HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
HỢP TAN CŨNG ĐÀNH...
Còn đâu mơ mộng những chiều...
Bên nhau ngày ấy...bao điều muốn trao...
Giờ đây …nguyệt bóng hanh hao
Câu ca đứt gánh nghiêng chao vai gầy...
Vết rìu ai đốn ngang cây….
Lối về quạnh vắng ...mưa bay ngập lòng...
Thoảng...buồn... vỡ giữa thinh không...
Mảnh nào .... sa đáy mắt trong...Tủi hờn...?
Câu thơ ngơ ngác …vô hồn..
Sầu thu tiếc nuối ... gót son …xa rồi…
Âm thầm khép lại khoảng trời
Không em … xin chớ rối bời tâm can...
Hoa đẹp...rồi cũng phải tàn...
Vần xoay con tạo...Hợp tan...cũng đành...!
TG-30/7/2010
CHỢT BUỒN...
Lâu rồi trở lại vườn xưa...
Hoa như sầu úa ...bởi mưa...nhạt nhoà...?
Mong người ...duyên thắm mặn mà.
Sau cơn giông bão...chói loà ánh dương... Ngỡ rằng...hoa vẫn ngát hương...
Nguyệt hàn lồng bóng như gương...hữu tình...
Ngỡ rằng....ai đó hiểu mình.
Nào ngờ...thầm trách...ghen hình bóng xưa...
Thơ tình...câu chữ đẩy đưa...
Phải đâu ngóng chút duyên thừa...người ta...?
Đắng lòng... dâng nỗi xót xa
Thâm giao ... chua chát...Nghĩ mà đớn đau!
Đành thôi...như nước qua cầu...
Trái tim ai lạnh...mình đâu lỗi gì...?
Buồn người...sao nỡ hoài nghi...
Tấm lòng thơm thảo nhiều khi...Oan tình...
TG-30/7/2010
BUÔNG XUÔI... Tìm đâu cõi tạm ồn ào,
Niềm tin đã mất...Hỏi sao không buồn...?
Vì thương... ai tính thiệt hơn...
Vì yêu ...ai nghĩ... dại , khôn...bao giờ...? Trao người...trọn cả giấc mơ...
Để rồi sóng đánh ...xô bờ đớn đau...
Trái tim...hằn vết cứa sâu,
Hồn còn một mảnh...nhuốm mầu tang thương...
Mắt buồn u uẩn khói sương...
Mỏng manh một sợi tơ vương...đứt rồi...
Xót chua...uống cạn... đơn côi.
Lửa lòng đã tắt...Sợ lời dối gian...
Lẻ loi một cánh hoa tàn...
Buông theo dòng chảy...đa đoan...Tiếc gì...!
TG-01/8/2010
ĐOẢN KHÚC BUỒN...
Giấc mơ... đâu giống đời thường...
Mộng lành hay vỡ...vẫn vương nghĩa tình...
Dễ xoá đâu...một bóng hình...
Cố quên... sao nhớ... lặng thing... tìm về...?
Trót mang phận -kẻ xa quê
Làm sao sớm tối cận kề...bên nhau...? Lỡ làng...vàng úa trầu cau
Lời thương thôi để ..."Qua cầu gió bay"*
Dẫu biết...buồn tủi lắt lay...
Âm thầm gánh chịu chua cay...phụ người...
Lời yêu...chẳng thắm trọn đời... Vẫn còn đọng lại nụ cười...Cho nhau...
TG-01/8/2010
NỢ VAY...
Biết mình ...lỗi nhịp đón đưa...
Lời quan họ ấy, ướt mưa... thật rồi... Dẫu còn...phía ấy khoảng trời...
Vẹn nguyên kỷ niệm...một thời có nhau... Xin đừng hỏi... bởi vì đâu...
Lời thương gói lại ...chôn sâu trong lòng...
Vì sao trốn ánh mắt mong...
Vì sao... lữ khách bên song... đếm buồn ...?
Vì sao sông chẳng về nguồn...
Vì sao cam chịu trách hờn... mình thôi...? Bờ tre... lạnh, vẫn... sương rơi.
Cuốc kêu khắc khoải...Lẻ loi đêm trường...
Một đời nợ ánh trăng suông
Mà không trả nổi...tơ vương thêm đầy...
Một lần trả...chẳng được say...
Thôi đành xin ... khất nợ vay...trọn đời...
Ngước lên ...lấp lánh sao trời.
Giữa ngàn tinh tú...mắt người nơi đâu...?
Một đời ta trót nợ nhau ...
Hao gầy dáng cũ...Thoảng câu thơ buồn...
TG-1/8/2010
NGUÔI NGOAI...
Nỗi đau nào...rồi cũng sẽ quên
Vết thương lòng...dần liền trở lại...
Đừng vương buồn...Ngày xưa xa ngái...
Sầu vu vơ...ngần ngại...điều chi...?
Kỷ niệm qua...đọng lại những gì..,
Mà ngân ngấn...bờ mi rớm lệ...?
Giọt thời gian... chậm trôi lặng lẽ.
Tiếng thở dài...khe khẽ cứ rung ...
Đông chưa sang...thoảng gió lạnh lùng...
Lòng hoang hoải...nhớ nhung.., tiếc nuối...
Lời hẹn thề...ngỡ như gừng- muối,
Có ngờ đâu...trắng đổi...thay đen..?
Thổn thức hoài...sao chẳng chịu yên,
Trái tim lửa thắp lên... không ngủ?
Bới tàn tro...tìm đâu ngày cũ...
Niềm vui ...rêu bám phủ...Còn chăng?
TG-03/8/2010
NGỌT NGÀO
Chớm thu...lảng bảng sương giăng...
Heo may se lạnh...khiến trăng nhạt nhoà...
Sông Thương vẫn đỏ phù sa...
Bến xưa vẫn ngóng thuyền qua...mỗi ngày...
Triền sông xao xác cỏ may.
Ngái mùi khói rạ...thoảng bay...Chạnh lòng..
Quê nhà … ai có thấu không…?
Nửa đời phiêu bạt... thầm mong ngày về...
Ngổn ngang chiều...giữa bộn bề...
Vẫn đau đáu mảnh hồn quê...đượm tình.
Vẫn thương …mãi một bóng hình…
Vẫn vương câu hát :”Trúc xinh”* ngày nào…
Quê hương …vẫn mãi ngọt ngào
Dẫu nghèo …cũng vẫn cồn cào nhớ mong…
TG-8/8/2010
Tiếc …
Vì xa...nên luống ngậm ngùi...
Không nhau trống trải ...lui cui một mình...
Trong tim giữ trọn bóng hình.
Trao lời vàng đá...ân tình khắc sâu...
Đợi chờ...biết mấy mùa cau.
Vầng trăng khuyết bởi... ngóng nhau từng ngày...
Men tình ủ nhớ ...nên say...
Tiếc duyên không trọn..."Áo bay qua cầu"*
TG-8/8/2010
LẶNG LẼ…
Đêm xứ lạ...hát ru con.
Tủi dâng nghẹn đắng ... giọt buồn...lặng rơi.
Nước mắt khô đọng vành nôi.
Thấm vào câu hát trĩu lời…ầu …ơ..
Nghiêng đêm …tát cạn câu thơ Tìm trăng Vĩ Dạ …ảo mơ trong sương. Buâng khuâng …nhớ nước sông Hương. Bến Vân Lâu …với con đường mình qua.. Nhộn nhịp xưa…chợ Đông Ba. Con đường vẫn thế…me là đà bay…? Chuông Thiên Mụ điểm mỗi ngày… Loang trong chiều…ướt mi gầy xanh xao… Đỉnh sầu…cố giấu khát khao. Ầu …ơ…níu giấc chiêm bao …một thời. Đêm trăng tát nước …xa rồi… Cầu ao lỡ nhịp…nhớ người phương xa... TG-8/8/2010
GỬI ANH NGỌN LỬA.
Gửi về anh... ngọn lửa thiêng ... Mong anh giữ lấy... cho riêng chúng mình... Ấm lòng...ngọn lửa lung linh.
Xa xôi...gói trọn... ân tình gửi trao.
Một thời anh đã ước ao... Mơ ngày gặp mặt...biết bao giờ thành...?
Chiều nghiêng nỗi nhớ... chòng chành...
Vẩn vơ e sợ....mỏng manh tơ lòng...
Sợ sương che ánh mắt trong...
Sợ sông ra biển...rồi không muốn về...?
Sợ xa xứ... quên lời thề... Vần thơ lạc điệu,não nề... tiếng Ngâu...?
Mưa thu... dù có giăng sầu.
Lửa em đã gửi...thì đâu lạnh hồn..?
Lời thương , lời nhớ vẫn còn...
Dẫu xa ...thôi cũng đừng buồn...Người ơi...!
10/8/2010-TG
VỮNG LÒNG
Về ư? Biết đến bao giờ...
Hỏi người ở lại...có chờ được chăng?
Buồn...vẫn dệt lưới bủa giăng...
Để lòng nhuốm sắc bằng lăng...Tím chiều.!
Sầu thu đếm bước cô liêu,
Khiến anh e ngại...dù điều vẩn vơ...
Hoài lo...Thuyền chẳng cập bờ,
Bởi sợ sóng cả bất ngờ...cuốn trôi...
Trót thương...một bóng xa xôi.
"Bóng chim, tăm cá..." cuối trời , chân mây...
Mượn lời thơ gửi mỗi ngày...
Vịn câu lục bát...đi vay...tỏ tình...
Trao nhau ngọn lửa lung linh.
Như niềm tin sáng tâm mình...khi xa.
Mưa thu...đâu dễ nhạt nhòa.
Mặc cho giông tố , mưa sa ...Vững lòng!
12/8/2010-TG
NGỌT NGÀO
Chớm thu...lảng bảng sương giăng...
Heo may se lạnh...khiến trăng nhạt nhoà...
Sông Thương vẫn đỏ phù sa...
Bến xưa vẫn ngóng thuyền qua...mỗi ngày...
Triền sông xao xác cỏ may.
Ngái mùi khói rạ...thoảng bay...Chạnh lòng..
Quê nhà … ai có thấu không…?
Nửa đời phiêu bạt... thầm mong ngày về...
Ngổn ngang chiều...giữa bộn bề...
Vẫn đau đáu mảnh hồn quê...đượm tình.
Vẫn thương …mãi một bóng hình…
Vẫn vương câu hát :”Trúc xinh”* ngày nào…
Quê hương …vẫn mãi ngọt ngào
Dẫu nghèo …cũng vẫn cồn cào nhớ mong…
TG-8/8/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2010 14:52:11 bởi THƯƠNG GIANG >
Lời đắng cho ai
Lời đắng chẳng giấu niềm thương
Còn hờn còn trách còn vương nợ nhiều...
Bao nhiêu kỷ niệm dấu yêu
Dễ gì bội xóa trong chiều thu nay...
Biết rằng nhớ đến hao gầy
Muốn quên càng nhớ, đọa đầy con tim
Thu muộn lá rụng đầy thềm
Xin đừng trách nữa càng thêm buồn lòng.
Bao nhiêu thề hẹn bằng không
Lỡ làng...lá rụng vàng sông...tủi thầm...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2010 17:14:30 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: