HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Xin đừng...(Đ)
Xin đừng để gió hắt hiu
Đừng buông lời ngỏ cho chiều bão giông...
Nhớ thương...thôi giữ trong lòng
Xin cho hoa nở cánh hồng ngát hương...
Xin đừng mưa ướt nẻo đường
Bây giờ quạnh vắng mờ sương tủi sầu.
Lời thề xưa đã quên đâu
Xin đừng trách nữa...nỗi đau sắp liền.
Lặng thinh...đâu phải đã quên...
Câu thơ viết dở...mi hoen giấu buồn.
Đêm dài nhức nhối vẫn còn...
Cỏ may ...xin chớ dỗi hơn dòng sông...
Kiev02/4/2010-TG
Chỉ còn giọt buồn... Thời gian bào mỏng giọt thương.
Đắp bồi nỗi nhớ tha hương kiếp người.
Nỗi buồn tăng cấp nhân đôi
Niềm vui cóp nhặt chốn đời nợ vay...
Ngỡ còn giữ vạt cỏ may,
Một chiều cả gió...hoa bay mất rồi...
Có còn chi nữa để tặng người,
Giọt thương khuyết mỏng...giữ thôi...Riêng mình...
Mảnh mai ngày ấy trúc xinh...
Nụ cười e ấp...dưới vành quai thao...
Mắt nhung lấp lánh ánh sao
Giờ còn hoài niệm...xôn xao sóng lòng...
Thôi đành xếp lại nhớ mong
Thuyền xa bến đợi...Con sông xa bờ...
Thương người chín đợi mười chờ
Đơn côi ,lẻ bóng bao giờ nguôi ngoai...
Giọt buồn thêm nặng lòng ai
Giọt nhớ thao thức đêm dài tương tư...
Kiev 03/5/2010-TG
Chẳng đừng...
Chẳng đừng mới phải xa quê
Bao năm day dứt nhớ về cố hương...
Giọt buồn, giọt nhớ, giọt thương.
Chát môi giọt đắng bởi vương nợ người...
Hội xưa trao miếng trầu mời ,
"Lời thương đã ngỏ"*...thế rồi đi xa...
Áo dài mớ bảy mớ ba...
Quai thao...bỏ lại quê nhà chẳng mang...
Miếng trầu lên nghĩa tao khang
Cũng đành để để úa trầu vàng ,cau khô.
Sông Cầu nước chảy lơ thơ.
Sông Thương ai đặt để giờ ai mong...
Anh rằng :Giữa chốn chợ đông...
Câu thề giữ lấy ...để không quên người...
Bánh anh mua một cặp rồi.
Phu Thê- trọn nghĩa ...suốt đời bên nhau.
Nhưng bánh nào kịp ăn đâu...
Để giờ em chẳng thành dâu bên nhà...
Đừng về hội bỗng ngút xa...
"Trúc xinh"* ai hát... nghe da diết buồn...
Kiev 3/5/2010-TG
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN
Người ta bảo chị dại,
Có kẻ trách chị khờ.
Bạc tiền sao chẳng giữ ,
Lại ôm ấp nàng thơ?!?
Điên,
Dở .
Dại.
Ngu ngơ...
Chân dung chị đấy ư?
Không!Xin đừng nghĩ thế...
Chị bây giờ lặng lẽ,
Ẩn mình giấu nỗi đau...
Buồn.
Khổ.
Tủi.
Chôn sâu.
Níu câu thơ làm bạn.
Khi nước mắt đã cạn,
Trong mất mát biệt ly.
Anh nhẫn tâm mang đi:
Tình.
Tiền
và...
Tất cả.
Chị tưởng chừng gục ngã,
Trước nỗi đau khôn cùng.
Nhiều lúc muốn diên khùng.
Khi chạm vào hiện tại,
Ngày.
Đêm .
Lạnh.
Trống trải...
Lủi thủi với bóng mình.
Chị câm nhịn,nín thinh.
Cam phận kẻ mù điếc,
Khi anh mê yến tiệc
Tửu.
Sắc
chốn ...
Thượng lưu.
Chị biết mà vẫn yêu.
Kẻ đa tình bội bạc.
Giờ lại cặp người khác,
"Chính chuyên" mấy đời chồng.
Người giầu.
muốn
chơi ngông.
Chọn chân dài ,người mẫu.
Đẹp dáng kiều.Hoa hậu...
Mới đáng mặt đại gia,
Bõ công tìm 'của lạ"
Còn anh...
chọn
bẻ hoa.
Nhụy nát tàn,héo úa.
Hương sắc nào còn nữa.
Qua tay bao chủ rồi???
Danh tiếng gom một đời
Tan tành...
như
Mây khói....
Anh có thấy tiếc nuối ,
Những ngày tháng hiển vinh .
Khi có một gia đình ,
Thành đạt và trí thức?
Dù rằng...
Cuộc sống
thực .
Mấy ai hiểu được đâu.
Hào nhoáng mẽ sang giầu.
Anh dành cho người khác.
Sau đam mê lầm lạc
Anh
trở lại
vòng tay .
Chị mình hạc,vai gầy
Sẵn sàng cho anh tựa.
Tha thứ thêm lần nữa.
Mặc ai bảo chị ...ĐIÊN!!!
Kiev 2009-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2010 20:30:44 bởi THƯƠNG GIANG >
Giận...
Đã là bản chất ngược ngang
Làm sao có thể dễ dàng đổi thay...
Giận mình sao dễ tin ngay...
Để tiểu nhân lại ra tay...nữa rồi...
Trách người một, trách mình mười...
Không dưng giờ khổ một người vô can...
Đã đành là chốn thi đàn...
Niềm vui cũng có buồn than cũng nhiều...
Đồng cảm nối mạch thơ yêu.
Giao lưu học hỏi bao điều trong từ thơ...
Sao người gây chuyện ám mờ
Tìm sang bên ấy...giả vờ đổi tên...
Đừng viết... đâu ngỡ người hèn...
Đừng trả thù thế...nhỏ nhen vô cùng...
Chuyện mình ...đâu lỗi người dưng...?
Đau xưa khơi lại ...lửa bừng giận sôi...
Ngỡ tha thứ lần nữa rồi...
Giờ thì chấm hết tình người với ta....
Kiev 06/5/2010-TG
@-Anh VVT(BX) ơi! Khi nhận được pm anh em đã tìm hiểu sự việc và đã hiểu ra tất cả...Đúng là kẻ tiểu nhân vì đọc bài thơ ấy cũng hiểu ngay anh viết cho ai rồi nên kiếm cớ gây chuyện. Mong anh vì em thêm một lần nữa bỏ qua mọi chuyện nhé...
GỬI ANH
Thôi đừng dằn vặt trách mình.
Thôi đừng viết thế tội tình...người ơi!
Thôi đừng nhung nhớ khôn nguôi,
Thôi đừng gọi mãi tên người đã đi...
Em nào muốn chuyện chia ly...
Em nào muốn để sầu bi tủi thầm...
Em nào muốn mãi lặng câm..
Em nào muốn nhắc lỗi lầm đã qua...
Chẳng đành...sông mới trôi xa
Chẳng đành... mang mãi kiếp hoa tủi sầu..
Chăng đành ...nên mới đớn đau...
Chẳng đành... mới để nhịp cầu yếm bay ...
Nỡ lòng dứt áo chia tay
Nỡ lòng nhìn cảnh người lay lắt buồn...
Nỡ lòng sông bỏ cội nguồn...
Nỡ lòng đoạn tuyệt ...người còn gọi tên...
Giận người bản tính hay ghen...
Giận thói vụn vặt nhỏ nhen thường ngày...
Giận mình cả nể bấy nay.
Giận mình trót lỡ thẳng ngay thật thà...
Anh đau mới ngộ được ra
Anh buồn mới hiểu...đâu là đúng sai...
Anh cô đơn thấy ngày dài
Anh trăn trở để ngày mai sửa mình...
Kiev 04/5/2010-TG
AI...
Ngại ngần... chớ nói lời xưa
Ngại ngần... chớ nhắc chiều mưa hôm nào...
Ngại ngần...đành ngắm trời sao
Ngại ngần ...trăng lạnh hanh hao mãi buồn...
Ai xưa thương nhớ vẫn còn ,
Ai xưa đã ngỏ...lời còn trong tâm...
Ai xưa mơ chút duyên thầm
Ai xưa thương kiếp con tằm tơ vương ...
Thề xưa...trọn kiếp yêu thương
Ngã ba lòng sẽ chọn đường cùng ai...
Kiev 04/5/2010-TG
Người xa...
Thấu cho...dạ cứ bộn bề...
Dẫu rằng còn đó lời thề cỏ may...
Người ơi...biết nói sao đây...
Rau răm chịu kiếp đắng cay...thôi đành...
Ngày xưa...thuyền đã chòng chành
Người xa sợ lắm...trăng lành vỡ đôi...
Biết rằng...thiệt lắm cho người...
Cứ xa xôi mãi...tim côi lệ trào...
Để trong mơ vẫn khát khao
Nụ cười ánh mắt xốn xao tâm hồn
Người xa về ,lạnh chẳng còn...
Ngại ngần ánh mắt ,dỗi hờn dõi trông...
Biết người có hiểu cho không...
Người xa cách núi ,lụy sông ...ngại đò...
Kiev4/5/2010-TG
Người... Chẳng ngờ...xa nhớ khôn nguôi
Chẳng ngờ nơi ấy ...đêm người đợi mong.
Chẳng ngờ...hương vẫn còn nồng...
Chẳng ngờ quanh quẩn ngại sông luỵ đò...
Đành sao lòng mãi hững hờ...?
Đành sao nỡ để ai...bờ mi hoen...?
Đành sao vờ lạ lối quen...?
Đành sao lạnh lẽo để ghen một người...?
Lòng thương chẳng nói lên lời...
Lòng buồn chẳng nỡ ai khơi thêm sầu...
Lòng nhớ...chong mắt đêm thâu.
Lòng câm lặng bởi sợ đau...một người...
Kiev 06/5/2010-TG
Vẫn còn... Biết rằng nợ đó vẫn còn...
Có vay sẽ trả ...vẹn tròn trước sau...
Đừng trách...nào dám quên đâu...
Lời yêu đừng nhắc...qua cầu sợ rơi...
Sông còn nợ lại nụ cười
Lối xưa vẫn đợi một người xa quê...
Môi hồng nợ lại đam mê
Vòng tay còn nợ ngày về bên nhau...
Dối lòng nợ ánh mắt sâu...
Người xa còn nợ mãi câu thề nguyền...
Trong nhau... đâu dễ gì quên...
Nợ chưa kịp trả...sẽ đền đáp thôi....
Kiev 06/5/2010-TG
Lỡ duyên...(đ)
Lỡ làng duyên ấy... Trúc Mai.
Hội tan ai ngỡ nhạt phai lời thề...
Tháng Ba ,đến hẹn người về.
Tìm người thôn nữ chốn quê thủa nào...
Trách thầm... vôi nhạt em trao
Để giờ đôi ngả...hư hao bóng mờ...
Trách mình sao cứ dại khờ
Hội Lim thấp thỏm...rình chờ người thương...
Để rồi xa vẫn còn vương
''Trúc xinh"*quan họ ...đêm trường nhớ nhung.
Buâng khuâng :"Con nhện chăng mùng"*
Tiếc muối chẳng mặn để gừng chẳng cay...
Nên em xa cuối chân mây
Mình anh đến hội buồn lay lắt buồn...
Phu thê bánh ấy vẫn còn
Không em , giữ lại cho tròn nợ duyên...
Kiev 7/5/2010-TG
Gửi anh nơi xa
Tháng Năm hoa nắng lung linh.
Bên em Xuân đến lặng thinh góc trời...
Gửi về anh chút nắng ngời...
Có hương xuân muộn xứ người nơi xa...
Tri ân tình nghĩa đậm đà...
Dẫu bao lâu chẳng nhạt nhoà nhớ thương.
Trách thầm ai thả tơ vương .
Cho mình vướng phải ...Đêm suông đợi chờ...
Xa xôi ngóng đợi vần thơ
Nhịp cầu gửi gắm đôi bờ thương yêu...
Mắt buồn dõi cánh chim chiều...
Nơi xa có thấu bao điều...có hay...?
Trăm ngàn mong nhớ theo mây...
Gửi về nơi ấy... bõ ngày tháng xa...
Kiev 7/5/2010-TG
Xin đừng mua...
Lời anh dịu ngọt thiết tha
Khiến lòng day dứt xót xa vô cùng...
Nẻo nào chưa một lần chung
Nẻo nào xa ngái...ngàn trùng người ơi...
Giọt thương hao khuyết mất rồi...
Giọt buồn, giọt đắng chẳng vơi ,mãi đầy...
Đừng vì em để nợ vay,
Nương dâu đem bán... trắng tay sao đành...
Đừng mua buồn tủi mong manh,
Dù em nhẹ đỡ mà lành vết đau...
Anh đừng nợ đến kiếp sau ,
Vì em mua lấy giọt sầu làm chi...
Em giờ như cánh thiên di
Cuối trời xa ngái...biết khi nào về...
Nhớ thương gửi lại chốn quê
Nơi em vẫn nợ lời thề hôm nao....
Ngước lên...thăm thẳm trời cao
Ơn anh em nhủ khi nào...trả đây?
Không duyên mà vẫn nợ vay...
Giọt buồn chẳng bán sợ đầy nợ thêm....
Kiev06/5/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2010 07:44:47 bởi THƯƠNG GIANG >
Cũng đành... Trót mang thân kiếp con tằm
Suốt đời trong kén âm thầm nhả tơ...
Nhạt lòng đâu bởi câu thơ
Mà tình rơi ...mãi đến giờ...vẫn rơi...
Hoang vu cơn gió mồ côi
Cho lòng buốt giá những lời hờn ghen...
Bàn chân thưa thớt lối quen...
Rượu người chẳng ủ trách men chẳng nồng...
Nắng chiều nhạt tắt bên song.
Nghĩa tình ai nỡ đếm đong tháng ngày?
Bởi chiều mưa nhạt vòng tay?
Giọt buồn phút chốc đong đầy mắt môi...
Hờn chi câu hát người ơi....
Trách chi hương muộn hoa rơi cuối mùa...
"Còn duyên "* khúc hát đón đưa...
"Hết duyên đi sớm về trưa"* cũng đành...
Kiev-06/5/2010-TG
Niềm tin.
"Quá mù... mưa "..lỡ thì sao...
Quá sương mờ...biết lối nào mà đi...? Rầu lòng bao chuyện thị phi,
Giờ ai còn nỡ bấc, chì...xa xôi...
Muộn màng trầu vẫn đợi vôi...
Sao hờn trăng lạnh... cho đời buồn loang...?
Vì người...nương ánh trăng vàng
Vần thơ thương cảm ...Giờ mang nỗi buồn...
Mỏng manh như cánh con chuồn...
Niềm tin dễ vỡ...dù son sắt thề....
Bão giông cuốn sạch đam mê...
Để lòng trống trải ,não nề tiếng Ngâu...
Lẽ nào ta lạc mất nhau...
Mà đêm hoang lạnh cơn đau trở mình...?
Khát khao chờ đợi môi xinh,
Nơi xa xăm ấy...bóng hình chưa phai...
Mơ ngày sum họp Trúc Mai,
Bõ ngày xa cách mắt dài ngóng trông...
Niềm tin vững giữa đục trong...
Chênh chao thuyền sợ bão lòng người ơi...
Kiev 8/5/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: