu thương lo lắng khôn nguôi.
Bốn mùa Xuân ấm nụ cười từ anh...
"Lạy trời cho tuyết tan nhanh
Để vơi buồn khổ em anh cuối trời..."
Ước nguyện giản dị vậy thôi.
Mà em hiểu được tình người trao em...
Như phù sa mãi bồi thêm.
Đôi bờ xa cách cháy niềm nhớ mong...
Tháng Ba giờ hết sầu đông.
Trong em ấm ngọn lửa hồng :-Tình anh!
Kiev 20/3/2010-TG
Xa...
Tháng Ba e ấp nụ xinh.
Bên anh nắng ấm,Đông mình em thôi.
Thầm mong...anh có khoảng trời,
Bốn mùa Xuân mãi trên môi ngọt ngào...
Đừng vương thêm khúc ca dao
Đắng lòng ai cắm cây sào đợi mong.
Đừng nói điều ấy... viển vông.
Để ai buồn tủi mắt hong nắng chiều...
Xin đừng vương lụy chữ yêu.
Men hờn uống với cô liêu...say mềm.
Xin đừng thao thức trong đêm.
Lời thề xưa buộc ,nay em cởi rồi...
Đừng bận lòng cánh bèo trôi.
Mai về xứ lạ , xa rồi giấc mơ....
Kiev 15/3/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2010 17:58:12 bởi THƯƠNG GIANG >
NGƯỜI XƯA....
Mắt buồn dõi cánh chim trời.
Mờ xa hun hút có người đợi trông...
Vẳng lời ru :"Lá diêu bông..."
Nao nao nỗi nhớ ...những mong trở về...
Còn trong ký ức bóng quê.
Cây đa ,bến nước ,bờ tre đầu làng.
Hoa xoan tim tím dịu dàng.
Lối về gió thoảng nhẹ nhàng hương cau...
Lơ thơ một dải sông Cầu.
Ngọt câu quan họ :"Mời trầu ","Còn duyên"...
Bao năm xa xứ chẳng quên.
Đêm trăng hò hẹn thề nguyền lứa đôi...
Xưa người hát khúc :"Bèo trôi".
Để mây phiêu bạt xa xôi nẻo nào...
Đắng lòng ,bẻ khúc ca dao.
Gói lời buồn tủi gửi vào câu thơ...
Lang thang trong cả giấc mơ.
Người xưa ước hẹn bây giờ tha hương...
Kiev 21/03/2010-TG
Có thể...
Có những điều giản dị đơn sơ.
Với riêng ta...bất ngờ ý nghĩa.
Và vô tình ,một lần có thể
Làm cho ai vỡ vụn trái tim... Có bao giờ anh trách giận em ,
Đã nói ra những lời không thật.
Cố tình để niềm tin rơi mất
Dối lòng rằng lối chật đường trơn...
Phía không anh ,rớt ánh mắt buồn.
Người quay gót...chiều hoàng hôn sẫm lại..
Gió hoang lạnh trong đêm quằn quại.
Mảnh trăng gầy...trống trải giữa ngàn sao...
Có thể anh sẽ thấu hiểu phần nào.
Điều không thật...và tại sao lại thế...
Hai phương trời...thao thức trong lặng lẽ.
Bởi một điều có thể...chẳng nói ra...
Kiev 20/3/2010-TG
Xin đừng... (đ)
Nẻo đời một kiếp trầm luân.
Vô tình xui khiến bước chân sang nhà...
Sóng lòng vương vấn giao thoa...
Từ khi anh gửi món quà làm quen...
Lá me kỷ niệm trinh nguyên
Xanh niềm hy vọng đượm duyên chúng mình...
Anh gieo cây nghĩa cây tình.
Để giờ kết trái rung rinh đầu cành...
Hương đầu trái chín ngọt lành.
Anh ơi!Mình sẽ để dành ngắm thôi...
Em như đứa trẻ mồ côi
Trái ngon...ao ước... để rồi cất đi...
Đừng nếm trái cấm làm gì...
Chúa mà biết được có khi...họa phiền...
Xin đừng chia nhé...chẳng nên.
Cho em giữ lại vẹn nguyên trái lành...
Kiev 17/03/2010-TG
Cám ơn anh...(đ)
Biết nói gì để tri ân,
Trước tình thương mến ân cần của anh.
Trái chín vẫn giữ trên cành.
Cho em mãi thấy nguyên lành tình ta...
Anh nào phải kẻ tâm tà.
Một lần gặp gỡ dễ mà quên đâu...
Gian truân xây bắc nhịp cầu.
Thời gian khoảng cách hồi đầu mới quen...
Đã từng gián đoạn..tưởng quên.
Thế mà nỗi nhớ thành tên tìm về...
Kỷ niệm một gói lá me...
Anh gửi trong gió ,từ quê hương nhà.
Theo em sang xứ người ta.
Bao đêm chong mắt...lòng da diết buồn....
Anh về khơi mạch nước nguồn.
Để thơ đơm trái,dỗi hờn nguôi ngoai...
Sau bao ngày tháng chông gai.
Giờ đây sum họp trúc mai một nhà...
Cảm ơn tình nghĩa thiết tha.
Anh luôn gìn giữ dẫu là trái ngon...
Kiev 20/3/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 20:08:05 bởi THƯƠNG GIANG >
Vẫn còn... (Đ)
Vẫn còn thương nhớ đầy vơi.
Xa em tím tái sắc trời nhớ mong.
Sông Ngân lấp lánh một dòng.
Bỏ đi biền biệt hỏi lòng còn Thương?
Đêm dài thao thức canh trường.
Lời yêu chưa ngỏ đã vương ngập sầu...
Qua lửa mới biết vàng thau.
Có thử thách mới hiểu nhau thật lòng.
Ngân Giang- Vàng rắc mặt sông.
Thương Giang -Nỗi nhớ tím dòng chờ em...
Kiev 21/3/2010- TG
Nơi xa...
Mắt buồn thăm thẳm cuối trời.
Long lanh ngấn lệ... nhớ người nơi xa
Bây chừ đã cuối tháng Ba.
Cháy trời đỏ rực sắc hoa gạo rồi...
Bên em tuyết trắng vẫn rơi.
Mắt nhung u uẩn cuối trời chợt cay...
Chạnh lòng... anh gửi gió gửi mây,
Đôi lời nhắn nhủ đong đầy nhớ thương...
Khi mô trở lại sông Hương
Mà mong thắt sợi tơ vương giùm người...?
Mình không duyên phận ...bởi Trời...
Dấu yêu kỷ niệm...thì thôi...đoạn đành...
Con đường me rợp lá me xanh
Bây giờ ngơ ngẩn mong manh dáng gầy...
Mỗi góc phố, mỗi hàng cây.
Chứa chan nỗi nhớ những ngày bên nhau...
Vẫn còn xanh mướt vườn trầu.
Thôi đành bỏ héo vườn cau...úa vàng.
Bến xưa còn chuyến đò ngang.
Thương anh hoài ngóng...ai sang...mà chờ...?
Nỗi buồn rụng cả trang thơ.
Nơi xa gió lạnh ..bơ vơ chiều buồn...
Kiev 26/3/2010-TG
Hết duyên
"Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng..."*
Giờ nhắc chi:"Lá diêu bông."*
Người xưa môi thắm má hồng còn đâu...
Đò chiều nên ngại nông sâu.
Nẻo về xa lắc...một mầu khói sương.
Mây trôi ,bèo dạt muôn phương.
Chút duyên xưa cũng tàn hương nhạt dần
Mắt nhung u uẩn bụi trần.
Về ư?Bỗng thấy phân vân trong lòng.
Đành rằng bến cũ đợi mong.
Người xưa gom nắng chờ hong mi buồn...
Trăm sông đều đổ về nguồn.
Sông Thương một dải vẫn còn trôi xa.
Thời gian khoảng cách phôi pha.
Ngập ngừng bởi hết mặn mà nét duyên...
Thôi đành bỏ bến bỏ thuyền.
Cởi lời trói buộc thề nguyền năm nao.
Cho người quên khúc ca dao...
"Vầng trăng cắt nửa"...hanh hao cuối trời...
Kiev 22/03/2010-TG
Nơi xa...
Mắt buồn thăm thẳm cuối trời.
Long lanh ngấn lệ... nhớ người nơi xa
Bây chừ đã cuối tháng Ba.
Cháy trời đỏ rực sắc hoa gạo rồi...
Bên em tuyết trắng vẫn rơi.
Mắt nhung u uẩn cuối trời chợt cay...
Chạnh lòng... anh gửi gió gửi mây,
Đôi lời nhắn nhủ đong đầy nhớ thương...
Khi mô trở lại sông Hương
Mà mong thắt sợi tơ vương giùm người...?
Mình không duyên phận ...bởi Trời...
Dấu yêu kỷ niệm...thì thôi...đoạn đành...
Con đường rợp lá me xanh
Bây giờ ngơ ngẩn mong manh dáng gầy...
Mỗi góc phố, mỗi hàng cây.
Chứa chan nỗi nhớ những ngày bên nhau...
Vẫn còn xanh mướt vườn trầu.
Thôi đành bỏ héo vườn cau...úa vàng.
Bến xưa còn chuyến đò ngang.
Thương anh hoài ngóng...ai sang...mà chờ...?
Nỗi buồn rụng cả trang thơ.
Nơi xa gió lạnh ..bơ vơ chiều tàn...
Kiev 26/3/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 09:37:16 bởi THƯƠNG GIANG >
HY VỌNG...
Lời thơ đầy nỗi bi ai...
Nỗi đau vương nặng hình hài người xưa...
Trời còn có lúc nắng mưa
Tình yêu cũng vậy, giận đùa nhau thôi
Đừng rầu lòng thế chị ơi!
Ngoài kia đầy ắp khung trời yêu thương...
Nếu có duyên nợ vấn vương
Nếu còn yêu sẽ tìm đường về đây
Em mong gần lắm cái ngày...
Người ấy trở lại...đắm say tình nồng.
Chị yêu đôi má lại hồng
Đôi môi lại thắm,mắt long lanh cười...
Ngấn lệ chan chứa niêm vui
Ngày mai đời sẽ đẹp tươi hơn nhiều...
Thương Giang
TÌNH BIỂN
Anh vẫn là biển rộng bao la
Vẫn đưa vẫn đón bao thuyền phà
Vẫn gửi lời thương theo làn gió,
Cho biết bao tầu thường lại qua???
Em vẫn mãi là thuyền nan thôi
Bé nhỏ đơn sơ giữa biển khơi.
Chỉ mong cuồng phong đừng vùi dập.
Bình an cập bến...để gặp người...
Vẫn biết tình biển luôn ắp đầy.
Ban tặng ,xẻ chia...cả cho vay.
Từ kẻ nghèo hèn ,bậc vương giả
Biển luôn hào phóng chẳng mảy may...
Em cũng may mắn được nhận quà
Chút tình biển tặng ,kẻ ở xa...
Nâng niu đón lấy dòng nước mát,
Biển cạn còn đây.......Muối đậm đà...
Thương Giang/21/6/2009
Mong em về...
Thì thầm anh khẽ nhắc :
-Trời đã chuyển sang hè,
Râm ran đầy tiếng ve
Lẫn trong vòm phượng đỏ
Phương trời xa có nhớ
Quê nhà anh chờ mong?
Chim cuốc kêu ngoài đồng
Trong đêm khuya khắc khoải...
Em ơi sao đi mãi ,
Không thấy hẹn ngày về???
Hoa gạo cháy trên đê
Đỏ rực như đám lửa
Hoa nở rồi tàn úa
Như nỗi nhớ mỏi mòn
Mùa hạ như chấm son
In đậm trong ký ức...
Kỷ niệm như hư thực
Luôn hiện hữu bóng em....
Mong sao đừng xa thêm
Và em mau trở lại...
Lấp đầy nỗi trống trải
Trong những ngày cách xa....
Thương Giang,21/6/2009 [link=http://du-lich.chudu24.com/f/d/090214/p1.jpg?c=1&w=450][/link]
Ru anh...
Dịu dàng em hát ru anh
Lời ru phảng phất ,mong manh nỗi buồn...
Rưng rưng ngấn lệ tủi hờn,
Anh đã say giấc ,em còn: À... ơi....
"Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay"*...
Truân chuyên đè trĩu vai gầy.
Còn đâu ngà ngọc đôi tay thủa nào...
À ơi...đắng khúc ca dao
Mười hai bến nước...chênh chao bến đời....
Giai nhân vang bóng một thời,
Đức-Tài toàn vẹn.., duyên người đa đoan...
À ơi...ai giấu buồn than .
Trong đôi mắt dõi chim ngàn tung bay...
Thôi rau răm...chịu đắng cay.
Thì mong phận số ...đổi thay dễ gì...?
Đường trơn ,dốc trượt khó đi.
À ơi câu hát thầm thì ru anh...
Dẫu đời gấp khúc loanh quanh,
Bên anh em vẫn hiền lành hát ru...
Kiev 27/3/2010-TG
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2010 10:38:50 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: