HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Tự khúc gửi người
Áo dài mớ bảy mớ ba
Quai thao nón thúng , mặn mà duyên quê.
Hội Lim đến hẹn lại về.
Tìm trong câu hát...Lời thề bỏ quên.
Đâu rồi "...ngồi tựa mạn thuyền"*...
Người xưa đã hát :"Còn duyên"* hôm nào...?
Trầu têm cánh phượng trót trao,
Giờ đây còn lại cồn cào , nhớ nhung....
Đành rằng:" Con nhện giăng mùng"*
Hội Lim quan họ nhớ cùng tháng năm...
Chỉ riêng ai...giấu buồn câm
Trúc xinh chẳng gặp...Trách thầm cơn mưa....
Không em...bỗng thấy mình thừa...
Lời thương ai ngỏ...để chua chát ...nhìn...
Mỏng manh , dễ vỡ niềm tin.
Còn thương...thề cũ giữ gìn dù xa....
Kiev 21/5/2010-TG
ĐÁM CƯỚI THỨ PHI
Anh xây lâu đài tình ái nguy nga.
Tặng cho em để làm quà ngày cưới.
Phong chính cung ...khiến cho em bối rối,
Phút ngại ngùng...Em chờ đợi kiệu hoa...
Trò chơi ấy ...,theo năm tháng nhạt nhòa.
Vườn Thượng uyển có trăng ngà ngọc cũ.
Giờ đã thành...Cổ tích...thời quá khứ...
Lọng vàng son...mành trướng rủ buồn tênh...
Khúc Nghê Thường bất chợt hóa chênh vênh.
Lối hẹn xưa...bỗng gập ghềnh trắc trở...
Lâu đài xây... từ trò chơi thủa nhỏ.
Hoàng hậu đây, đâu phải của ngày xưa...?
Đành vậy thôi...Dư lại chút duyên thừa...
Người viễn xứ lấy phần chua chát đắng:
-Phận thứ phi..., mong lãnh cung bình lặng.
Bên Quân vương cùng gom nắng , dệt mơ...
Và chân trần...Em trở lại ngày thơ,
Nhặt sỏi xếp..., lính ngự lâm thắng lối.
Đèn hoa giăng...Chốn hoàng cung mở hội.
Quân vương -anh ..., làm đám cưới ...Thứ phi...
Kiev 21/5/2010-TG.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2010 18:17:19 bởi THƯƠNG GIANG >
TỰ HỎI...
(Viết cho người...)
Hỏi người...
Một thủa trót trao...
Duyên xưa còn đọng chút nào...
Đam mê?
Dùng dằng...
rối giữa câu thề.
Ngã ba lòng...
biết lối về lạ quen...?
Nẻo đời...
Ngại những bon chen.
Ẩn mình góc tối...
Hờn ghen một mình...?
Vu vơ...
Khao khát môi xinh.
Quắt quay nỗi nhớ...
Bóng hình ai đây?
Riêng chung...
Dan díu dắt dây.
Để ai phiền lụy...
Đắng cay tủi buồn...
Lạnh lòng...
Về hội mưa tuôn...
Trầu cau đắng ngái...
Lỗi...còn trách ai...?
Kiev 21/5/2010-TG
Ngọn nến hoàng cung BAO GIỜ TRỞ LẠI
Bờ vai mềm , gió vờn suối tóc mây...
Giờ còn đâu .Ơi những ngày thơ ấy?
Em chân trần.Hoa cỏ găm gấu váy,
Cùng anh chơi trò đám cưới Hậu-Vương....
Ngũ Phụng Lầu như hư ảo khói sương,
Lính ngự lâm cầm giáo,thương lặng lẽ,
Hóa đá buồn , nhìn hoàng cung hoang phế.
Không thứ phi ,Quân vương để rêu phong.
Ngọ Môn Quan , hoa đăng với đèn lồng.
Đón thứ phi trong rượu hồng , pháo đỏ...
Lọng vàng son kết kiệu hoa bỏ ngỏ,
Trò chơi xưa tan theo gió...Hư hao...
Biết chẳng thể,anh vẫn cứ ước ao
Để trở lại những tháng ngày xa ngái.
Mong tìm được, gót son thời con gái,
Dáng kiều thơm rất mềm mại trong mơ...
Đêm Hoàng cung vẫn thao thức ngóng chờ.
Vườn Thượng uyển sỏi đá ngơ ngác đợi.
Quân vương ơi! Em còn xa vời vợi...
Bao giờ về cho anh gọi...Thứ phi?!?
Kiev 23/5/2010-TG
Ngọ môn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2019 02:50:46 bởi THƯƠNG GIANG >
NỬA ĐỜI CÒN LẠI...
Chân tình dành gửi xa xôi,
Dư hương còn nửa cuộc đời anh đây...
Thương người ở cuối chân mây.
Ngặt vì cách trở..., vơi đầy nhớ nhớ mong....
Trót say mắt biếc môi hồng.
Vấn vương câu hát..., phải lòng trúc xinh.
Lửng chiều..., đâu phải bình minh...
Nửa đời gói lại...Ân tình gửi trao...
Mượt mà như khúc ca dao.
Như than ủ lửa khát khao cháy bùng....
Nửa đời chuốt sợi nhớ nhung.
Để đan lưới mộng giăng lưng trời chiều.
Chẳng mong đánh bắt chi nhiều,
Cầu sao mắc lưới...dấu yêu khát chờ...
Mặn mà thương mến ...duyên thơ...
Nửa đời còn lại giấc mơ có tròn...?
Đường xưa lối cũ vẫn còn,
Chợt nghe trống trải...nỗi buồn gọi tên...
Kiev 23/5/2010-TG
Độc huyền cầm...
Dễ gì quên nhau... bởi nợ duyên.
Đời người viễn xứ, kiếp con thuyền.
Xa xôi...nhưng lòng luôn hoài vọng
Mong ngày trở lại bến bình yên...
Để nghe người tấu khúc đàn xưa.
Cung trầm hiu hắt... từng tiếng mưa...
Cung thanh...cao vút niềm thương nhớ.
Đan xen cung nào... khúc đón đưa...?
Mà người ước ao hóa nguyệt rằm.
Dõi theo gót ngọc chốn xa xăm...?
Lồng bóng trăng thơ...Đêm sâu lắng.
Như tiếng lòng ai ...Độc huyền cầm...
Kiev 26/5/2010-TG
MONG ĐỢI NGẬM NGÙI...
Mong người ,người hỡi có hay ??? Vắng nhau chợt thấy mỗi ngày dài hơn...
Lòng nghe...như bão đổ dồn
Xô ngàn con sóng...cuốn hồn thơ trôi...
Nhìn trăng.. trắng nỗi đơn côi.
Khuyết cong.., mảnh cứa rách đôi... đêm trường...
Nhủ lòng đừng nhớ...Lại thương...
Cố quên...sao cứ vẫn vương một người...
Dòng sông...Ai trách lở bồi...
Bên trong , bên đục...một đời loanh quanh...
Quai thao ,nón thúng chòng chành.
Trót vương câu hát...mà thành nhớ mong...
Gió còn khuya hiu hắt bên song.
Ngậm ngùi thao thức đếm đong dỗi hờn...
Chiêm bao...vẫn đẫm nỗi buồn.
Giai nhân hình bóng vẫn còn...ngóng trông...
Kiev 26/5/2010-TG
Sang hạ...
Tàn Xuân , sang Hạ...chắc oi...?
Tháng Năm hoa phượng rợp trời gọi ve.
Nắng xiên vòm lá...bóng loe.
Gió vờn tóc rối...Lá me rụng đầy...
Rưng rưng vạt nắng trên tay.
Nhớ mầu hoa cải ...xưa bay về trời...
Rau răm ở lại với đời.
Đắng cay trọn kiếp... chẳng lời trách than...
Em -anh..., "ở trọ trần gian''*
Chỉ là cõi tạm...đừng toan tính nhiều...
Người ta đắng đót lời yêu...
Còn mình lặng lẽ từng chiều...ngóng nhau...
Mai em về bón gốc cau...
Đợi anh bên ấy chăm trầu mướt xanh.
Khi lộc biếc nhú đầu cành.
Mùa Xuân trở lại...ta thành một đôi...
Kiev 27/5/2010-TG
Cám ơn anh
Cám ơn anh viết bài này.
Để em tiếp mạch giãi bày tâm tư ...
Cạn duyên...đành phải tạ từ.
Trách nhau là đủ.., hận thù chớ nên...
Đừng mãi hậm hực hờn ghen.
Trái tim vô tội ...tật nguyền mất thôi...
Người xưa thì cũng đi rồi...
Lòng gió chướng thổi sầu rơi ...Được gì...?
Nhát rìu ai đốn cây si...
Gốc đừng đào nốt vứt đi...nhé người...
Không duyên...chớ bạc giống vôi...
Cạn tình nhưng nghĩa đừng vơi...Thật buồn!
Kiev 15/5/2010-TG
CHỢT NHẬN RA
Chiều vô tình em về qua lối cũ.
Chợt nhận ra...ai vẫn đợi dòng sông...
Biết em đi... vẫn vò võ chờ mong,
Câu thơ nghiêng cắt vào lòng...Nhức nhối ...
Em không về...Người ơi! Sao vẫn đợi?
Vờ ru hời...héo hắt khúc yêu thương...
Có lẽ nào…tơ lòng mãi còn vương,
Mà nỗi nhớ suốt đêm trường thao thức…?
Giấc mơ anh…mãi chỉ là... vô thực.
Và trái tim trong lồng ngực đớn đau…
Em né tránh…lối xưa …Vội bước mau.
Sợ bắt gặp đôi mắt sầu chất chứa…
Chút niềm vui vừa nhen nhúm ngọn lửa .
Chợt lụi tàn …để hai đứa..lỡ duyên.
Biết anh buồn nhưng em sợ hờn ghen.
Ngại sóng cả ,chao đảo thuyền … Giông tố…
Em né tránh...sợ một người buồn khổ...
Dù biết rằng, anh nơi đó...Đợi mong...
Thôi hãy để cho em khép cửa lòng...
Quên lời hẹn và quên vòng tay ấy...
Chôn khát khao trong nỗi buồn khó thấy.
Mong anh về nơi ấy ...Dù...,không em.
Kiev 08/6/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 05:47:03 bởi THƯƠNG GIANG >
SỢ...
Một lần xưa chạm chữ yêu.
Tình chưa thắm đã tan chiều bão giông.
Vừa nhen...chợt tắt lửa lòng.
Thế là... dứt gánh đèo bòng tương tư...
Lập lờ...thực thực, hư hư.
Theo mạch thơ...sợ từ từ ngấm sâu...
Lời thương trong chữ trong trong câu
Hoá ra bạc bẽo...Rồi đau hận tình...
Thà tim chẳng giấu bóng hình.
Sẽ vô tư mãi như mình...Hoá hay!
Không tình tứ...ngọt đắm say.
Sẽ không bạc bẽo có ngày như vôi...
Kệ ai chót lưỡi đầu môi...
Thề non hẹn biển...để rồi ly tan...
Còn mình vui với thi đàn.
Tri âm nhất dạ tới ngàn kiếp sau...
Kiev 26/5/2010-TG
LẠI NHỚ.
Con tim mang kiếp đoạ đầy,
Muốn quên lại nhớ...Ô hay... Dại khờ...!
Bao ngày mòn mỏi đợi chờ,
Ngại chiều tắt nắng, câu thơ lạc vần...
Duyên Trời ..., nên sợ sông Ngân.
Chia bờ xa cách,hồng trần ly tan...
Khổ đau thương phận hồng nhan
Thân mình vàng võ ,ruột gan rối bời...
Mỏng manh một sợi tơ trời,
Làm sao buộc chặt duyên người xứ xa...?
Nên em giờ của người ta...
Trầu cau đã lỡ...Lòng sa giọt sầu...
Muốn quên...Mà chẳng dễ đâu...
Bóng hình chẳng nhạt theo mầu thời gian...
Rượu đắng...tay cứ rót tràn...
Uống say quên nhớ...Đêm tàn...ngả nghiêng...
Đành thôi...chôn chặt niềm riêng...
Hẹn thề một cõi thiêng liêng...chẳng còn...
Chúc em duyên mới vẹn tròn...
Sớm quên người cũ ...Giờ hồn đi hoang...
Kiev26/5/2010-TG
CHẮC BUỒN...
Trúc xanh nhuộm nắng thu phai.
Nghe trong gió thoảng lời ai trách hờn...
Tâm trong như mạch nước nguồn
Tình người thân thiết , thơ hồn láng lai.
Mỗi ngày thơ nối hàng dài...
Là vì thiếu nợ...trả hoài không xong...
Thơ tình vít ngọn trúc cong.
Em loay hoay mãi..., nỗi lòng tha hương...
Vụng về chuốt lấy giọt thương...
Mong lấp giọt nhớ, chẳng vương giọt sầu...
Giọt hờn nếu có...Qua mau.
Để câu thơ mãi tím mầu đợi mong...
Kìa anh...Sao lệ lưng tròng...
Tiễn người qua bến ,sang sông...Chắc buồn...?
Kiev 28/5/2010-TG
PHÂN MINH
Tim em chẳng phải bằng chì.
Cũng như anh vậy...Có khi yếu mềm...
Chai lì...?Không phải là em...
Một người đa cảm luôn xem trọng tình...
Có điều...em tự nhủ mình:
-Thơ và đời thực...phân minh rõ ràng...
Đối họa theo mạch lang thang...
Viết sao để bạn hiểu đang...đọc gì...
Đời thực...Chẳng dại trồng si,
Ai mà gánh nổi thị phi miệng đời?
Tình em dành trọn một người.
Hai mươi năm lẻ có dời đổi đâu...
Vào đây...trước lạ ,quen sau.
Giao lưu đối họa...chia nhau vui buồn.
Hợp nhau...thơ -mạch trào tuôn.
Khi nào vơi cạn ngọn nguồn thì thôi...
Đường chung vui vẻ chia đôi
Giận hờn , yêu ghét...ai người bận vương...?
Kiev 29/5/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: