HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Thời gian con tạo xoay tròn.
Xuân sang mà lạnh vẫn còn nơi đây.
Quê người ...vừa đón Tết Tây.
Đã nghe sầu tủi...nhớ ngày Tết Ta.
Ngỡ mình mấy chục năm xa.
Sống nơi đất khách phồn hoa xứ người...
Tưởng quen...mà vẫn thế thôi...
Lòng đau đáu nhớ khôn cội nguồn...
Xuân này chắc tủi vơi hơn
Bởi em có chị chia buồn ,cảm thông...
Ước ao tặng chị Xuân hồng.
Đầy chồi hạnh phúc, tròn vòng tay thương.
Kiev 09/1/2011-TG
Tơ vò Biết rằng vết cứa vẫn còn...
Nỗi đau thủa ấy héo hon trăng gầy.
Trách ...lời thề hẹn gió bay...
Để cau bổ vội ,đắng cay một đời...
Phố đông rộn rã tiếng cười,
Mình ai lẻ bóng cút côi đêm trường.
Nhủ lòng gói lại nhớ thương.
Quên người xa xứ...trùng dương mịt mờ...
Dòng đời như sóng đẩy ,xô
Ngang qua lối cũ ... tình cờ gặp nhau..
Vết thương giờ đã hết đau.
Trái tim vỡ nát cỏ khâu chớm lành...
...Không về Hội với liền anh,
Cầm lòng ,gói tiếc...đoạn đành..biết sao!
"Còn duyên"* khúc hát ngọt ngào.
"Liền em ,liền chị"*...chênh chao sóng lòng...
Muốn gần*... cho thoả nhớ mong.
Buâng khuâng lại tiếc...Triền sông cải vàng.
Kiev 9/1/2011-TG
Nói với chị. Trót mang phận số thăng trầm
Rong rêu phiêu bạt bao năm xứ người.
Nợ cơm áo ,nợ cuộc đời...
Gồng mình cố trả...chẳng vơi....Càng đầy!
Cánh cò xa xứ ai hay.
Tuyết sương dầu dãi đắng cay tảo tần.
Thôi thì ai cũng một lần.
Nương nhờ cõi tạm nên..., gần giống nhau..
Ơn cha , nghĩa mẹ nặng sâu.
Đạo con trả đến bạc đầu chẳng xong.
Luân hồi một kiếp xoay vòng.
Nuôi con ,dạy dỗ mới mong lên người...
Cuối năm ...sắp Tết chị ơi!
Xuân về chỉ thấy trắng trời tuyết bay.
Khói hương trầm quẩn ,mắt cay.
Nghẹn ngào mơ có một ngày về quê...
Kiev 09/1/2011-TG
Gieo nhớ... (Tặng anh Đình Xuân) Vườn Xuân cửa đóng then cài.
Ngỡ người quên hẹn Trúc Mai thủa nào...
Cho nên...chỉ cách bờ rào.
Ngập ngừng không dám ra vào tự nhiên
Tháng ngày...tưởng sẽ bình yên.
Đâu hay nỗi nhớ nghiêng triền sông xa...
Xới mùa đông * lạnh đã qua.
Lật tìm hình bóng khó nhoà trong tim...
Mùa Xuân...đến hẹn đi tìm
Người gieo nỗi nhớ*... nổi chìm giấc mơ...
Kiev 09/1/2011-TG
Đợi người.
Sông Trăng hò hẹn buổi đầu.
Ngọt bùi nếm trải,thương đau đã từng.
Một ngày...đã chẳng còn dưng...
Huống chi thề hẹn muối gừng người ơi!
Vầng trăng vẫn sáng giữa trời.
Dòng sông tắm ánh trăng soi mỗi ngày...
Hoa cải...theo gió cuốn bay.
"Trúc xinh"* ở lại chốn này đợi trông.
Anh về...sao lạc mất sông*?
Dù cho chắp nối, gánh gồng duyên xưa...
Thuyền trăng con gió đẩy đưa.
Thì em gánh chịu giông mưa...Cũng đành.
Không về Hội với liền anh.
Bởi thương liền chị...thâu canh thấm buồn*
Giấc mơ dài*...thoáng trách hờn.
Từ nay khép lại không còn tái lai...
Kiev 09/1/2011-TG
Gửi người xa... Xuân mang nắng ấm đã về rồi.
Sương treo trên lá -giọt ngọc rơi.
Thấm vào lòng đất nghe rạo rực.
Cây khô căng nhựa, nở bung chồi.
Nõn nà búp lá hé mắt trông.
Nụ mai chúm chím với đào hồng.
Cùng Lan , Huệ , Cúc...khoe hương sắc.
Rộn rã vườn Xuân lũ bướm ong...
Chạnh lòng có kẻ thương người xa.
Miên man sầu tủi nhớ quê nhà.
Bên ấy bây giờ Xuân chưa tới.
Vẫn còn đông lạnh buốt thịt da.
Ước ao ...gói được mùa Xuân xinh
Có nắng ấm áp chứa chan tình
Cùng hương sắc thắm nơi quê mẹ.
Gửi tới người xa...tấm lòng mình.
Kiev 13/1/2011-TG
ĐOẢN KHÚC BUỒN
Đoản khúc buồn thấm giọt sầu.
Tàn Đông xao xác nhuốm mầu thê lương.
Ngày cuối năm cuối con đường.
Bóng ai chìm lẫn khói sương nhạt nhoà...
Lối về riêng nẻo mình ta.
Buâng khuâng nỗi nhớ...ngái xa một người.
Dư âm ngày cũ ngọt môi.
Để giờ chẳng thể ngoai nguôi...Vẫn chờ!
Nhớ nhung đành níu áng thơ.
Ủi an lòng, dẫu hư vô...còn gì?
Người đi...thôi để... người đi...
Giữ sao nổi cánh Thiên di-Chim Trời?
Ngày cuối năm lặng lẽ trôi...
Nỗi buồn thành giọt tan rơi...Xuân về!
Kiev 14/1/2011-TG
NỖI NIỀM... Thơ mang tâm sự nỗi niềm.
Với người xa xứ nhuốm thêm mầu buồn.
Trăm sông ...đều đổ về nguồn,
Hoa chanh thân thuộc đất vườn quê thôi...
Chị chưa lưu lạc xứ người.
Chưa nhấm buồn tủi mới ngồi ước ao.
Giống như em...có lẽ nào,
Một đời phiêu bạt chênh chao con thuyền?
Âu là cái nợ cái duyên.
Nên em lưu lạc tới miền xa xôi.
Dẫu nhung lụa...vẫn xứ người.
Quê mình nghèo, vẫn là nơi muốn về...
Ngày Xuân -Tết đến cận kề.
Em luôn canh cánh nhớ quê nặng lòng.
Xứ người giờ vẫn mùa Đông.
Tuyết rơi trắng xoá, đào hồng có đâu?
Vụng về ngồi cắt giấy mầu.
Cho hoa đào giấy... nở ngày đầu Xuân...
Chị ơi! Giá được ở gần.
Hội Lim mời chị một lần về đây.
Cùng ăn một miếng trầu cay.
Nghe ngọt lời hát:"Gió bay qua cầu"*
Tình người quan họ đậm sâu.
Hội tan bịn rịn níu nhau...:"Đừng về..."*
*) Tên những làn điệu quan họ Kinh Bắc.
Kiev-TG-2011
Nhớ quê
Nhánh đào Xuân gửi làm quà
Tặng người viễn khách gọi là tình quê...
Bao năm Tết chẳng thể về.
Giao thừa lặng ngắm bốn bề tuyết rơi...
Thân cò lặn lội xứ người.
Chạnh lòng buồn tủi nghe lời chúc Xuân.
Tết ngày đoàn tụ người thân
Còn mình lưu lạc đâu gần quê hương...
Thèm nghe tiếng mẹ yêu thương.
Dẫu chẳng còn bé...lệ vương...giọt dài...
Bánh chưng ,kẹo mứt , đào phai.
Mà sao vẫn thấy thiếu hoài...tình quê...
Thương Giang
DAY DỨT-I Ngỡ rằng không nợ không duyên.
Chuyện xưa mặc ván đóng thuyền...buông xuôi.
Ngờ đâu ánh mắt, nụ cười.
Theo vào nỗi nhớ...để rồi tìm nhau.
Em giờ xa tít trời Âu.
Nửa vòng trái đất chắc lâu mới về...
Anh còn nguyên vẹn đam mê.
Cho dù ...chìm giữa bộn bề lo toan?
Để rồi trách phận đa đoan.
Không duyên nên...nguội lửa than trong lòng?
Tuyết rơi trắng xoá ngày đông.
Lối về xao xác...mênh mông...gió lùa.
DAY DỨT -II
Xưa ai cắt mảnh trăng thề. Để lòng trống vắng tứ bề gió Đông. Giờ Xuân sang, cải ra ngồng. Bồi hồi thương nhớ...bến sông một người...! Buâng khuâng thủa ấy đôi mươi.
Cải vàng -bướm trắng...ngỡ dời được đâu?
Bất ngờ... em bước qua cầu.
Triền sông bỏ lại ,gánh sầu người mang...
Tình đầu...ngân khúc lỡ làng.
Ly hương biệt xứ...sang ngang một chiều...
Thề non , hẹn biển bao nhiêu...
Để rồi vụn vỡ...những điều thầm mơ...
Bến sông xưa vẫn ngóng đò.
Người xưa vẫn đợi vẫn chờ kẻ đi...
Thương mùa cau ấy lỡ thì.
Nửa đời héo úa ...sầu bi một mình...
Kiev -TG
NGÓNG CON XA Quê hương nặng gánh ân tình.
Phải xa...cũng bởi mưu sinh.Nợ đời!
Lênh đênh tựa cánh bèo trôi.
Bến trong bến đục...xứ người ai hay?
Thương" mẹ già -chuối chín cây"*
Còn cha tựa cội mai gầy ngày Đông.
Gánh đời đè trĩu vai còng.
Tuổi...giờ đếm ngược...đợi mong con về...
Ngày Xuân ,Tết đến cận kề.
Phố phường nhộn nhịp, làng quê rộn ràng...
Đào hồng , cúc trắng ,mai vàng.
Chợ hoa trăm sắc...mênh mang đất trời.
Mẹ men ra bậc cửa ngồi.
Run run tay với bình vôi têm trầu...
Cha bên hương án dọn lau.
Bàn thờ tiên tổ trong ngày đầu năm...
Lập loè đốm đỏ nhang trầm.
Khói cay quẩn mắt...lặng câm cha già...
Gió thênh thang mấy gian nhà.
Liêu xiêu bóng mẹ sương sa trắng đầu...
Kiev 24/1/2011-TG
Gửi người xa... Xuân mang nắng ấm đã về rồi.
Sương treo trên lá -giọt ngọc rơi.
Thấm vào lòng đất nghe rạo rực.
Cây khô căng nhựa, nở bung chồi.
Nõn nà búp lá hé mắt trông.
Nụ mai chúm chím với đào hồng.
Cùng Lan , Huệ , Cúc...khoe hương sắc.
Rộn rã vườn Xuân lũ bướm ong...
Chạnh lòng có kẻ thương người xa.
Miên man sầu tủi nhớ quê nhà.
Bên ấy bây giờ Xuân chưa tới.
Vẫn còn đông lạnh buốt thịt da.
Ước ao ...gói được mùa Xuân xinh
Có nắng ấm áp chứa chan tình
Cùng hương sắc thắm nơi quê mẹ.
Gửi tới người xa...tấm lòng mình.
Kiev 13/1/2011-TG
Vọng cố hương.
Dẫu chỉ còn lại miếng trầu.
Thủa xưa ước hẹn tình đầu gửi trao…
Nửa đời qua tựa chiêm bao.
Trở trăn day dứt cồn cào ai hay?
Biết rằng …đã lỡ vòng tay .
Cau khô, trầu héo, vôi cay chẳng còn.
Dĩ vãng xưa muốn vùi chôn.
Bóng hình người cũ …chờn vờn ảo hư…
Em đi... phía ấy sương mù
Lòng mang nặng nỗi ưu tư muộn phiền.
Cầu mong nơi ấy bình yên.
Người về nối lại cầu duyên cho mình…
Buồn ai theo bước đăng trình.
Dối lòng …sao dối bước chân tìm về?
Dứt day lời cũ hẹn thề.
Người xa dõi mắt ngóng về cố hương…
kiev 22/1/2011-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2011 06:58:04 bởi THƯƠNG GIANG >
Cám ơn chị
Lâu rồi em chẳng ghé thăm
Vườn thơ bỏ mặc chẳng chăm chút gì...
Công việc gắn với chuyến đi.
Đâu còn rỗi rảnh họa thi nữa rồi...
Thương em chị vẫn ghé chơi.
Tặng thơ để lại thay lời ủi an...
Ngẫm đời nhiều nỗi buồn than.
Cánh chim bạt xứ xa đàn...cô liêu.
Cám ơn tình chị dấu yêu.
Gửi em chút nắng trong chiều Xuân nay.
Nâng niu giọt nắng trong tay,
Rưng rưng nỗi nhớ đâu đây quê nhà...
Kiev17/1/2011-TG
Lỡ...
Lỡ trao...mắt ướt môi mềm.
Để rồi day dứt nỗi niềm nhớ mong...
Lỡ ủ...than đượm lửa hồng.
Đốt mình cháy giữa men nồng yêu thương.
Lỡ xưa...về lại chung đường.
Nên tơ lòng mãi vấn vương...một người...
Lỡ quen...vai ấy tựa rồi.
Bàn tay chuôt nhạc không lời...tóc mây.
Lỡ thề...hẹn mãi đắm say.
Bão giông chẳng thể chuyển lay lời nguyền.
Lỡ trong nhau...chẳng thể quên.
Niềm đau...dĩ vãng còn nguyên ...Cũng đành!
Kiev 17/1/2011-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: