HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Biển kiêu hùng
Biển kiêu hùng vì chẳng sợ bão giông,
Biển kiêu hùng vì biển rộng mênh mông
Biển kiêu hùng vì biển không nhạt nhẽo
Biển kiêu hùng gấp trăm vạn lần sông....
Sông kiên trinh khi sông đục biển trong?
Sông vô vị còn biển đậm đà muối,
Sông ra biển sông nhỏ như dòng suối.
Sông làm sao sánh với biển kiêu hùng?
-Thương Giang,22/6/2009
BIỂN RỘNG
Anh vẫn là biển rộng bao la
Vẫn đưa vẫn đón bao thuyền phà
Vẫn gửi lời thương theo làn gió,
Cho biết bao tầu thường lại qua???
Em vẫn mãi là thuyền nan thôi
Bé nhỏ đơn sơ giữa biển khơi.
Chỉ mong cuồng phong đừng vùi dập.
Bình an cập bến...để gặp người...
Vẫn biết tình biển luôn ắp đầy.
Ban tặng ,xẻ chia...cả cho vay.
Từ kẻ nghèo hèn ,bậc vương giả
Biển luôn hào phóng chẳng mảy may...
Em cũng may mắn được nhận quà
Chút tình biển tặng ,kẻ ở xa...
Nâng niu đón lấy dòng nước mát,
Biển cạn còn đây.......Muối đậm đà...
Thương Giang/21/6/2009
Gặp nhau...
Anh ơi...Trái đất vẫn tròn
Cho dù xa cách...sẽ còn gặp nhau...
Chỉ thương trầu úa vì cau,
Mỏi mòn trăng đợi...khuyết câu hẹn thề ...
Đường xưa lối cũ em về,
Còn không anh những đêm hè đầy sao...?
Chòng chành một khúc ca dao
"Vầng trăng cắt nửa"...hanh hao cuối trời...
Ánh sao trốn mắt em rồi
Để đêm trống trải ru lời nhớ mong.
Gió nghịch mùa thổi dọc sông.
Bờ lau xao xác ,đếm đong dỗi hờn...
Nửa đời người ví hoàng hôn,
Trời còn xui gặp để buồn cả hai...
Sông Hương vẳng khúc Nam ai.
Câu hò hoà nhịp khoan thai mái chèo...
Ai xui gió thổi dạt bèo.
Lênh đênh mây cũng trôi theo khắp miền.
Chúng mình kiếp trước nợ duyên.
Kiếp này dẫu muộn...bến -thuyền gặp nhau...
Kiev 03/4/2010-TG
NGUYÊN THƯƠNG Mắt sâu thăm thẳm nỗi buồn
Vẹn Nguyên Thương nhớ trong hồn thơ xưa.
Thương ca ...chẳng nói cho vừa.
Tình người chan chứa bốn mùa đợi mong...
Khánh Hoà giờ nắng nhiều không?
Nơi em hơi lạnh ngày Đông vẫn còn...
Tháng Ba hoa gạo như son.
Cháy trời sắc đỏ lối mòn...người qua...
Chiều xao xác khúc Thương ca.
Gói bao cảm xúc thiết tha gửi người...
Cám ơn anh nhé ngàn lời.
Dành Nguyên nỗi nhớ viết lời ru em....
NN-TG
Em...
Bao yêu thương gửi em rồi...
Anh giờ còn lại một trời đơn côi...
Tháng Tư...hoa phượng đỏ trời
Buâng khuâng ,chợt nhớ nụ cười của em...
Anh đốt mình cháy trong đêm.
Bằng men yêu với nỗi niềm khát khao...
Trời đêm lấp lánh ngàn sao.
Mắt em tinh nghịch trốn vào nơi đâu...?
Phải chăng Thiên định từ lâu,
Dòng đời vạn nẻo,thấy nhau tình cờ...
Để rồi vương vấn câu thơ...
Canh trường đơn chiếc bơ vơ nỗi buồn...
Em giờ ...như nắng hoàng hôn,
Nhạt khi chiều xuống...đâu còn như xưa...
Sao số phận nỡ giỡn đùa ,
Khiến anh nhớ Gió nghịch mùa nơi xa...
Kiev 5/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 14:46:26 bởi THƯƠNG GIANG >
Nói cùng anh
Anh đi rồi...
Nhà hắt hiu.
quạnh quẽ!
Một mình em.
Đơn lẻ...
Mong anh thôi!
Căn phòng nhỏ
Ấm hơi
giờ
Trống trải!
Bóng tối lan,
Khắc khoải...
Giữa
đêm thâu!
Anh ở đâu?
Cuộc sống ồn ào
tất bật
với
lo âu...
Em hoảng sợ...
Tiếng còi tầu
vọng lại
Có khi nào
anh bỏ em
đi mãi?
Đêm thật dài
Gió hoang dại
cuồng điên!
Anh đi rồi...
cuộc sống
chẳng bình yên.
Nỗi nhớ anh
cứ thản nhiên
réo gọi...
Trái tim em
hướng về anh
mong đợi.
Phút tương phùng
em sẽ nói :
Yêu anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:23:18 bởi THƯƠNG GIANG >
Còn thương
Còn nhớ đến nhau nên mới mong
Còn thương nên mỏi mắt ngóng trông...
Hờn giận vu vơ cho vơi nhẹ,
Nỗi buồn chất chứa dâng ngập lòng...
Em chẳng biết mình làm khổ anh
Một người ngay thật ,vốn hiền lành.
Bao đêm thao thức trong hoài vọng,
Ôm nỗi khổ đau suốt năm canh...
Nếu hờn,trách,giận...nhẹ lòng đi
Anh cứ nói tiếp...,đừng ngại gì...
Em đáng trách nhiều,và hơn thế...
Nỡ bỏ anh lại để vu qui...
Dẫu chưa hẹn ước hay thề bồi
Sợ rằng lời "chót lưỡi ,đầu môi..."
Nên cứ câm lặng,không dám nói,
Để tình đơn phương ...lỡ làng rồi...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:23:58 bởi THƯƠNG GIANG >
Thương...
Thương ai con mắt đỏ
Hoài vọng người đi xa
Mùa Xuân không trở lại
Nỗi nhớ chợt vỡ òa!
Câu thơ thật thiết tha
Khát khao chờ người cũ
Bến sông mùa nước lũ
Vẫn ngóng con đò xưa
Cho dù nắng hay mưa
Vẫn vẹn nguyên nỗi nhớ
Sợ một lần đổ vỡ
Suốt đời sầu vương mang.
TG-Kiev 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:24:41 bởi THƯƠNG GIANG >
Còn nguyên lời hẹn
Xin người chớ có phân vân
Đừng ngờ vực nữa ngại ngần thêm xa...
Niềm thương nỗi nhớ thiết tha
Gửi về nơi ấy quê nhà chờ mong...
Còn đây son sắc tấm lòng
Xa xôi cách trở vẫn không nhạt nhòa.
Chẳng như cơn gió thoảng qua
Một lời hẹn ước...Mãi là trăm năm...!
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:25:53 bởi THƯƠNG GIANG >
Sao đành?
Anh ươm vào đây bao mầm Xuân
Đành rằng mình mẩy lấm bụi trần
Vất vả nắng mưa...vì sở thích...
Sao đành ở ẩn để dưỡng thân?
Đường đời gấp khúc đâu bằng phẳng
Tâm bền ,chí sáng vững bước chân
Vườn thơ kết giao bao bằng hữu
Vắng anh ngơ ngẩn bóng giai nhân...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:26:24 bởi THƯƠNG GIANG >
Mong em hạnh phúc
Mai ngày...nếu thuyền rời bến sông ,
Còn thương...xin hãy giữ trong lòng
Đừng nhắc tên nhau làm chi nữa
Xin hãy quên tôi...có được không?
Dẫu tim tan nát cũng đành thôi
Đường em hoa cưới họ trải rồi...
Kỷ niệm ngày xưa em gửi lại
Đắng cay niệm khúc...giữ mình tôi...
Mong em hạnh phúc với người ta
Còn thương...xin cứ để phôi pha
Nồng nàn dấu yêu...của hai đứa
Rồi bụi thời gian sẽ nhạt nhoà...
Tôi sẽ không hờn trách em đâu
Còn thương...còn lo lắng cho nhau
Cầu chúc cho em duyên mãi đượm
Để không còn nhớ...một người đau...
-TG- Kiev 2010-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 17:28:57 bởi THƯƠNG GIANG >
Tặng riêng anh
Mặc dòng đời bình yên hay nổi sóng
Nhưng chúng mình vẫn thơ mộng bên nhau.
Em sẽ không bao giờ để anh sầu
Dù thời gian bao lâu vẫn thế...
Hãy vững lòng ,anh sẽ chẳng đơn lẻ.
Em vẫn luôn lặng lẽ bên anh.
Khúc yêu thương em vẫn mãi để dành.
Sẽ hát tặng cho riêng anh đấy...
Khúc hát cho anh
Cám ơn anh dành cho người xa xứ
Tình cảm ngọt ngào với tâm sự yêu thương.
Em hát ư? Một bài hát quê hương
Điệu dân ca còn vấn vương người hỡi
Rằng:"Thương nhau xin hãy chờ hãy đợi"...
Ngày Xuân về sẽ hát hội cùng nhau...
Trăm năm duyên còn thắm đượm trầu cau
Tình quan họ... dù đi nơi đâu vẫn nhớ...
TG
Vẫn gặp nhau Dẫu muộn màng ta cũng đã gặp nhau.
Mười lăm năm...
Sóng bạc đầu thương nhớ...
Bao khát khao...vùi đáy lòng
Ngợp thở...
Như thạch nham trong núi lửa...
chực trào dâng...
Bởi muộn màng nên khuyết nửa vầng trăng
Đâu tròn vẹn như thủa
còn mười sáu...?
Huế yêu ơi...
Bao kỷ niệm nương náu,
Chiều Hương Giang...
Xưa ai giấu lời thương...?
Để muộn màng...vẫn thao thức vấn vương.
Một cánh chim tha hương...
Trời viễn xứ...
Anh dịu dàng sợ chạm vào quá khứ.
Nụ hôn đầu...
vụn vỡ nỗi niềm đau...
Bởi muộn màng nên đã lỡ duyên đầu...
Chút duyên cuối
Em ngồi khâu liền lại...
Dẫu muộn màng...
Vẫn gửi nơi xa ngái,
Trái tim đau...
Em vừa vá nguyên lành...
Kiev12/4/2010-TG
Em...
Bao yêu thương gửi em rồi...
Anh giờ còn lại một trời đơn côi...
Tháng Tư...hoa phượng đỏ trời
Buâng khuâng ,chợt nhớ nụ cười của em...
Anh đốt mình cháy trong đêm.
Bằng men yêu với nỗi niềm khát khao...
Trời đêm lấp lánh ngàn sao.
Mắt em tinh nghịch trốn vào nơi đâu...?
Phải chăng Thiên định từ lâu,
Dòng đời vạn nẻo,thấy nhau tình cờ...
Để rồi vương vấn câu thơ...
Canh trường đơn chiếc bơ vơ nỗi buồn...
Em giờ ...như nắng hoàng hôn,
Nhạt khi chiều xuống...đâu còn như xưa...
Sao số phận nỡ giỡn đùa ,
Khiến anh nhớ Gió nghịch mùa nơi xa...
Kiev 5/4/2010-TG
CÓ NHỚ...
Sông Thương nước vẫn hiền hòa
Chiều rơi vườn cũ, trăng sa lối gầy
Em giờ thương lá vàng bay
Đã quên câu ví thả đầy mặt sông .
Hỏi lòng còn nhớ nhau không
Khi câu quan họ còn nồng đổi trao
Bắc Giang một thuở má đào
Giờ sang ki ép làm xao xác lòng ...
Duyên quê tơ vẫn đầy nong
Chữ xa lỡ dở cho dòng mực khô
Lờ đờ nước hến sông mơ
Người đi có nhớ ...Đôi bờ sông Thương.
MINH TUẤN
Lâu rồi không họa với THƯƠNG GIANG
Hôm nay tự nhiên thấy nhớ dong sông THƯƠNG quê em một thuở .
Anh gửi cảm xúc với bài thơ hay của em ...CHÚC EM VUI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2010 01:40:56 bởi Minh Tuấn >
Đừng dối lòng mình...
Con tim còn thổn thức,
Mắt buồn vời vợi trông...
Ngóng chờ bước chân cũ,
Sao còn cố dối lòng?
Chiều ngang qua dòng sông,
Soi bóng mình vào đó...
Thì thầm con sóng vỗ,
Bất chợt nhớ người xưa...
Xao xác bờ lau thưa...
Còn vương đầy kỷ niệm...
Phía không ai...chợt tím...
Khắc khoải nỗi cô đơn...
Vâng! Người...cứ dỗi hờn,
Thoảng thôi...tình thi vị...
Từ thẳm sâu ý nghĩ,
Có bao giờ muốn xa...?
Lời yêu mới hôm qua,
Nồng nàn ai trao tặng...
Khuyết trăng giờ...thơ lạnh...
Cứ trống trải , chơi vơi...
Hãy trở lại người ơi!
Quên đi điều vụn vặt...
Nàng thơ trong góc khuất,
Đã đi rồi...từ lâu...
Đừng tự làm khổ nhau,
Chuỗi ngày dài lạnh vắng.
Lời yêu bỗng chát đắng,
Thì sao lại dối lòng...?
Kiev 14/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2010 07:07:14 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: