HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 50 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 746 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 18.04.2010 13:48:08 (permalink)
0
Ngóng đợi người xa...

Neo lòng bến đợi thuyền qua,
Hanh hao nỗi nhớ, nhạt nhòa mắt cay...
Mỏi mòn đợi bóng ai đây...?
Đêm thao thức nhớ mi gầy nơi xa...

Vành trăng khuyết mỏng  câu ca,
Nụ cười mảnh rớt...nhạt nhòa...người đi...
Người ở lại  trồng  cây si...
Mà hoa chẳng nở...Lấy gì tặng nhau...?

Huế bây chừ sắp mùa Ngâu,
Lê thê mưa lạnh  thấm sâu vào lòng...
Tình ai  trao trọn dòng  sông
Đi mô người  ngóng ... mênh mông cuối trời...

Neo lòng nhớ lắm Huế ơi!
Ánh sao tinh nghịch biết cười...Mắt ai...
Thôi đừng hát khúc Nam  ai...
Để người thao thức... đêm dài khát khao...

Sông Hương trầm mặc chống sào
Neo lòng bến  đợi...thuyền nao trở về....
Nghiêng rơi một vạt  nắng  hoe.
Nhuộm vàng lối cũ...Buồn nghe tiếng lòng...
Kiev 17/4/2010-TG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 13:49:18 bởi THƯƠNG GIANG >
Minh Tuấn 20.04.2010 00:42:51 (permalink)
0
Nhớ dòng sông Thương…

<<Cả đời...Dẫu một lần qua
Hương xưa đọng lại ngút xa bóng người...
Anh về Séc với khoảng trời
Xứ Đoài mây trắng ru lời :"Trúc xinh"*>>
THƯƠNG GIANG


Bao năm mưa nắng bạc tình
Hồn quê còn đợi rủ mình chiêm bao
Sông thương một dải yếm đào
Ôm xuân mười tám tôi vào vòng say …

MINH TUẤN

Cám ơn THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM VÀ TẶNG BÀI THƠ HAY.
MÌNH ĐẾN TẮM DÒNG SÔNG THƯƠNG TỪ NĂM 76 CƠ ĐẤY...HI...CHÚC BẠN VUI
quangluc 20.04.2010 15:44:53 (permalink)
0
Bạn có bài thơ:NGÓNG ĐỢI NGƯỜI XA hay quá!cho phép QL hoạ đôi vần theo cảm xúc của bạn nhé.
 
BẾN XƯA.
 
Thuyền xưa nhớ mãi bến nhà
Biết bao chìm nổi nhạt nhoà lệ cay
Dạt trôi đi khắp đó đây
Thầm mơ bến cũ có ngày đoàn viên.
 
Thuyền ai lướt tới trăm miền
Vẫn còn mang nặng nỗi niềm với quê
lao xao gió lộng bờ đê
Mà như tiếng bước ai về đầu thôn.
 
Chân trời lấp ló trăng non
Luỹ tre kẽo kẹt,lối mòn ai qua
Người đi trong gió hiền hoà
Bóng ai cùng với bóng hoa vào mùa.
 
Sông Thương giờ có ai chờ?
Mưa rào nước nổi,bơ vơ cánh bèo.
Hàng lau vi vút gió reo
Bến-thuyền ai đã chống chèo chờ nhau!
 
Hay thuyền đợi úa mùa cau?
Bến xưa cũng đã bạc màu...thời gian !
Thả hồn trong cõi mênh mang
Bến-thuyền...thuyền-bến ai sang? ai chờ?
 
chúc bạn Thương Giang luôn vui khoẻ.rất hân hạnh đwocj làm quen.
Thân ái:Quang Lục.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 22:26:04 bởi quangluc >
nguyenthuy_qs 21.04.2010 20:45:19 (permalink)
0


Tặng Thương Giang

Nguyễn Thủy


Em mang tên dòng sông
Chảy lời tình năm tháng
Ru anh tròn giấc mộng
Lắng sâu niềm nhớ mong.

Em là dòng nước biếc
Tắm mát cả đời anh
Ru êm đềm tha thiết
Bao nhiêu tình em anh.

Như là thương là nhớ
Như là đợi là là chờ
Nên giờ vọng lời thơ
Gởi trao tình năm tháng.

Bao nhiêu thiên tình sử
Ẩn vào trái tim đời
Ánh mắt tươi nụ cười
Trên đôi môi đỏ thắm.

Lời yêu thương nồng cháy
Giấu kín tận đáy lòng
Như mưa nguồn chớp bể
Dạt dào tình thương mong./.

NT.

21 - 4 2010

 
THƯƠNG GIANG 22.04.2010 21:03:03 (permalink)
0
Sao chẳng nói...

Thương sao chẳng nói thật lòng
Cứ vờ dối mãi ...đêm mong ngày chờ...
Đứng xa thầm gọi..nàng thơ...
Ước gì ngoảnh  lại...bất ngờ...gặp nhau...

Thương thầm ,thương vụng đằng sau...
Giang tay hứng lấy giọt sầu..hờn ghen.
Chốn đông ngại cảnh bon chen
Giận mình chẳng dám làm quen, đến gần

Quá nửa đời,chẳng còn Xuân.
Mà sao bỗng thấy ngại ngần...Còn mong...?
Đêm về buồn héo hắt lòng.
Trái tim không ngủ, chong chong nhớ người...
Kiev 18/4/2010-TG

THƯƠNG GIANG 22.04.2010 21:06:34 (permalink)
0
Biết còn đến chăng?

Vụn vỡ ,xưa một lời thề.
                       Niềm tin từ đó chẳng về , dù mong...

Trăng thu gầy tựa sầu  đông.
Đam mê nguội tắt ,lửa lòng  hắt hiu...
Dẫu còn ao ước lời yêu...
Từ trong sâu thẳm...cô liêu...Chợt buồn!
Nửa đời , bóng xế chiều hôm.
Chút duyên tình muộn...biết còn đến chăng?
-TG-



Truyền thuyết

THƯƠNG GIANG 22.04.2010 21:11:34 (permalink)
0

Vương câu lục bát xứ Đoài


Bên người mây trắng vẫn bay.
Đồng quê xanh mướt chân mây trải dài
Dẫu chưa lần ghé xứ Đòai
Qua thơ ngỡ chốn Bồng Lai tuyệt vời...


Giờ qua cái thủa  đôi mươi
Hồn quê thao thức ,xứ người chiêm bao...
Sông Thương như dải lụa đào
Tắm sông một thủa,ôm vào vòng tay

Buâng khuâng thủa ấy ... còn đây.
Cồn cào lắng dịu , mi gầy...giọt sương.
Hai mươi năm...kiếp tha hương.
Nhớ câu lục bát, hoài  thương  xứ Đoài...
Kiev24/4/2010-TG



THƯƠNG GIANG 22.04.2010 21:12:38 (permalink)
0
CHẲNG VỀ...

Bao năm thuyền đã xa bờ,
Hắt hiu bến vắng , ngẩn ngơ mỗi chiều...
Bởi còn nghẹn đắng lời yêu,
Bến quê vẫn mãi cô liêu vì thuyền....

Mỏng manh một chữ nợ duyên
Mà sao nặng nỗi truân chuyên...với đời...
Lênh đênh một kiếp thuyền trôi.
Tha hương bỏ bến...cuối trời mờ xa...

Nỗi niềm đè  trĩu  câu ca.
Vầng trăng khuyết mỏng nhạt nhòa đêm suông...
Bao mùa cau đã tỏa hương
Võ vàng trầu úa nhớ thương một  người…

Lời thề xưa dẫu xa rồi ,
Dễ gì cởi được...?Suốt đời  đeo mang.
Thuyền đi bỏ bến bờ hoang,
Lau chiều hát khúc bẽ bàng :"Còn duyên"*

Kiev24/4/2010-TG
THƯƠNG GIANG 22.04.2010 21:18:17 (permalink)
0
BUỒN


Nghịch mùa ,anh cơn gió
Xao xác chiều không em…
Thoảng nỗi nhớ  dịu êm
 Đậu mi gầy héo hắt…

 
Nắng cô đơn lặn khuất,
Đêm buông đầy mắt ai
Gió nén  tiếng thở dài,
Thương  vầng trăng lạnh vỡ…

Kỷ niệm  xưa một thủa
Đừng nhắc lại người ơi…
Mình đành nhận  bạc vôi
Gieo buồn …mọc mầm đắng…

  Lối cũ ..giờ lạnh vắng.
Hờn trách…một dòng sông…
Biết còn đợi còn mong…
Ngoan hiền xưa trở lại…

  Trăng lỡ thì con gái
Chia xa bởi mùa  Ngâu…
Lời sắc ngọt  cứa sâu,
Cho lòng đau quặn thắt…
                                                                                                
 
Đếm đong điều được  -mất…
Để làm chi…hỡi người
Lênh đênh mùa nước nổi
Buồn loang  đầy sông ...Trôi...

Kiev 24/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2010 02:51:01 bởi THƯƠNG GIANG >
Minh Tuấn 23.04.2010 02:09:59 (permalink)
0
Vương câu lục bát xứ Đoài


Bên người mây trắng vẫn bay.
Đồng quê xanh mướt chân mây trải dài
Dẫu chưa lần ghé xứ Đòai
Qua thơ ngỡ chốn Bồng Lai tuyệt vời...

Giờ qua cái thủa đôi mươi
Hồn quê thao thức ,xứ người chiêm bao...

Sông Thương như dải lụa đào
Tắm sông một thủa,ôm vào vòng tay


Buâng khuâng thủa ấy ... còn đây.
Cồn cào lắng dịu , mi gầy...giọt sương.
Hai mươi năm...kiếp tha hương.
Nhớ câu lục bát, hoài thương xứ Đoài...

THƯƠNG GIANG

Kiev22/4/2010-TG




NÓN XƯA GIỜ CHỈ CÒN QUAI.

Từ ngày nỗi nhớ chia hai
Bước chân chia hướng cho dài mắt trông...
Nhớ sông Thương thuở bềnh bồng
Hồn trôi dòng chảy ,mắt trông mây trời .

Đôi bờ sóng gọi... Người ơi?
Đến đây thì ở ...Cứ chơi ,đừng về
Nón quai thao quạt bồ đề
Đây duyên Nội Duệ ...Kia thề hội Lim .

Vạt tình hái vội đóa sim
Trao em nỗi nhớ nhắn tìm mùa sau
Xé bao tờ lịch ràu ràu
Đợi trang năm mới ...Phơi màu đào hoa .

Vô tình một thoáng bôn ba
Làm chân mất hướng hồn ra lạc loài
Nón xưa giờ chỉ còn quai
Tình nay nhạt ... Cũng hương nhài hoa cau .

MINH TUẤN



@-Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và họa lại bài thơ hay .Hi đúng là thơ văn của kiev ...Hay thật .Hồi nhỏ MT cũng thích đọc sách của Nga lắm đấy .Nhất là leptonxtoi...Bên Séc cũng có nhiều dân Nga lắm em à .

Chúc thơ em đều tay và tràn đầy xúc cảm .MT
THƯƠNG GIANG 25.04.2010 06:22:49 (permalink)
0


Rồi sẽ về thôi..
. (đ)


Giữ được  chăng…hương muộn cuối mùa…?
Hay nhợt  nhạt …chiều mưa  …ơi Huế?
Lẽ tự nhiên, trăm sông  ra bể,
Người tha hương  cũng sẽ về thôi…
 
Đau lối cũ , ngăn cách khoảng trời.
Nhưng gần lắm khi người trăn trở.
Khúc ru khuya dài theo nỗi nhớ
Bến Ngự buồn...loang vỡ vầng trăng...


Đừng thao thức đến tím ... bằng lăng.
Để sầu rụng,  mưa  giăng nơi ấy...
Tàn cơn mơ người  ơi có thấy
Hương muộn màng còn đấy...trong tay...


Cô đơn ư? Xin trả gió mây.
Lời xưa thoảng lắt lay hờn dỗi...
Dấu yêu  dù qua mùa nước nổi.
Vẫn ngọt ngào ru khúc tha hương...

Sẽ về thôi với Huế yêu thương.
Để tìm lại  con đường kỷ niệm,
Lá me bay ,cánh bằng lăng tím
Vương tóc thề...ngọt lịm hương xưa
Kiev 24/4/2010-TG
THƯƠNG GIANG 25.04.2010 06:24:22 (permalink)
0
BỞI THA HƯƠNG (đ)

Tha hương...nón có còn đâu...?
Quai thao  giữ lại, làm  cầu qua  sông...
Để người mắt đỡ dài   trông
Đôi bờ xa cách  gánh gồng nhớ thương.

Ngút xa...hoài vọng cố hương.
Vịn câu quan họ ,đêm  suông tìm về...
Trăng vàng rải khắp triền đê
Hội Xuân năm ấy ai thề đợi ai...

Giá đừng hò hẹn trúc mai...
Chắc gì nỗi nhớ chia hai nẻo đường? 
Dẫu rằng...dãi gió dầm sương,
Hoa cau  vẫn thoảng mùi hương nhẹ nhàng...

Bây giờ  thuyền đã sang ngang.
Lênh đênh xứ lạ...mênh mang nỗi buồn...
Đừng trách nón thúng  chẳng còn...
Khi lời thề hẹn sắc son nhạt rồi....

Quai thao giữ lại...vì người.
Níu duyên quan họ một thời chưa xa...
Gót son in dấu quan  hà.
Âu là phận số...nên ta lạc loài...

Kiev24/4/2010-TG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 06:42:22 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 25.04.2010 08:44:57 (permalink)
0
 



Duyên thơ

 Chút duyên thơ ấm tình người
Cho ai đỡ tủi nẻo đời  tha hương...
Chiều nay bàng bạc trong sương
Có người xa xứ mắt vương giọt sầu...

Biết rằng người chẳng nhớ đâu
Chỉ là an ủi chữ câu cho vần...
Cho ai  bớt mỏi đôi chân,
Yếu mềm ràng buộc...ngại ngần đan xen...

Lối về bỗng lạ ,dù quen...
Truân chuyên một kiếp ưu phiền đuổi đeo...
Lênh đênh chìm nổi phận bèo.
Chẳng đành vương bận, đậu neo bến người....

Sợ nghiệp chướng nặng quá rồi...
Gieo buồn gieo khổ..suốt đời bôn ba...
Giờ đâu dám mộng vời xa
Biết rằng người dệt  mơ hoa...đợi chờ...

Bến người ,lau trắng ngẩn ngơ.
Thuyền xưa thì vẫn xa bờ lang thang...
Hắt hiu chiều...Gió mênh mang...
Thoảng nghe khúc hát lỡ làng duyên ai...
Kiev 24/4/2010-TG

THƯƠNG GIANG 25.04.2010 23:52:05 (permalink)
0
 

 Vấn vương...

Nắng lên ,tan hết giận hờn
Long lanh đôi mắt xoe tròn ngước trông...
Lạ không...chút nắng ngày đông,
Người dưng xứ lạ...chợt mong một người...

Lỡ lòng....vương vấn nụ cười
Để rồi thao thức góc trời  mãi  xa...
Nửa đời mỏi  gối bôn ba.
Bỗng dưng xao xuyến  cánh hoa cuối mùa...?

Lỡ lòng...đâu tính thiệt thua...
Cho dù  ngọt ít mà chua...chắc nhiều...
Nhưng trái tim biết một điều
Nhớ thương rất thực...những chiều vắng xa...
Kiev 25/4/2010-TG
THƯƠNG GIANG 26.04.2010 05:42:27 (permalink)
0
Bến đời mình...
 
Bến đời ắt một lần qua.
Bình yên ,sóng gió...Ai mà biết đâu...
Phận số nhung gấm sang giầu
Hay là hèn mọn cơ cầu...đành thôi...

Chênh chao ...mình giữa bến đời.
Bến trong hay đục để rồi tha hương?
Mưu sinh ,bươn trải.. đời thường...
Miếng cơm manh áo...xót thương phận bèo.

Bến người...Vi vút thông reo.
Quê hương tình nghĩa  ,dẫu nghèo vẫn yêu...
Ngẫm mình như một cánh diều.
Đứt dây gió cuốn trong chiều bão giông...

Bến đời mình mãi long đong.
Người ơi chớ có đợi chớ mong bến này...
Tha hương, lục bát còn vay.
Thì sao dám để luỵ này người mang..?

Đành thôi...thề hẹn  lỡ làng .
Con thuyền không bến ...lang thang xứ người...
Dẫu rằng  ai trách ...tình vôi...
Phận mình vốn bạc chốn đời ...biết sao?
Kiev 25/4/2010-TG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2010 05:47:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 50 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 746 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9