HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
BÊN ANH Bên anh hương lúa còn vương.
Tình quê theo những nẻo đường em qua.
Tấm lòng anh gửi người xa.
Câu thơ chan chứa thiết tha tình người...
Bao năm nỗi nhớ đầy vơi Cho dù vật đổi , sao dời...Vẫn mong.
Em như tia nắng ngày đông.
Như trời mùa hạ oi nồng khát mưa...
Nhớ thương...Nói mấy cho vừa...
Đêm dài thao thức...gió lùa mênh mang...
Bên song ,trăng vẫn dịu dàng.
Biết người nơi ấy cũng đang ngóng chờ...
Bút hoa thảo mấy vần thơ.
Gửi lời nhắn nhủ...Thầm mơ ngày về...
Bên nhau ...đi giữa chiều quê.
Ngạt ngào hương lúa...Triền đê nắng vàng...
Kiev 20/6/2010-TG
Nỗi buồn ngày mưa.
Cánh hoa tàn hương gửi người xa
Trong chiều mưa lạnh... ướt nhạt nhoà
Niệm khúc...thay cho lời đưa tiễn
Một cuộc tình buồn...chợt thoảng qua.
Nghiêng đêm tìm kiếm bóng hình ai...
Mà lòng trăn trở...Giấc u hoài...
Thương người viễn xứ bờ vai lạnh
Nỗi nhớ ngày mưa có nguôi ngoai...?
Mưa chiều xứ Huế vẫn còn rơi...
Bằng lăng gió bứt...rụng tả tơi
Nhìn xác hoa phơi trên phố vắng...
Chợt thấy xót xa...Những mảnh đời...
Khuất chìm trong mưa những hàng cau.
Vĩ Dạ còn không những vườn trầu...?
Sau mưa nỗi buồn nào đọng lại...
Khi nắng hồng lên ...cũng tan mau...
Kiev 20/6/2010-TG
Về đi anh... Anh đừng nói nữa được không...?
Kẻo rồi lãnh tội...Đèo bòng...chẳng chơi...
Hờn ghen tam,tứ phen rồi...
Thương em... thì chớ buông lời ghẹo trêu...
Người ta khổ luỵ vì yêu,
Sao anh né tránh những điều người mong...?
Bao lâu ấp ủ hương nồng
Dành trao anh hết...sao không thuận tình...?
Em -người xa mặt cách hình...
Vấn vương thêm khổ...riêng mình anh đâu...
Người gần...Cách mỗi rặng dâu,
Thầm thương anh...đã từ lâu còn gì...?
Đừng hờ hững...ngoảnh mặt đi.
Đêm dài trống trải...Xuân thì qua mau...
Anh đừng ôm giữ nỗi sầu.
Về đi nơi ấy...cho nhau ngọt ngào...
Kiev 19/6/2010-TG
CŨNG ĐÀNH... Ngủ yên nhé...nỗi ưu tư.
Cho hồn thơ cất lời ru ngọt ngào.
Buồn riêng...góc khuất hanh hao.
Sẽ không lạc lối...,đậu vào trang thơ.
Nhưng chiều nay chợt...ngẩn ngơ.
Bước chân vô định...hư vô nẻo về...
Lòng dâng ngập nỗi nhớ quê.
Con mắt chớp vội...tái tê ...giọt sầu...
Nhủ lòng...tránh nhắc mưa Ngâu.
Mà không giấu được... ,dòng châu chảy dài.
Gánh đời trĩu nặng đôi vai.
Tha hương mệt mỏi...u hoài bám đeo...
Không mưa nước chảy không reo
Không gió thuyền đẩy mái chèo chẳng trôi …
Mưa nhiều...lá cũng úa rơi.
Buồn vui ,chua ngọt...lẽ đời tự nhiên.
Khi lòng nhuốm nỗi muộn phiền.
Hồn thơ lạc mất nét duyên...Cũng đành...
Kiev 21/6/2010-TG
CÒN ĐÂU...
Người xưa giặt áo chân cầu.
Bức tranh quê ấy từ lâu...chẳng còn.
Văn minh...nước máy về thôn
Đất nước hội nhập...người dồn lấn ao...
Nhấp nhô nhà thấp nhà cao.
Xập xình tiếng nhạc...xanh xao trưa gầy...
Sáo diều mắc nóc nhà xây.
Chang chang nắng đổ , cát bay bụi mù...
Về quê tìm lại lời ru,
Sân đình chiếu hát ca trù còn đâu...?
Ao làng chẳng có mà câu.
Bờ tre , bãi mía , nương dâu...lấp rồi.
Nửa mừng...quê đã đổi đời.
Nửa buồn...vì thói học đòi làm sang...
Trưa hè lộng óc...còi vang.
Ô tô, xe máy...quanh làng giương oai...
Còn đâu trong trẻo ban mai.
Tiếng chim ríu rít , hương nhài thoảng đưa...
Thanh bình giấc ngủ ban trưa.
Kẽo kẹt tiếng võng...Giờ xưa lắm rồi...
Kiev 27/6/2010-TG
Phải đâu...
Lời anh chua chát quá chừng…
Hững hờ quay mặt... Xin đừng luận suy.
Em sợ tiếng bấc tiếng chì...
Câu thơ đối họa nhiều khi...lụy phiền..
Né tránh những chuyện bon chen
Nhịn nhường ...mong được bình yên chốn này.
Cầu sao vạ gió tai bay...
Bất ngờ...đừng rớt rơi ngay đầu mình...
Em sợ oan trái chuyện tình.
Như biển êm dịu, thình lình cuồng phong...
Biết anh vui tính , "đèo bòng"
Nhưng cho em được ngoài vòng cuộc chơi...
Thâm giao vẫn giữ vẹn lời...
Tình thân thi hữu một đời còn đây.
Dẫu không ... mật ngọt hương say,
Phải đâu ngoảnh mặt quên ngày xưa thân...
Belai-Tsercốv 26/6/2010-TG
Sao thấy...?(d)
Tìm sao thấy được hôm qua...
Lời thương thành nước mắt ngà ...vừa rơi...
Bão lòng ai đã cuốn trôi,
Niềm vui ánh mắt , nụ cười...còn đâu..?
Thời gian mưa nắng bạc đầu
Dòng sông lặng lẽ đục mầu phù sa.
Dại khờ khép lại tuổi hoa.
Dấu yêu đọng lại nhạt nhòa lệ hoen...
Tìm đâu ngày tháng bình yên?
Khi tim rớm máu ...khó quên những ngày...
Nồng nàn một thủa đắm say.
Mắt môi chan chứa ắp đầy hương Xuân.
Rộn ràng...nghe tiếng lòng ngân.
Để rồi đắng ngái...một lần...Mất nhau...
Tìm quên...Ai bước qua cầu.
Trốn tình ...Ai vội làm dâu xứ người...
Giờ đây xa mãi xưa rồi
Buâng khuâng nỗi nhớ...rối bời lòng ai...
Chernhigốv 25/6/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 06:41:45 bởi THƯƠNG GIANG >
Lánh xa cõi tạm Anh hỏi em bỏ đi đâu... Không về bên ấy để trầu héo khô...? Để mình anh với cõi thơ. Cô đơn , trống trải vô bờ...Không em! Trầu cánh phượng, khéo tay têm. Nâng niu ...mà nỗi nhớ thêm chất chồng... Bao ngày cứ thấp thỏm trông Bóng người trở lại...thỏa mong , khát chờ... Còn đâu cái thủa dại khờ... Nỗi buồn đã hóa..., ngẩn ngơ mất rồi... Con tim vô cảm với đời. Hồn thơ đã chết...Đừng khơi làm gì.. Em giờ như cánh thiên di. Cuối trời bay mãi ...biết khi nào về... Ngàn trùng , khuất nẻo sơn khê. Lánh xa cõi tạm... vỗ về nỗi đau... Kiev 21/6/2010-TG
EM CHƯA VỀ.
Em -Con thuyền đã xa bờ
Anh còn tìm mãi đến giờ hay sao?
Tìm em trong giấc chiêm bao.
Trong lời thơ ấm ngọt ngào...Nhớ quê.
Tìm em khắp nẻo sơn khê
Quá nửa đời vẫn mơ về bên nhau.
Tiếc rằng...Tóc đã bạc mầu.
Môi son má thắm..., còn đâu hỡi người...?
Dịu dàng e ấp nụ cười,
Mảnh mai dáng trúc...qua rồi...xuân xanh.
Đừng tìm em nữa...nhé anh.
Cánh hoa tàn úa...chẳng đành gửi trao ...
Dấu yêu gửi lại trăng sao.
Chỉ còn giữ khúc ca dao mượt mà ...
Khi buồn...khúc hát ngân nga.
Mười thương chín đợi người xa...chưa về...
Kiev 28/6/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 03:02:12 bởi THƯƠNG GIANG >
TRẢ CHO NGƯỜI (R)
Nợ tình kiếp trước trả cho người.
Lời thương ...Dẫu ngọt đọng bờ môi...
Với bao kỷ niệm ngày xưa ấy...
Giờ thành hư không...Nhạt phai rồi...
-TG- MẮT NGƯỜI XƯA(R)
Một thoáng vèo trôi...đã năm rồi...
Người đi , tôi đến...như khiến xui...
Phải chăng thiên định...cho ta gặp...
Đôi mắt người xưa...chẳng ngoai nguôi...
Kiev 27/7/2010-TG
XA RỒI...(R)
Xa rồi tiếng võng ban trưa.
Bóng tre mát rủ hàng dừa còn đâu...
Ngày xưa...ngan ngát hương cau.
Ngang qua lối xóm... vườn trầu mướt xanh.
Bây giờ hội nhập thị thành.
Hương quê hoa bưởi hoa chanh ...mất dần...
Cỏ may găm ... chẳng tới quần.
Guốc cao, váy ngắn...khoe chân... điệu đàng...
Cây đa cổ kính đầu làng.
Khói xe, bụi bám giờ đang chết mòn...
Triền đê...của lũ trẻ con.
Chăn trâu , chọi dế...thả hồn theo mây...
Bây giờ san sát nhà xây.
Tuổi thơ chở cánh diều bay xa rồi..
Tìm đâu một khoảng sân chơi
Ngái mùi cỏ mật , gió trời thênh thang...?
Kiev 28/6/2010-TG
CÓ KHI NÀO...?
Anh hỏi em nghĩ gì, Khi tình mình không trọn... Có khi nào nghiêng nón,
Cố che giọt sầu rơi...?
Nhìn áng mây lẻ loi
Tan trong chiều tím ngắt...
Em thấy lòng se sắt
Một nỗi buồn mong manh...
Kể từ độ xa anh.
Chẳng về thăm chốn cũ.
Kỷ niệm rêu bám phủ.
Vườn yêu thành nghĩa trang...
Anh đã chít khăn tang
Cho cuộc tình dang dở
Sao hỏi em còn nhớ
Bóng hình người ra đi...?
Một giọt nước tràn ly
Vỡ oà như thác lũ...
Bao yêu thương quá khứ..
Cuốn trôi trong chiều nay...
Đừng trách em đổi thay
Phụ anh tìm bến mới...
Sao anh không tự hỏi:
-Vì đâu mình xa nhau...?
Anh vội đào mộ sâu
Chôn tình khi nóng giận...
Để bây giờ hối hận...
Đã muộn rồi người ơi...!
Rượu ngọt giờ đắng môi
Kỷ niệm thành dĩ vãng.
Cô đơn theo ngày tháng.
Có khi nào trách thân...?
Kiev 29/6/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 05:39:58 bởi THƯƠNG GIANG >
TIẾC NGÀY XƯA...(R)
Tứ tuần chưa tới vẫn tìm Quá khứ ngày ấy...Khiến tim chợt buồn...
Phải chăng khắc khoải tâm hồn.
Nỗi niềm xa xứ nhớ nguồn cội chăng?
Quê người điện sáng giăng giăng
Vẫn thèm được ngắm mảnh trăng quê nhà.
Nửa đời...tóc điểm tuyết hoa.
Về quê lạ lẫm đến là ngẩn ngơ...
Ngày xưa mái rạ xác xơ...
Nhưng bức tranh ấy lên thơ ,trữ tình...
Bây giờ lộm nhộm , rối tinh.
Nhà cao nhà thấp...văn minh , đổi đời...
Bán ruộng , trưởng giả học đòi.
Đua xe ,rồ máy, bóp còi...inh tai...
Về quê chỉ biết thở dài:
-Sao mình già sớm...tiếc hoài ngày xưa...
Kiev 29/6/2010-TG
Tựa giấc chiêm bao..
Anh dành riêng một khoảng trời
Vẹn nguyên , trong trẻo...gửi người viễn phương.
Dẫu rằng hư ảo khói sương
Mà sao dệt nhớ ,giăng thương...Mỗi ngày.
Dịu dàng ấm áp vòng tay.
Nụ cười , ánh mắt đắm say trao rồi...
Bùa anh...dành tặng một người.
Để giờ nỗi nhớ sinh sôi...tăng dần...
Trái tim vẫn rộn rã khúc ngân.
Rung trong lồng ngực thanh tân thủa nào...
Tình em tựa giấc chiêm bao
Ngọt ngào như khúc ca dao quê nhà...
Ấm lòng nhau...giấc mơ hoa.
Gối mềm dỗ giấc lụa là...Ngủ say..
Mộng xưa đọng lại mi gầy.
Cho em tất cả tháng ngày của anh...
Kiev 03/7/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: