HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Hương muộn...
Còn chút hương muộn giấu trong hoa
Gói ghém gửi trao để làm quà,
Một chút...nhỏ nhoi... mỏng manh ấy.
Là cả tấm lòng của người xa...
Sợ một ngày nao gió trở mùa
Cuốn đi xa mãi chút hương xưa...
Loang trên mặt nước , mảnh trăng vỡ.
Xao xác lòng ai , khoảng trống lùa...
Nếu em chưa về thăm sông Hương.
Nỗi buồn lãng đãng, như khói sương.
Có còn đọng lại chiều Bến Ngự
Hay sẽ tan nhanh ,chẳng vấn vương...?
Cũng đành vậy thôi ,nếu hương xưa.
Một chút mỏng manh...cũng hoá thừa.
Em về xứ Huế làm chi nữa
Hương muộn ướt nhoà với chiều mưa...
Kiev 13/4/2010-TG
Chẳng thể nào... Chân thành anh gửi lời khuyên:
Hồi hương một chuyến gỡ duyên nợ tình
Đừng vờ quên, dối lòng mình
Trái tim day dứt ,nín thinh dễ gì...?
Bao lần về...rồi lại đi...
Làm sao dám gặp...một khi người chờ...
Hai mươi năm...tựa giấc mơ....
Nỗi buồn khắc khoải đến giờ đâu nguôi...?
Ai xưa trót đã thề rồi,
Đất Trời làm chứng suốt đời yêu nhau...
Nhưng xa mới một mùa Ngâu,
Đã quên lời hứa,qua cầu vu qui...
Người ở lại chờ người đi,
Tháng năm mòn mỏi ,xuân thì dần qua...
Mấy năm sau...Chợt vỡ oà ,
Con tim đau đớn...người xa lấy chồng...
Đắng cay tủi hận...nghẹn lòng
Tình đầu dệt mộng trao vòng cầu hôn...
Khát khao hạnh phúc vẹn tròn
Đêm trăn trở giấu nỗi buồn chờ ai...
Bây giờ...đau vẫn chưa phai...
Mai ngày thác xuống tuyền đài chẳng quên..
Trăm năm bến vẫn đợi thuyền...
Người xưa ở vậy...lỡ duyên tình đầu....
Kiev13/4/2010-TG
Tiếng đêm...
Nén kìm một tiếng thở...Đêm.
Ứ căng lồng ngực...con tim rã rời...
Men tình đốt cháy bỏng môi
Khát khao một giọt sương rơi từ người...
Đốt làm chi ánh sao trời...
Rồi đi nhặt gió mồ côi...Thoảng buồn...?
Trăng kia khuyết để đợi tròn...
Thiên duyên đã định...ắt còn thấy nhau...
Đêm rưng rức...giấu giọt sầu,
Để ai lặng lẽ vá khâu nỗi lòng...
Nửa đời...ngỡ hết nhớ mong.....
Bất ngờ thức dậy bởi vòng tay xa...
Lẽ nào như mới hôm qua,
Người đi khuất nẻo...nhạt nhòa khói mây...?
Muộn màng níu giữ trong tay
Chút hương xa ngái...Đong đầy yêu thương...
Kiev 14/4/2010-TG
Anh...(đ)
Xứ Đoài óng ả nắng vương
Mây trắng lảng bảng khói sương trong chiều...
Quê anh thơ mộng bao nhiêu.
Núi đồi rượt đuổi..,cánh diều bay cao...
Sông Thương như dải lụa đào,
Ngọt câu quan họ gửi trao ân tình...
Giờ đâu còn dáng trúc xinh...
Mà anh nhắc lại chuyện mình ngày xưa..?
Xa nhau khi gió trở mùa,
Tha hương đôi ngả...xót chua ngậm ngùi...
Chắt chiu dành dụm niềm vui
Trong câu lục bát gửi người nơi xa...
Cả đời...dẫu một lần qua.
Hương xưa đọng lại ngút xa bóng người...
Anh về Séc* với khoảng trời,
Xứ Đoài mây trắng cùng lời :"Trúc xinh"*
Kiev 14/4/2010-TG
Tứ khúc Thương ca Thương ca tứ khúc thành dòng
Chở niềm nhung nhớ đêm mong ngày chờ...
Cho dù tình ảo trong thơ
Vẫn dâng cảm xúc bất ngờ phải không?
Chiều nay anh gửi nỗi lòng
Cho người viễn xứ lấy chồng xa quê.
Hờn ghen chi...nghĩa phu thê.
Tình chưa gặp mặt...nẻo về còn xa...
TG
Đợi mong...
Nhớ thương héo úa trăng gầy...
Vô tâm chẳng thấu người đây đợi chờ...
Bao đêm chong mắt viết thơ
Vần câu trốn mất...thẫn thờ ngóng trông.
Oi hè mà ngỡ mùa đông.
Bởi lòng đơn lạnh...ai không trở về...
Đêm buông tiếng thở não nề...
Có vầng trăng lạnh chốn quê tủi sầu...
-TG-/12/4/2010
Cách xa... Gió sẽ dập đốm lửa tàn...
Nhưng cũng sẽ thổi bùng lan lửa hồng.
Như tình xa cách núi sông.
Có khi chết yểu hay nồng đượm hơn...
Niềm tin nuôi dưỡng tâm hồn.
Gần-xa ,khoảng cách đâu còn đáng lo...?
Mỗi tin nhắn,mỗi dòng thơ.
Là nguồn động lực để chờ đợi nhau...
Cho dù xa cách bao lâu.
Anh đan sợi nhớ tím mầu yêu thương.
Em chuốt giọt tủi tha hương.
Dệt thành câu hát đêm trường ru anh...
Kiev 29/3/2010-TG
Nói dối (Đ)
Chưa tới Ngày nói dối*
Ai đã sớm đùa rồi.
Vô tình người đâu biết,
Lời ấy... làm khổ tôi...
Người biết chăng miệng đời.
Biến điều không thành có.
Chuyện ganh ghét thị phi
Đeo bám tôi khổ sở...
Đường đời đầy trắc trở.
Tôi thận trọng bước qua.
Gom từng niềm vui nhỏ,
Dành dụm , giờ vỡ òa...
Phật Trời thì ở xa.
Kêu cầu Người có thấu?
Xin được làm bông hoa.
Nơi đồng nội ẩn náu...
Hoa không hương sắc mầu,
Tím dịu dàng dung dị,
Nở ở miền quê xa ,
Giữa cỏ cây thi vị..
Mong tránh xa đố kỵ.
Quên hết những ganh đua
Và đừng ai nhắc tới
Dù chỉ câu nói đùa... -TG- *) Hay còn gọi là Ngày Cá Tháng Tư (1/4)
Em sẽ trở lại...
Nỗi buồn gió thoảng hư hao
Anh giờ ngóng đợi...khi nào em qua?
Vắng em mưa cũng nhạt nhòa...
Con tim trống trải xót xa nỗi buồn...
Câu thơ ngơ ngác vô hồn.
Vắng em ...vì thế chẳng còn ý thơ...
Chiều ru giọt nắng xa mờ..
Và em nhẹ đến tựa bờ vai anh...
TG
Mãi bên anh Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo...
Kiev 15/4/2010-TG
Đợi người...
Bao năm...giấu nỗi ưu tư
Bởi còn mãi nợ lời ru của người....
Mười lăm năm...
ngóng xa xôi...
Con tim thổn thức trong lời
Ầu...ơ..
Thương con nước mãi xa bờ...
Mười lăm năm ấy...
đâu ngờ...trắng tay!
Ầu...ơ...
Muối mặn gừng cay...
Xanh xao nỗi nhớ
trăng gầy xót xa..
Nghiêng đêm...
hắt ánh trăng tà...
Phù sinh một kiếp...
Cánh hoa úa tàn...
Mười lăm năm...
gánh đa đoan...
Vời trông phía ấy...gió ngàn
hắt hiu...
Mồ côi..
Tình.
Cố chắt chiu...
Dụm dành chôn kỹ cô liêu tủi buồn...
Nửa đời cúi mặt ru con ...
Cố che góc khuất vẫn còn...
trong tim...
Mười lăm năm...
chẳng nhấn chìm...
Vầng trăng mười sáu...
vẫn tìm về đây...
Khơi niềm nhung nhớ bao ngày...
Tim côi vá lại...
mi gầy rưng rưng...
Mười lăm năm...
mộng tương phùng...
Phía không anh...
vẫn lạnh lùng mưa rơi...
Mai về bến cũ người ơi!
Mười lăm năn vẫn không nguôi...
Đợi chờ...
Kiev16/4/2010-TG
Mong anh hiểu...
Em suốt đời mắc nợ
Chẳng thể trả cho người ,
Nhẹ nhàng một lời hứa,
Mà trĩu nặng tim côi...
Cứ ngỡ nợ thế thôi,
Sẽ không vay,nhận nữa...
Nhưng bài thơ viết dở,
Chợt nhớ...chưa trả anh...!!!
Tháng Tư ,trời trong xanh,
Mùa hạ căng đầy gió...
Nơi anh nắng hạ đổ...
Sao bất ngờ...Rét ư...? Bên em ,giờ tháng Tư,
Chớm Xuân trời còn lạnh,
Giọt nắng Xuân mỏng mảnh
Như tấm voan nhẹ buông... Lối cũ ,cuối con đường ,
Biết anh chờ đợi đấy...
Nhưng...vờ như không thấy,
Cúi đầu ,lặng lẽ qua...
Kỷ niệm nào đã xa,
Vẫn vẹn nguyên nỗi nhớ...
Đành xếp lại góc nhỏ,
Khuất trong lòng mình thôi...
Bài thơ...nợ anh rồi,
Chắc không thể viết tiếp...
Nẻo đời vốn chật hẹp,
Mong anh hiểu lòng em...
Kiev 16/4/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: