HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Duyên thơ
Hữu duyên ...hạnh ngộ tình cờ.
Bạn hiền trao gửi tình thơ mỗi ngày.
Không rượu... chuốc để ai say,
Trà thanh đạm bạc...chốn này mời thôi.
Cảm thông thi hữu ghé chơi.
Vần thơ gửi lại thay lời tri ân.
Xa xôi mấy cũng hoá gần.
Cầu thơ nối nhịp tình thân bạn bè.
Cho người xa...đỡ nhớ quê.
Tạm quên công việc bộn bề...mưu sinh.
Vào đây ta cũng như mình.
Tìm vần , ghép chữ thành hình hài thơ...
Tiếng lòng lạc giữa phím tơ
Cung thương ngân khúc đợi chờ khát khao.
Lãi lờ...dẫu chẳng là bao...
Đòi thơ trả đúp...làm sao mà đền?
Kiev 12/9/2010-TG
MÙA THU
Mùa thu đẹp tuyệt vời.
Đang về trên góc phố...
Lá bứt cành...theo gió.
Phơi mình trên lối đi...
Ngang trời...đàn thiên di
Chở mùa trên đôi cánh...
Ven hồ bóng liễu soi,
Buông tơ mềm mỏng mảnh...
Chiều xa quê...lành lạnh.
Rùng mình...so bờ vai.
Sầu thu dâng len lén...
Giọt buồn đọng mắt ai...
Gió vẫn cứ thoảng dài...
Thổi tung làn tóc rối...
Vô định bàn chân qua...
Lối xưa..buồn diệu vợi...
Nơi xa...anh vẫn đợi.
Em-Mùa thu mênh mang...
Biết bao giờ trở lại...
Cho duyên...khỏi lỡ làng...
16/9/2010-TG
CHẠNH LÒNG...
Phải đâu...bóng cũ còn vương.
Khi người rũ áo phong sương bụi mờ...
Chạnh lòng...thương những tứ thơ.
Lạc vần...trống trải...ngác ngơ...tội tình...
Xưa quen...câu chữ ...đợi mình...
Giờ đây chỉ thấy...lặng thinh...vô hồn.
Dẫu gì ...ân nghĩa vẫn còn...
Tim đâu hoá đá...nên buồn .. biết sao..?
Bởi còn nợ khúc ca dao...
Âm thầm lặng lẽ...xanh xao nỗi niềm...
Dạ khúc...xưa vẳng trong đêm.
Sầu len lén đọng ...ướt riềm mi cong...
Trăng thu gầy guộc bên song.
Xin người chớ trách...vàng sông...tủi buồn!
Kiev 16/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 06:12:25 bởi THƯƠNG GIANG >
HẠ HUYỀN Trăng giờ khuyết mỏng lưỡi liềm...
Còn đâu mười sáu...khi đêm hạ huyền?
Vớt làm chi...nỗi muộn phiền.
Nửa vầng trăng vỡ...khóc duyên bẽ bàng.
Mặt sông nhuốm nỗi buồn...loang.
Thuyền anh buông lưới...đầy khoang...mảnh sầu.
Đêm thu...như mắt quầng sâu
Hạ huyền...trăng khuyết...Tìm đâu...trăng rằm...?
Kiev 17/9/2010-TG
CÒN MONG...?
Mái chèo khua nhịp khoan thai.
Sông Hương vẳng khúc Nam Ai...trong chiều...
Chuông chùa thong thả, đều đều.
Lưng trời vi vút sáo diều ai bay...
Lá me vương nhẹ tóc mây.
Lối xưa...lạnh...Nhớ mi gầy rưng rưng.
Bằng lăng nhuộm nỗi nhớ nhung.
Trúc Mai duyên hợp...tương phùng còn mong?
Gập ghềnh...phận số long đong...
Để cho tấu khúc trong lòng...Buồn ngân...
Cuộc đời...con tạo xoay vần..
Nam Giao nghiêng dốc...những lần...không nhau...
Kiev 16/9/2010-TG
BẾN XƯA
Như thuyền trôi mãi cuối trời.
Bến xưa vẫn đợi...một người tha hương.
Ngàn dặm xa một dòng Thương.
Lênh đênh xứ lạ ...dặm đường ưu tư...
VẸN NGUYÊN
Người đi gói trọn lời thề.
Dẫu xa xôi mấy...vẫn về bên nhau...
Thời gian chẳng thể phai mầu.
Vẹn nguyên nỗi nhớ ngày đầu trao anh...
NHỚ THƯƠNG
Phải lòng ...nên nhớ :"Trúc xinh"*
Thương câu quan họ :"Mái đình , cây đa..."*
Để rồi...vương ánh mắt xa ,
Áo dài mớ bảy , mớ ba...một thời...
THUỶ CHUNG.
Ngàn nă ây trắng vẫn bay.
Bằng lăng vẫn tím dù ngày nắng,mưa.
Hẹn thề...vẫn vẹn lời xưa.
Mặc đời cay đắng , xót chua...cũng đành...
20/9/2010-TG
ĐÊM THU
Xa quê..., biệt xứ bao năm.
Buồn vui theo những thăng trầm thời gian...
Nửa đời...như bóng xế tàn.
Như hoa héo úa...Dung nhan...đâu còn...
Như vầng trăng khuyết , chẳng tròn.
Vớt làm chi nữa...nỗi buồn mong manh...
Ngược đường..mình chẳng đồng hành.
Nếu thương...xin hãy để dành kiếp sau...
Thu về dài ngắn giọt Ngâu.
Triền sông vọng tiếng bờ lau xạc xào...
Thương người...ướt khúc ca dao...
Vầng trăng cắt nửa...hanh hao cuối trời...
Đêm thu...nghe tiếng lá rơi...
Heo may thoảng nhẹ...rối bời lòng ai...
Kiev 19/9/2010-TG
XỨ NGƯỜI.
Buồn , vui, yêu, ghét, giận , hờn...
Cung bậc cảm xúc tâm hồn...biết sao?
Lời thương vốn đã ngọt ngào.
Lời nhớ thì vẫn khuyết hao tháng ngày...
Thơ người...như ủ men cay.
Chưa uống đã...chuếnh choáng say ...mất rồi!
Nhủ lòng...chẳng dám chạm môi.
Sợ ngày tắt nắng, sợ trời bão giông...
Nhìn thu lá rụng vàng sông.
Sương mờ lảng bảng...nghe lòng mênh mang.
Chuông nhà thờ điểm...giọt loang.
Chiều trôi chầm chậm...nhẹ nhàng...Đêm buông!
Xứ người...đâu phải quê hương...
Niềm vui bất chợt... buồn vương bám hoài ...
Kiev 20/9/2010-TG
Dặm xa...đành lỗi nhịp duyên... Câu thơ ngày cũ...,ngủ yên trong lòng.
Dỗi hờn...níu ánh mắt mong...
Để làm chi nữa...thinh không...gió lùa...
Hẹn thề ... dĩ vãng ngày xưa.
Giờ ai một bóng dưới mưa khóc thầm...
Đời xô ngọn sóng thăng trầm...
Đớn đau mượn... độc huyền cầm...thở than...
Nỗi buồn vọng khắp nhân gian.
Trái tim mỏng mảnh...vỡ tan trong chiều...
Lá vàng rơi biết bao nhiêu.
Tàn thu hoang lạnh cô liêu chất chồng...
Xa nhau ...trời chớm vào đông.
Hình như gió Bấc trong lòng thổi qua...
Kiev 21/9/2010-TG
RẤT GẦN...
Bao giờ...Biết đến bao giờ,
Chúng mình về đúng Hội thơ...hỡi người?
Cả năm có một ngày thôi.
Mà đành lỡ hẹn... để rồi tiếc, mong...
Mùa thu Hà Nội xanh trong.
Hội thơ Lục Bát...đủ đông bạn bè...
Riêng mình...hai kẻ xa quê.
Ngậm ngùi..,thầm nhủ ...sẽ về Hội sau...
Mười hai tháng...sẽ qua mau...
Nhớ thương...thơ bắc nhịp cầu...mình sang.
Ước gì đang ở Bắc Giang Mình đi chợ Kế..., sà hàng bánh đa...
Hội thơ cũng .., đủ loại quà.
Chè tươi, ngô luộc...như là chợ quê...
Không gian thấp thoáng bóng tre.
Vẳng lời quan họ :"Đừng về ...người ơi...!"*
Cõi mơ ...đâu có xa xôi?
Mình chưa chạm tới....để rồi ước ao...
Sông Thương như dải lụa đào ,
Xứ Đoài mây trắng...xuyến xao nỗi niềm...
Chùa Tây Phương...dáng uy nghiêm...
Đường Lâm làng cổ...rêu thềm đá ong.
Tha hương mới thấy nặng lòng...
Phồn hoa đất khách...vẫn mong ngày về.
Kiev 21/9/2010-TG
KHÔNG VỀ HỘI THƠ
Mùa thu nắng mượt như tơ.
Nhuộm vàng sắc lá...ngẩn ngơ nỗi lòng.
Hội thơ lục bát...thật đông.
Mình không về được...Mắt trong đượm buồn...
Ngẩn ngơ...như kẻ mất hồn
Người đây...sao dạ bồn chồn chẳng yên...?
Vần thơ lục bát trao duyên
Trúc Mai sum họp...ai quên cho đành...? Về đây uống bát chè xanh
Nếm hương vị cốm ...để dành người xa...
Giòn tan , thơm miếng bánh đa...
Có hương vừng , gạo...tinh hoa đất trời ...
Canh Dần lễ hội lỡ rồi...
Mình không về được ...hẹn người hội sau...
Kiev 22/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2010 05:54:30 bởi THƯƠNG GIANG >
MƠ NGƯỜI VỀ
Mưa còn rơi biết bao lâu.
Mà lòng ướt lạnh...hơi Ngâu cuối mùa?
Tìm đâu ngày cũ đón đưa...
Lối về hun hút gió lùa...mênh mang.
Trên cầu...còn bóng ai sang...
Đợi người xa xứ...lỡ làng bao thu...
Mùa đi ...nhẹ tựa lời ru.
Mắt vời vợi nhuốm...,thâm u mây trời.
Buồn thu len lỏi tim côi.
Lá vàng chao khẽ...rụng rơi trong chiều...
Giật mình...ngỡ bước người yêu.
Tha hương trở lại...sau nhiều năm xa...
Kiev 22/9/2010-TG
..."Mùa đi ...nhẹ tựa lời ru.
Mắt vời vợi nhuốm...,thâm u mây trời."...
Vì sao?
Chớm thu,
sen
đã vội tàn...
Trăng
không toả giữa đại ngàn...
vì sao?
Vần thơ
mượt
tựa ca dao...
Bỗng nhiên lạc lõng,
xanh xao...
nhuốm buồn?!?
Cầu mong...
một thoáng
dỗi hờn...
Trăng , sen...
sẽ sớm...
hợp hôn
nhé người!
Chỉ thêm...
lần nữa
mà thôi...
Bỏ qua tất cả
những lời
quấy, sai...
Vô tình...
đâu phải..
mỉa mai...
Mải vui
câu chữ...vạ tai ,
nào ngờ...
Trăng
lạnh...
xin chớ ngó lơ.
Tội người nơi ấy...
ngóng chờ...
biết không?
Kiev24/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2010 05:54:15 bởi THƯƠNG GIANG >
Chiều thu xứ lạ...
Có vạt nắng vừa rơi,
Theo những chiếc lá rồi..,
Vàng trải đầy mặt đất.
Xao xác mùa thu...Trôi.
Đàn sếu bay ngang trời
Chở mùa trên đôi cánh.
Hối hả về phương xa,
Di cư để trốn lạnh...
Giao mùa...trời đỏng đảnh.
Nắng, gió...cứ thất thường.
Mưa cũng buồn hiu hắt.
Như ai giận người thương...
Chiều se lạnh hơi sương.
Dòng người đi vội vã.
Những bước chân hối hả,
Giẫm trên thảm lá vàng...
Thu vời vợi , mênh mang.
Thoảng vương mùi khói rạ?!?
Ồ không...! Từ đám lá,
Loang mờ vệt khói bay...
Hơi lạnh gió heo may.
Quyện mùi ngái khói lá.
Buâng khuâng chiều xứ lạ.
Gợi cho ta nhớ quê...
Cuối thu , chớm đông về
Ngày mai trời trở lạnh.
Những bông tuyết mỏng mảnh.
Trắng trời...như hoa bay...
ĐOẢN KHÚC THU
Sắc thu
Nơi anh chẳng có mùa thu
Không heo may lạnh ,thâm u mây trời.
Chắc không nhiều lá vàng rơi?
Em gom tất cả...Tặng người sắc thu...
Ru về kỉ niệm
Chỉ còn vạt nắng lung linh
Nhuốm vàng sắc lá lặng thinh cuối ngày...
Sếu chở mùa ,sải cánh bay
Liễu bên hồ rủ dáng gầy xác xơ.
Nỗi buồn rớt xuống trang thơ
Đâu hay người vẫn đợi chờ...từ lâu...
Thu tàn
Thế là từ đây xa bến mơ
Còn đâu nhung nhớ gửi trang thơ
Duyên tình đã lỡ...thu tàn tạ
Khổ đau thương hận đến bao giờ....
Ru thương
Ru em ngon giấc yên bình
Ngủ ngon khúc hát ru mình em thôi
Ru em câu hát chơi vơi
Chiều thu nhạt nắng...anh ngồi ru thương....
Chiều nay
Chiều nay mưa lạnh rả rích rơi
Mây xám vần vũ giăng đầy trời
Buồn trông lá rụng đầy trước ngõ
Lối cũ vắng hoe...chẳng thấy người...
Em về
cuối thu...
Bây giờ
trời đã cuối thu
Em về xứ lạnh...
thâm u mây chiều.
Lá vàng
rụng biết bao nhiêu...
Để cây trơ trụi
tiêu điều
xác xơ...
Em về...
sương trắng phủ mờ
Bước chân lạc lõng,
ngẩn ngơ ...
Thu tàn.
Heo may lạnh.
Gió miên man.
Chiều
buông mây xám...
Đêm
lan nhanh dần...
Nhà thờ
vẳng
tiếng chuông
ngân...
Con đường hun hút...
nhỏ dần
bóng em...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: