HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Mãi tin yêu...
Xuân đang về...Phố tấp nập người qua.
Ngày cuối năm...trăng nhạt nhoà chẳng thấy...
Dòng sông Thương vẫn âm thầm xuôi chảy,
Về bến xưa... nơi ấy có nguyệt hàn.
Chiều vắng nhau...giữa đông đúc nhân gian,
Sao trống trải...sao hoang tàn vụn vỡ...
Có phải chăng, bởi vô tình cơn gió,
Cứ ùa về...cho nỗi nhớ chênh chao???
Chuyện chúng mình đẹp như khúc ca dao.
Mặc bão giông, chẳng thể nào lay chuyển.
Mãi tin yêu- một mệnh đề bất biến.
Vững tay chèo thuyền về bến sông trăng.
Kiev 28/1/2011-TG
Hạt thóc vàng.
Tàn Đông , Xuân đã chớm sang.
Én chao cánh nhỏ dịu dàng.
Tia nắng ấm tan lạnh giá
Thinh không ...trời hoá mênh mang.
Thiên đường mộng mị...vời xa.
Khói sương hư ảo...nhạt nhoà.
Cõi mơ đâu gần tay với?
Phù vân tan giấc mơ hoa...
Trở về đời thực , đành thôi. Gói ghém khát khao một thời.
Hạt thóc vàng trong rơm rạ.
Thảo thơm tìm kiếm cả đời.
Kiev 29/1/2011-TG
Mong tương phùng.
" Người về đến hẹn lại lên.... " Ngày Xuân đi Hội trao duyên mời trầu.
Lời thương ai ngỏ cùng nhau.
Buâng khuâng khúc hát :"Qua cầu...áo bay"*
Cả năm...mong có một ngày.
Liền anh liền chị về đây hát cùng.
Người ơi !"Con nhện giăng mùng"*
Năm canh mơ khúc tương phùng Phượng Loan.
Ngày Xuân nâng chén tân toan.
Rượu đào uống cạn buồn tan vào lòng.
Cuộc đời con tạo xoay vòng.
Hương sen vẫn toả trên sông ngạt ngào...
Cải vàng trong gió lao xao.
Dịu dàng câu hát , đi sao cho đành...
Không về hát với liền anh.
Có nghe Xuân vỡ...long lanh giọt buồn?
Kiev 24/1/2011-TG
*)tên những làn điệu quan họ
Trúc Mai một nhà.
Ngày Xuân anh đến Hội Lim.
Áo the ,khăn xếp đi tìm liền em...
Năm nào trầu cánh phượng têm.
Trót cùng ăn để quện thêm duyên mình.
Trầu cay nồng đượm nghĩa tình.
Cho anh vương vấn "Trúc xinh"* ngày nào.
Bây giờ ...còn giấc chiêm bao.
Hội làng vẫn mở ..."Trúc đào"* thấy đâu?
Nghiêng nghiêng một dải sông Cầu.
Bồng bềnh câu hát :Thương nhau thì về...
Ngày xưa chỉ cách dải đê
Giờ xa vạn nẻo sơn khê mất rồi...
Giọt buồn lặng lẽ cứ rơi.
Ngỡ quên...lại nhớ mãi người chốn xa.
Gió mùa lạnh buốt thổi qua.
Anh về trên lối tím hoa xoan gầy.
Còn thương...nguyên vẹn vòng tay.
Trúc xa Mai vẫn còn đây...một nhà!
Kiev 23/1/2011-TG
Ngổn ngang nỗi niềm...
"Người ơi...người ở đừng về"*
Cho em níu vạt áo đề câu thơ..
Kẻo hội tan... biết bao giờ,
Người xa trở lại...mà chờ đợi đây?
Trao câu hát...sợ gió bay.
Hẹn thề e ngại tháng ngày nhạt phai.
Để thôn Đông nhớ thôn Đoài,
Liền em ,liền chi...mắt dài ngóng trông.
Cành đào nở giữa thinh không.
Mùa Xuân ấm áp nắng hồng lung linh.
Chị thương gửi nắng quê mình.
Cho em bớt lạnh , ấm tình nơi xa.
Bao năm Tết xứ người ta
Mùa Đông lạnh buốt , nhạt nhoà tuyết rơi.
Giao thừa ...nhấm nỗi đơn côi.
Chén sầu uống mãi chẳng vơi...càng đầy!
Ước thành một cánh chim bay.
Mang niềm vui tặng chị ngày đầu Xuân!
Kiev 23/1/2011-TG
SẦU ĐÔNG
Nghiêng giọt sầu...Đem trút ngược vào đêm.
Giấu cô đơn với nỗi niềm hoài vọng.
Em chưa về.Anh canh dài hắt bóng.
Dỗ chập chờn , ru giấc mộng xanh xao...
Bến sông trăng ...đẹp như dải lụa đào
Nơi xưa mình đã gửi trao ước hẹn...
Rồi ngại ngùng... nên thuyền chưa cập bến.
Để ai chờ với tủi nghẹn...buồn câm...
Bình yên đâu hay nỗi nhớ lặng thầm.
Mà trong lòng như sóng ngầm cuồn cuộn...
Viên mãn ư?Ai đâu hay thiếu thốn
Một nửa chờ...Giấu ước muốn ...nhỏ nhoi...
Được trở về sưởi ấm trái tim côi.
Cho sầu đông dần vơi đi một nửa.
Và mảnh trăng sẽ lành sẹo vết cứa.
Không còn đau...như cái thủa mình xa...
Giông bão nào rồi cũng sẽ đi qua.
Dòng sông trăng...lại hiền hoà con nước.
Dù trái tim, thề... cỏ may cào xước.
Gió trái mùa...đâu cản được bước chân...
Trở về thôi...khao khát đã bao lần.
Sầu đông đến ...dẫu gần...Anh vẫn đợi!
Kiev 08/11/2010-TG
Mãi mãi bên anh
Năm mới vừa sang ,bao ước mong.
Sao anh buồn vương cứ chất chồng?
Hãy để héo sầu cho năm cũ.
Bên nhau đón Xuân với rượu hồng...
Tất cả yêu thương hứa dành em
Những vần thơ tình,nốt nhạc êm
Cả trái tim mình đang khao khát
Uống cạn chén Xuân suốt cả đêm...
Thì sao có chuyện mình xa nhau
Anh đừng cả nghĩ , mắt quầng sâu.
Tháng ngày thơ mộng bao kỷ niệm
Dễ gì bội xóa được ngay đâu?
Đừng bao giờ nhắc chuyện phân ly
Tìm gặp được nhau ,chẳng dễ gì...
Đường đời em gặp bao lối rẽ.
Sẽ chọn hướng anh để cùng đi...
Thương Giang
BUỒN Nghịch mùa ,anh cơn gió
Xao xác chiều không em…
Thoảng nỗi nhớ dịu êm
Đậu mi gầy héo hắt…
Nắng cô đơn lặn khuất,
Đêm buông đầy mắt ai
Gió nén tiếng thở dài,
Thương vầng trăng lạnh vỡ…
Kỷ niệm xưa một thủa
Đừng nhắc lại người ơi…
Mình đành nhận bạc vôi
Gieo buồn …mọc mầm đắng…
Lối cũ ..giờ lạnh vắng.
Hờn trách…một dòng sông…
Biết còn đợi còn mong…
Ngoan hiền xưa trở lại…
Trăng lỡ thì con gái
Chia xa bởi mùa Ngâu…
Lời sắc ngọt cứa sâu,
Cho lòng đau quặn thắt…
Đếm đong điều được -mất…
Để làm chi…hỡi người
Lênh đênh mùa nước nổi
Buồn loang đầy sông ...Trôi...
Thương Giang
Bến đời mình...
Bến đời ắt một lần qua.
Bình yên ,sóng gió...Ai mà biết đâu...
Phận số nhung gấm sang giầu
Hay là hèn mọn cơ cầu...đành thôi...
Chênh chao ...mình giữa bến đời.
Bến trong hay đục để rồi tha hương?
Mưu sinh ,bươn trải.. đời thường...
Miếng cơm manh áo...xót thương phận bèo.
Bến người...Vi vút thông reo.
Quê hương tình nghĩa ,dẫu nghèo vẫn yêu...
Ngẫm mình như một cánh diều.
Đứt dây gió cuốn trong chiều bão giông...
Bến đời mình mãi long đong.
Người ơi chớ có đợi mong bến này...
Tha hương, lục bát còn vay.
Thì sao dám để luỵ này người mang..?
Đành thôi...thề hẹn lỡ làng .
Con thuyền không bến ...lang thang xứ người...
Dẫu rằng ai trách ...tình vôi...
Phận mình vốn bạc chốn đời ...biết sao?
Thương Giang
Chẳng rời xa nhau... Hỏi buồn ai hắt vào đêm.
Mà vầng trăng lạnh càng thêm khuyết gầy?
Triền sông xao xác cỏ may,
Khâu lời thề hẹn ,tháng ngày đợi mong...
Đành thôi, cải đã trổ ngồng...
Vườn Xuân hoa nở ,bướm ong dập dìu.
Đừng vì ngọn gió hắt hiu.
Mà chạnh lòng sợ những chiều vắng nhau...
Hương xưa phai nhạt dễ đâu?
Vì em...em hiểu...Bao lâu vẫn chờ...
Anh đừng lo nghĩ vẩn vơ.
Phút đầu lưu luyến... đến giờ chưa quên.
Dòng đời hối hả ,bon chen.
Đắng cay , yêu ghét...đã quen...Mặc người.
Mình riêng lối cũ...Về thôi!
Sông trăng quấn quýt chẳng rời xa nhau...
Thương Giang
Đợi người...
Bao năm...giấu nỗi ưu tư
Bởi còn mãi nợ lời ru của người....
Mười lăm năm...
ngóng xa xôi...
Con tim thổn thức trong lời
Ầu...ơ..
Thương con nước mãi xa bờ...
Mười lăm năm ấy...
đâu ngờ...trắng tay!
Ầu...ơ...
Muối mặn gừng cay...
Xanh xao nỗi nhớ
trăng gầy xót xa..
Nghiêng đêm...
hắt ánh trăng tà...
Phù sinh một kiếp...
Cánh hoa úa tàn...
Mười lăm năm...
gánh đa đoan...
Vời trông phía ấy...gió ngàn
hắt hiu...
Mồ côi..
Tình.
Cố chắt chiu...
Dụm dành chôn kỹ cô liêu tủi buồn...
Nửa đời cúi mặt ru con ...
Cố che góc khuất vẫn còn...
trong tim...
Mười lăm năm...
chẳng nhấn chìm...
Vầng trăng mười sáu...
vẫn tìm về đây...
Khơi niềm nhung nhớ bao ngày...
Tim côi vá lại...
mi gầy rưng rưng...
Mười lăm năm...
mộng tương phùng...
Phía không anh...
vẫn lạnh lùng mưa rơi...
Mai về bến cũ người ơi!
Mười lăm năn vẫn không nguôi...
Đợi chờ...
Kiev16/4/2010-TG
EM.
Anh...khát khao mong có một ngày.
Ngàn trùng xa em trở lại đây.
Trong đêm Tình nhân* lung linh nến,
Cho anh môi mắt được thoả ...say.
Valentine2011-Thương Giang
SAY... Người ơi! Đừng nặng nỗi đắng cay ,
Năm tao bảy tuyết ...sẽ có ngày.
Người xa trở lại cùng dệt mộng,
Chan chứa yêu thương...mắt môi say!
Valentine's- 2011-TG.
Vắng bóng người xưa.
Người xưa giờ đã lấy chồng , Bỏ hội làng , bỏ bến sông ,thủa nào… Áo tứ thân, nón quai thao
Thắt lưng xanh ,yếm lụa đào... còn đây. Ngày Xuân lắc rắc mưa bay. Hoa xoan tim tím vương đầy ngõ quen… Hội Lim ai hát :”Còn duyên”* Để ai chợt thấy sầu len vào hồn.? Miếng trầu cay đỏ môi son. Liền anh liền chị vẫn còn mời nhau Buâng khuâng ai đứng bên cầu. Vẳng nghe câu hát ,níu nhau :”…đừng về”*
Một mình ...lạc bước trên đê. Người xưa không gặp lòng nghe gió lùa...
Thương Giang
Thiên Thần
gõ cửa
trái tim anh
Thiên thần Valentine đã gõ cửa tim anh
Để bồi hồi tháng ngày xanh trở lại
Chút hương Xuân gửi cho người xa ngái
Giấu nồng nàn men tình ái ngất ngây...
Người đi xa mang nửa mảnh trăng gầy
Người ở lại suốt tháng ngày hoài vọng
Câu thơ ngân từ trái tim mở rộng
Valentine mang giấc mộng thiên thần...
Đông vừa tàn ,giờ mới chớm vào Xuân.
Valentine -Lễ Tình Nhân sắp tới
Anh đã thấy trong lòng như ngày hội.
Valentine mong đợi đã từ lâu...
Câu quan họ thao thức mãi trong nhau.
Để chênh vênh giữa hai đầu nỗi nhớ.
Đêm Xuân nồng nghe gió mang hơi thở
Thiên Thần Valentine đến gõ cửa nơi anh...
Thương Giang
Hội sau mình cùng... Mắt dài theo nỗi nhớ nhung.
Đợi mong đến hẹn tương phùng Hội Lim.
Trót thương...cách trở vẫn tìm.
Bởi câu:" se chỉ luồn kim"* thủa nào...
Nghiêng nghiêng vành nón quai thao.
Dịu dàng quan họ...quên sao nụ cười
Tay em nâng miếng trầu mời.
Ăn vào cho đỏ đôi môi...chúng mình.
Miếng trầu đượm nghĩa đượm tình.
Để rồi vương vấn trúc xinh...đến giờ.
Nôn nao trông ngóng đợi chờ.
Bóng hình người với con đò năm xưa...
Ngày Xuân lắc rắc bụi mưa.
Hội đông vẫn thiếu người chưa trở về...
Gió lạnh hun hút dọc đê.
Lòng ai trống trải não nề tiếng Ngâu...
Thêm một Hội nữa vắng nhau.
Cầu mong đến hẹn, Hội sau...mình cung....
Thương Giang
Gửi anh niềm tin.
Biết vẫn còn sóng gió can qua
Luôn đồng hành cùng ta ngày tháng
Đừng âu lo ...bình minh ló dạng
Xua mây đen...lại sáng bầu trời.
Em biết anh sẽ nhớ khôn nguôi.
Đôi mắt nhung... của người viễn xứ.
Như hồ thu,nỗi buồn trú ngụ,
Cứ trở trăn quá khứ không yên....
Anh đừng sợ... lỗi nhịp cầu duyên.
Hãy vững tin , bách niên gắn bó
Nguyệt Lão buộc sợi tơ thắm đỏ,
Se chúng mình buổi đó quen nhau...
Em xa anh nửa trái địa cầu.
Nhưng gần lắm trong câu thơ viết.
Gửi về anh niềm tin bất diệt,
Và tấm lòng tha thiết...thuỷ chung.
Dẫu chưa lần hội ngộ tương phùng.
Đừng băn khoăn, hình dung rất khó...
Em...giống như một dòng sông nhỏ.
Cứ âm thầm chở nhớ...về anh!
Đừng hoài nghi tình cảm chân thành,
Hãy nuôi dưỡng mầu xanh hy vọng.
Chẳng thể nào tình như bọt bóng,
Mãi bên nhau dù sóng đời xô....
Thương Giang.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: