HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Xuân xứ người
Tôi đón mùa Xuân trên đất người
Trời Âu - xứ lạnh ,trắng tuyết rơi...
Tết cũng bánh chưng , đào ,mứt...đủ
Mà sao trong dạ giọt buồn rơi...?
Kiev 2009-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2009 08:09:06 bởi THƯƠNG GIANG >
Thư về cho mẹ
(Tặng Y.)
Mẹ ơi! Con viết thư này ,
Chiều Ba mươi Tết...Tuyết bay trắng trời...
Thêm một năm mới nữa rồi.
Con lại đón Tết xứ người xa xôi...
Tết nơi đất khách mẹ ơi!
Không hoa đào thắm như nơi quê nhà...
Không nhộn nhịp cảnh chợ hoa
Chiều không vẳng tiếng ngân nga chuông chùa
Không tấp nập cảnh bán mua,
Không thiêng liêng phút giao thừa vào Xuân...
Tết về vẫn cảnh gian truân
Vất vả đi chợ,làm ăn xứ người....
Chợ họp , đâu dám nghỉ ngơi,
Chẳng đi chúc Tết hay chơi hội hè...
Ra đường ngại đợi tầu xe
Ngại công an gặp...cà kê phạt tiền...
Cuộc sống trăm nỗi ưu phiền
Đắng cay đi với nỗi niềm lo âu
Quê người dù ở đã lâu
Sao con chẳng thấy nặng sâu nghĩa tình...?
Tết Tây đến,nhớ Tết mình.
Nhớ hội làng với mái đình cây đa...
Nhớ câu quan họ quê ta
"Người ơi...người ở...ới...a đừng về..."
Hơn chục năm sống xa quê
Con mong sao có lần về phép thôi...
Mơ ước cứ ngỡ nhỏ nhoi...
Bao năm chẳng thể...mẹ ơi!Tủi sầu...!
Nhưng vì cuộc sống cơ cầu
Còn đành xa mẹ...Chắc lâu mới về...
Lại thêm Tết nữa xa quê
Mẹ già biết đợi con về được chăng..?
Kiev-2001-TG
....Mẹ già biết đợi con về được chăng..?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2010 03:23:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Hương Tóc
Hương tóc em thoảng bay.
Nồng nàn.Đêm quyến rũ,
Tôi mơ màng vờ ngủ,
Mặc hồn bồng bềnh....Say...
Hữu duyên hay vận may,
Hai đứa ngồi chung ghế.
Em bên tôi lặng lẽ,
Ngồi hong làn tóc mây...
Em chải tóc bằng tay.
Mười ngón thon ngà ngọc,
Nhẹ nhàng lùa suối tóc,
Trong đêm trăng hạ huyền....
Xe vẫn chạy xuyên đêm.
Sương giăng mờ phía trước.
Tôi thấy mình say khướt.
Khi trộm ngắm nhìn em...
Em hay là nàng tiên ,
Bước ra từ cổ tích?!?
Đêm về khuya tĩnh mịch,
Hương tóc vẫn thoảng bay...
Đường dài mấy trăm cây ,
Sao giờ đây ngắn thế?
Ước gì xe đến trễ,
Gần em được lâu hơn...
Lòng dâng nỗi cô đơn,
Chia tay buồn.Tiếc.Nhớ...
Hương tóc hay hơi thở ,
Em đã khiến tôi say???
Kiev.TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2009 08:09:36 bởi THƯƠNG GIANG >
Đêm huyền thoại Đêm huyền thoại buồn..
rưng rức lòng
Bao chờ đợi nhớ mong
khắc khoải...
Phương trời xa...
người ơi sao đi mãi?
Đêm thật dài...
Đêm hoang dại...
nhớ ai....
Thầm ước mong...
anh bất chợt qua đây
Giữa mênh mông...
đầy đắm say nhung nhớ...
Sao anh chẳng đến
để trao nhau hơi thở...
Đêm huyền thoại
đêm thương nhớ
người ơi!
Kiev 5/2009
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 07:52:31 bởi THƯƠNG GIANG >
BUỒN...
Buồn ,
Sao đeo bám cả ngày?
Tiêu sầu...
Ta ngả nghiêng say.
Mơ màng...
Uống vào trong.
Nỗi bẽ bàng.
Say.
Khỏi phải thấy dối gian...
Sự đời!
Chút niềm tin ở con người,
Cũng bị gạt nốt để rồi...
Trắng tay!
Buồn!
Mượn chén rượu.
Ta say!
Mượn câu thơ để giải bầy
Tâm tư...
Lâng lâng.
Trong cõi thực hư...
Sao ta vẫn sợ giao du...
Gặp người...
Buồn
theo ta đã lâu rồi.
Rũ bỏ chẳng được.
Buông xuôi chẳng đành.
Ẩn mình.
Xa chốn hư danh.
An phận,
né tránh chua chanh.
Miệng người...
Men đắng cay đã chát môi.
Rượu xoa dịu.Rượu tắm trôi
mọi điều..
Khi lòng buồn tủi.
Cô liêu.
Tri ân,bầu bạn.Sớm ,chiều..
Rượu -Ta...
kiev 2/2000
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 16:23:27 bởi THƯƠNG GIANG >
MẮT NHUNG
Vừa gặp lần đầu đôi mắt nhung.
Sao đã tương tư ,nhớ khôn cùng...
Lạ quá! Có gì trong mắt ấy,-
Khiến ta ao ước dệt mộng chung?
Phải chăng Nguyệt Lão thả tơ rồi,
Tơ giăng khắp nẻo trái tim tôi,
Nên mới nhớ nhung người ta thế,
Buồn lắng đêm dài ,nỗi đầy vơi...
Tôi thầm hỏi mình:-Gã đào hoa,
Gặp bao giai nhân dáng ngọc ngà
Đắm say,nồng nàn...trong chốc lát,
Sao cuộc tình ấy...Gió thoảng qua???
Với người gặp gỡ chỉ lát giây,
Cảm xúc thành tên đã dâng đầy?!?
Khi người rời gót trong dạ tiệc,
Bao kẻ si tình...Mượn chén say.
Còn tôi trông theo bóng người đi,
Lòng buồn ngẩn ngơ ...Nói được gì?!?
Dịu dàng ,ấm áp đôi mắt ấy.
Đã hút hồn tôi ,lúc chia ly...
Phút giây gặp người tựa giấc mơ.
Tôi cầm ly rượu sóng sánh...Thơ.
Hôn mãi đôi môi người đọng lại,
Qua dấu son in trên ly mờ...
Tôi giấu ly rượu trong cánh tay,
Để mang theo về người có hay.
Ngắm dấu son môi.Tôi thầm gọi:
-Mắt nhung dịu dàng ,hãy về đây!
Cho tôi vơi bớt nỗi nhớ mong,
Trút gánh tương tư đè nặng lòng.
Tôi như ngựa hoang,giờ khuất phục,
Trước cô chủ hiền.Mắt huyền nhung...
Tôi biết mình yêu...Lỡ mất rồi...
Yêu đôi mắt đẹp,nhớ nụ cười.
Cầu mong Nguyệt Lão xe duyên thắm.
Sao cho người ấy....Thuộc về tôi....
Kiev 5/2000 Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2010 07:37:25 bởi THƯƠNG GIANG >
Về bên em
Khi nào trời bão tố
Biển nổi cơn cuồng phông ,
Khi nào anh đau khổ,
Về bên em nhẹ lòng...
Em sẽ là dòng sông
Trưa hè anh tắm mát.
Em sẽ là câu hát.
Ru anh giấc ban trưa.
Em sẽ là cơn mưa
Rửa trôi bao buồn khổ...
Dù đường đời cách trở ,
Mình luôn nghĩ về nhau...
Cho dù ở nơi đâu
Luôn nuôi niềm nhung nhớ,
Trong nhịp đập ,hơi thở
Có hình bóng hai ta...
Ngao du khắp sơn hà,
Bây giờ anh trở lại
Sợi lạt em mềm mại,
Biết giữ nổi anh không?
Chẳng mong đời bão giông
Chẳng mong anh đau khổ.
Nhưng khi nào buồn nhớ,
Hãy tìm về bên em...
Thương Giang
(9/6/2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 07:35:44 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐỪNG TRÁCH EM Đừng nhìn em như thế,
Cho đam mê lên môi.
Anh biết em chẳng thể,
Nhận nụ hôn ấy rồi...
Đã quá nửa cuộc đời,
Em chẳng hề lầm lỡ ,
Chúng mình đâu trẻ nữa,
Để còn yêu dại khờ?
Đừng trách em thờ ơ,
Trước tình anh mạnh mẽ,
Khép mắt ,trao làn môi.
Nhưng với em...Không thể!!!
Nơi đây dù vắng vẻ,
Chẳng ai ngoài chúng mình,
Nhưng cho em từ chối,
-Nụ hôn kẻ si tình...
Anh trách em lặng thinh.
Thật ra...em muốn nói.
_Rằng : mình là bạn thân ,
Thế nhé!Đừng thay đổi!
Bao tình yêu nóng vội,
Có bền thắm được đâu?
Tình bạn thì đẹp mãi,
Tri kỷ đến bạc đầu
Kiev 2000.TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 08:04:13 bởi THƯƠNG GIANG >
Về bên anh !
Về bên anh !Về bên anh!
Có dòng sông mát trong xanh tuyệt vời,
Ngắm lục bình nở khắp nơi
Sáo diều ai thả lưng trời ngân nga,..
Người quê tình nghĩa đậm đà
Tấm lòng ngay thẳng,thật thà với nhau...
Thành đô...chốn ấy sang giầu.
Sa hoa ,cạm bẫy...bằng đâu quê nhà!!!
Muốn về quê tổ đất cha
Dù cơm rau muống với cà cũng ngon.
Tha hương nặng nỗi buồn vương.
Nghe câu hò lại nhớ thương một người....
Kiev 07/2009.TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 06:39:39 bởi THƯƠNG GIANG >
Ước nữa đi anh
Ước đi...Ước nữa đi anh...
Biết đâu điều ước sẽ thành thì sao?
Em bước ra khỏi chiêm bao.
Về bên anh với ngọt ngào nhớ mong...
Bao nhiêu hờn giận trong lòng,
Bao nhiêu sầu tủi theo dòng trôi xuôi.
Hương yêu chín ngọt lên môi.
Mái tranh hạnh phúc tiếng cười hai ta...
Em về ,xa chốn phồn hoa.
Quên miền tuyết trắng nước Nga quê người.
Về bên anh...Lục bình ơi!
Đừng héo tàn nữa , hãy tươi lên nào.
Dáng em bé nhỏ hanh hao,
Vớt lục bình trở lại ao nhà mình...
Lục bình nở tím rung rinh.
Xanh tươi trở lại với hình sắc xưa...
(Thương Giang 9/6/2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 06:42:15 bởi THƯƠNG GIANG >
Bâng khuâng...
Đọc thơ...bối rối cả chiều.
Lời ai tha thiết cô liêu chất chồng...
Người ơi ! Sao cứ nhớ mong...
Sao mãi buồn trách...cho lòng thêm đau
Nhắc làm chi chuyện trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh đi lấy người sang người giầu....
Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
Em nào quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
Vẳng nghe bài hát "Quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
Câu thơ ám ảnh...mắt cay...Bóng ai chờ đợi...hao gầy thời gian...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa đoan kiếp người...
Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi giữa dòng
Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với bến sông thủa nào...
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 07:50:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Đừng...
Đừng nói lời khách sáo,
Khi mình là bạn rồi,
Bạn là nơi tâm sự ,
Mọi đắng cay buồn vui...
Anh đang luống ngậm ngùi,
Biệt ly...người đi mãi.
Lòng buồn đau khắc khoải.
Em đến cùng sẻ chia...
Lối cũ anh đi về
Có còn đầy hoa nắng,
Hay gió lùa trống vắng.
Anh lủi thủi đơn côi???
Chạnh lòng...thương anh rồi...
Dù biết rằng chẳng thể
Gần anh...gần hơn thế
Cho anh bớt long đong...
Tan cơn mưa,hết giông,
Trời sẽ lại hửng nắng...
Mong anh bớt trống vắng,
Đừng cám ơn nữa anh...
10/6/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 06:41:22 bởi THƯƠNG GIANG >
Đa sầu...
Vườn thơ tấp nập bao thuyền...
Sao anh vương vấn nợ duyên nơi này?
Mịt mờ xa cuối trời mây
Thời gian,khỏang cách...còn đầy tình không?
Đừng thương ,để dạ nhớ mong,
Đừng trao yêu mến...long đong...tội người...
Biết mình cách nẻo xa xôi
Chẳng đành níu giữ duyên ơi....thêm sầu...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 08:04:55 bởi THƯƠNG GIANG >
.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/7AF48E61E0CC40B0B818E315CAB6D672.jpg[/image]
NHỚ NGƯỜI...
Mộng chung dệt mãi chẳng thành,
Níu kéo chẳng được nên đành chia tay...
Cung đàn lỗi nhịp ,đứt dây.
Người đi để lại trăng gầy héo hon...
Mấy mùa trăng khuyết lại tròn,
Người lỡ dứt áo...sao còn nhớ thương?
Bao đêm thao thức canh trường,
Tơ lòng sao vẫn còn vương...Nhớ người!!
Thương Giang,17/6/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 06:37:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: