HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Biết...
Biết nói sao với người đây … Duyên xưa vẫn đợi…dẫu lay lắt buồn… Thương vầng trăng lạnh cô đơn Xót hoa sen nở vô hồn không hương… Rối lòng một dải sông Thương Bên bồi…bên lở ….vấn vương nghĩa-tình… Thoảng nghe nơi ấy gọi mình. Ngang qua lối cũ…lặng thinh cúi đầu…. Bây giờ …chẳng muốn ai đau.
Ngại ngần...chẳng bước qua cầu...sang sông.
Biết người cháy dạ nhớ mong.
"Trúc xinh " ngày ấy...Mắt trong vương buồn...
Kiev 25/4/2010-TG
LỜI CHO ANH
Anh gom thương nhớ thiết tha
Buồn vui dành dụm làm quà tặng em...
Nơi xa sáng ngọn đèn đêm.
Cùng anh thao thức với niềm âu lo...
Phải đâu chỉ cách sông đò...
Chèo thuyền anh cất câu hò gửi sang...
Nhưng đây cách trở dặm đàng.
Cuối trời hun hút...mênh mang khoảng trời.
Nhớ thương dành dụm một đời.
Nhờ thơ nối nhịp gửi người nơi xa....
Nỗi buồn theo gót ngọc ngà.
Lời cho em... gói thật thà từ tim
Dù cho khuất nẻo cánh chim,
Hữu duyên nhất định sẽ tìm về thôi...
Cám ơn anh nhé ngàn lời.
Ru cho muối mặn một thời chưa xa..
Kiev 25/4/2010-TG
KHÚC RU GỬI NGƯỜI Lách qua song cửa nhẹ nhàng,
Một làn gió thoảng dịu dàng ru anh.
À ...ơi..! Thao thức năm canh
Trong mơ thấp thoáng một vành quai thao...
Nụ cười theo giấc chiêm bao.
Ánh sao lấp lánh lặn vào mắt nhung...
À..ơi...! "Con nhện chăng mùng"*
Ngọt ngào câu hát ,ngập ngừng gửi ai...
Thôn Đông ngóng đợi thôn Đoài
Trao nhau lời hẹn :"Trúc mai một nhà"*...
Lỡ làng đơm trái khổ qua**
Kề môi ...chát đắng...xót xa lời thề..
À...ơi...! Khép lại đam mê
Hai đầu nỗi nhớ...nẻo quê xa mờ.
Mi gầy anh giấu bóng hờ.
Dỗ dành giấc ngủ...Trong mơ..nụ cười...
Kiev 28/4/2010-TG
*) Tên những làn điệu quan họ
**) Trái mướp đắng
Đâu quên...
Đường xưa lối cũ đâu quên
Một ngày lên nghĩa nên duyên...trọn đời...
Phải đâu tâm bạc giống vôi...
Nhưng đành câm nín chịu lời trách than...
Xót thương một cánh sen tàn
Vầng trăng lạnh vắng...đa đoan nỗi lòng...
Vì em...Hãy trở lại sông
Như thủa xưa nhé...Trăng lồng bóng hoa...
Duyên xưa tình cũ thiết tha
Lời yêu còn đó ,phai nhoà dễ đâu...
Sông Thương xin bắc nhịp cầu
Mượn câu quan họ :"Mời trầu "* trao duyên....
Cho bến xưa lại gặp thuyền
Cho hoa sen nở ngát miền sông quê
Vầng trăng lại sáng trên đê
Chòng chành nỗi nhớ tìm về hương sen.
Kiev29/4/2010-TG
@_ anh cho em hoạ bài này thay bài anh gửi nhé.Mong anh thứ lỗi cho em...
Không em chiều nay
Con đường dài hun hút, Phía không em chiều nay. Lối xưa đầy hoa nắng Giờ xác xơ cỏ may…
Phảng phất còn đâu đây Chút hương xưa… đọng lại… Hôm qua…thành xa ngái, Hai nẻo đường từng chung…
Kiev 29/4/2010-TG
Em đi
Em đi ...chiều đã muộn
Hắt hiu mưa lòng rơi...
Nỗi đau như vết cắt,
Cứa sâu vào tim côi...
Kỷ niệm còn ấm môi....
Giờ chôn sâu góc khuất.
Cõi tạm... dù được mất.
Rồi cũng thành hư vô....
Còn lại những vần thơ
Sẽ đi cùng năm tháng…
Men đời...sao chuếnh choáng
Không uống mà thành say...
Con tạo vẫn tròn xoay...
Buồn vui luôn hiện hữu...
Hỏi lòng còn dan díu,
Duyên nợ với người chăng?
Kiev 29/4/2010-TG
Người xa (đ)
Nửa đời lạc bước xa quê.
Niềm riêng giấu giữa bộn bề lo toan…
Duyên đầu chưa hợp đã tan
Lời thương chưa ngỏ đã lan tím sầu…
Yếm đào vừa mới trao nhau
Chưa kịp dối mẹ”… qua cầu gió bay”*.
Đã nghe buồn tủi lắt lay
Tạ từ đôi ngả trăng gầy héo hon…
Không duyên mà nợ vẫn còn
Bao giờ trả được…nỗi buồn cho ai…
Lẽ nào Trúc phải xa Mai ,
Miếng trầu héo úa ,mắt dài người trông.…
Hắt hiu lau trắng bến sông .
Cỏ may xơ xác nhớ mong một đời…
Người xa về lại bến rồi
Để ngắm sen nở dưới trời đầy trăng…
TG-Kiev 30/4/2010
Còn mang…
Lặng đếm bước cô liêu.
Trong chiều tàn .Ngược gió…
Lạnh run bờ vai nhỏ
Thảng thốt gọi ...người ơi!
Lời yêu...vỡ vụn rơi... Men tình còn chát đắng... Phía em đi lạnh vắng Một khoảng trống hắt hiu Bến cũ...dẫu cô liêu. Chẳng dám về phía ấy. Lời yêu thương bỏng cháy Đành cất vậy...Góc riêng... Kiev 30/4/2010-TG
NHẪN TÂM...
Em nhẫn tâm vì trót nói lời thật
Khiến tim anh roi quất...Đớn đau?
Em từng nhắc…lời thật chẳng ngọt đâu
Anh kiêu hãnh rồi gật đầu chờ đợi…
Em vội mừng , cả tin lời anh nói…
Bởi mong anh nhận ra lỗi , sửa mình.
Biết bao lần em cố giấu…Lặng thinh.
Nên ngông nghênh cứ vô tình lớn mãi…
Anh chẳng biết , cứ ung dung tự tại,
Còn cho mình –người quảng đại vị tha
“Kẻ nào khen là kẻ thù của ta,
Còn ai chê đấy mới là bạn tốt!”
Câu châm ngôn khiến cho em thảng thốt ,
Cứ ngỡ anh giống như một…vĩ nhân….
Trải lòng mình không một chút phân vân,
Điều dở hay …chẳng ngại ngần giấu nữa…
Để bây giờ…tim anh hằn vết cứa ,
Lối xưa chung ,giờ hai đứa hai phương.
Anh trách em...Vâng! Một kẻ tầm thường…
Chẳng đáng nhớ , sao gọi Thương Giang mãi?
Kiev-30/4/2010-TG
Thôi...
Xin đừng trách hờn nữa người ơi!
Và đừng nhắc lời yêu thương nữa...
Hãy để cho tim đau khép cửa.
Nhốt nhớ nhung...tự chữa vết thương...
Tạ từ rồi...gói lại vấn vương,
Dòng sông kia... tha hương đi mãi.
Mới vắng em...đành rằng trống trải
Biết đâu người tìm lai hồn thơ...?
Đừng gọi tên em ,cả trong mơ...
Cứ mãi thế bao giờ quên được?
Cầu dải yếm bắc ngang dòng nước
Giờ thả thôi theo cuộc tình tan...
Kiev 1/5/2010-TG
Người xa xăm...
Vắng nhau gió cũng mồ côi
Thu vàng mắt lá giăng trời nhớ thương...
Em đi...hồn lạnh tuyết sương
Heo may nơi ấy...nẻo đường ngút xa...
Đốt nhớ mong...dưới trăng ngà.
Đốt niềm hờn giận nhạt nhoà... ngày trôi...
Đốt niềm khao khát chơi vơi,
Trắng đêm ám ảnh nụ cười khó quên...
Đốt mình cháy bởi chất men.
Trong ly rượu đắng...hờn ghen nhớ người...
Đam mê ...dành hết xa xôi .
Để đêm rưng rức sầu rơi một mình....
Nén yêu thương cố lặng thinh.
Đếm thời gian cứ vô tình...chậm trôi...
Tri âm...Tìm kiếm một đời.
Bây giờ trao hết cho người xa xăm...
Kiev 1/5/2010-TG
Bởi...
Bởi lâu... chợt lạ lối quen
Bởi xa xăm qúa cho nên...ngại ngần...
Lời xưa...lòng vẫn còn ngân
Vết thương lòng dưỡng cũng cần thời gian...
Lửa lòng cứ ngỡ lụi tàn
Đâu ngờ âm ỉ đốt than cháy bùng...
Kiev-3/5/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2010 22:26:50 bởi THƯƠNG GIANG >
QUA THƠ
Vào đây tạm lánh chốn đời.
Phiền ưu gác lại ,thảnh thơi tìm vần.
Gieo câu lục bát xa gần
Nhịp cầu thơ nối tình thân bạn hiền...
Gặp nhau cũng bởi chữ duyên
Nhân gian đông đúc lạ quen bao người...
Không trao sóng mắt làn môi
Chỉ câu lục bát đủ nuôi tâm hồn...
Thơ lục bát ai bán buôn
Để ai mua lấy nỗi buồn xưa nay...?
Riêng tôi...lục bát đi vay...
Suốt đời mắc nợ vai gầy đa đoan.
Kiev2/4/2010-TG
Xa rồi...
Ngày xưa ...vụn vỡ lời yêu,
Để giờ buồn tủi cô liêu ...ngại phiền...
Chốn đời... chợ họp bao phiên?
Thế gian đông đúc bon chen...chẳng rành..
Ngác ngơ thuyền thúng chòng chành
Quai thao không buộc...nón đành tuột rơi...
Triền đê trăng sáng một thời...
Bây giờ lau trắng ru lời hát xưa...
Hội Lim sao bỗng đổ mưa,
Để người đến hội...cũng vừa lúc tan?
Lối về tim tím hoa xoan
Dịu dàng chợt nhớ hiền ngoan xa rồi...
Kiev 02/5/2010-TG
Sẽ về...
Con người sống có cội nguồn
Lẽ nào bến cũ bỏ luôn không về...?
Vẫn còn neo đậu chốn quê
Tình gừng nghĩa muối ,câu thề còn đây...
Hoa cải theo gió cuốn bay..
Rau răm xin chịu đắng cay...một mình.
Đành thôi...cố níu ân tình
Mà không giữ được...môi xinh bởi người...
Trách chi chuyện ấy qua rồi.
Nông sâu, ngần ngại...để rồi cách xa
"Người đi...mơ vội bến hoa"
Vầng trăng côi cút vỡ oà trên sông...
Buâng khuâng lời ấy nhói lòng...
Thôi đừng tủi nữa ,người mong sẽ về...
Cỏ may xao xác triền đê.
Rưng rưng khâu vá lời thề sông-trăng...
Kiev2/4/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: