HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
Thật...
Xa nhau tưởng sẽ bình yên,
Đâu hay nỗi nhớ vẫn len vào hồn...
Trăng gầy lẻ bóng cô thôn,
Hắt hiu đêm vắng chập chờn bóng xưa.
Cuối hạ con gió trở mùa.
Thương con mắt dõi song thưa đợi chờ...
Dối quên mà dạ ngẩn ngơ,
Thôi đành thật với giấc mơ em về...
Thương Giang
Thơ bạn hay lắm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 18:50:44 bởi sông đáy >
Quên... Nhặt về rặt những xót chua,
Với niềm cay đắng ai vừa mới gieo.
Thói đời ganh ghét ỳ sèo
Tiếng chì tiếng bấc bám đeo chẳng dời...
Trăm năm , ngắn ngủi kiếp người.
Đa đoan giấu giữa nụ cười.Ai hay?
Ừ thôi...Xa nhé vòng tay,
Cho quên tiếng nấc đoạ đầy trong tim.
Thương cho phận số nổi chìm,
Một lần người ước ,cánh chim trở về...
Thương Giang.
Khắc khoải... Mới chớm thu ngỡ mùa đông gõ cửa,
Lạnh lòng ai một nỗi nhớ không tên.
Chiều muộn dần không gian phủ màu đen,
Ai vẫn đợi bàn chân quen trở lại?
Lối xưa cũ giờ gió lùa trống trải,
Khiến tâm tư thêm khắc khoải cồn cào...
Đêm hiện hữu lung linh triệu ánh sao,
Vẫn thầm mong dù hanh hao trăng khuyết.
Cả một đời bàn chân đi mải miết,
Bao giờ về cùng người dệt mộng đây?
Thương Giang
Chúng mình... Tìm trong xưa cũ nát nhàu,
Giấc mơ hoang hoải nhuốm mầu thê lương.
Buâng khuâng giữa ngã ba đường,
Lối em về vẫn thoảng hương dịu dàng...
Lời buồn ru cõi mênh mang,
Vầng trăng vẫn rắc ánh vàng trên sông...
Ly bôi ai đắng rượu nồng ,
Chúng mình vẫn thế thương mong ,đợi chờ...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2011 07:09:25 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: sông đáy
Thơ bạn hay lắm!
Cám ơn bạn ghé thăm còn lưu lời khen tặng!
Gửi Thương Giang
Ngập ngừng khi lên xe hoa
Ngập ngừng chân bước từ xa trở về
Ngập ngừng về chợ làng quê
Ngập ngừng gặp lại nón mê xé chiều
Ngập ngừng chân bước liêu xiêu
Để ai khi nói tiếng yêu ngập ngừng !
TỰ HÀO MÌNH PHẬN ĐÀN BÀ!
Trời sinh ra kiếp đàn bà,
Để cho bao áng thi ca ngợi mình.
Lam lũ mà vẫn đẹp xinh.
Dẫu trầm luân vẫn nguyên hình dáng hoa.
Nợ trần ai chẳng lần qua,
Phải đâu riêng phận đàn bà?Đừng than!
Mai ngày hết trọ dương gian,
Luân hồi vẫn ước dung nhan chính mình!
Thương Giang
Lưu luyến.
Cám ơn giọt nắng quê nhà,
Mà người gửi tặng kẻ tha hương này,
Rưng rưng khóe mắt nhòe cay.
Ngàn xa lưu luyến phút giây gặp người...
Buâng khuâng...
Xòe tay còn đọng giọt mưa, Hay giọt nước mắt ai vừa chớp mi... Cuối mùa sải cánh thiên di, Chở theo vạt nắng níu ghì nhớ thương...
TẶNG EM THƯƠNG GIANG
Nguyễn Thuỷ
"Em vì cơm áo ra đi"...
Bỏ quê hương lại những gì còn không???
Ngày về dâng ánh mây hồng
Em và thơ thả bềnh bồng hương hoa.
Thơm hương ngát nhị đậm đà
Anh xa mong có ngày ta bên mình
Ẩn trong đôi mắt nhân tình
Quê hương, xứ sở vẹn hình nước non
Đáp lời, từ tạ núi sông
Chia tay trở lại bên dòng Volga...
Sông Thương suối nhớ mặn mà
Trôi bao nước; thương quê nhà bấy nhiêu...
Em đi ngồi đứng bên chiều
Nhìn phương Bắc, biết bao điều... Nhớ Thương...
NT.
02 - 10 - 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2011 23:36:35 bởi nguyenthuy_qs >
Cho anh... Cho anh riêng một khoảng trời,
Cho anh vạt nắng hong lời hờn thương.
Cho anh về lại con đường ,
Cho anh ghì níu mùa hương thủa nào.
Cho anh gối mộng chiêm bao.
Cho anh gần mắt môi trao...,một lần.
Cho anh tiếng sáo ái ân.
Cho anh nhẹ gánh nợ trần tương tư.
Cho anh ngọt lịm lời ru,
Cho anh tất cả...mùa thu nơi này...
Cho anh ôm trọn trong tay.
Cho anh hôn suối tóc mây dịu dàng.
Em về giữa sắc thu vàng.
Bởi nghe tiếng nấc người đang gọi mình...
Thương Giang
Nhớ nhung. Giận mình chẳng nhớ hẹn thề,
Thương người đỏ mắt chốn quê đợi chờ.
Nhớ nhung xé những vẩn vơ
Gom thành câu hát ầu ơ...Gửi người.
Thương Giang. Trách hờn... Không dưng trời đổ cơn mưa,
Để em về Hội , cũng vừa lúc tan..
Sân đình còn rớt tiếng đàn.
Chiều mưa ngân khúc buồn than...trách hờn.
Thương Giang
Tiếc... Lá cây thay sắc chuyển mùa,
xác xơ vàng rụng theo mưa.Thu về!
Phố buồn ,lối cũ vắng hoe.
Heo may lành lạnh.Lòng se sắt lòng.
Hình như nước chẳng về sông ,
Khiến trăng mắc cạn giữa dòng thơ tôi?
Cuối Xuân hoa cải nở rồi
Thương ai ngơ ngẩn tiếc lời yêu xưa...
Thương Giang.
Xa xăm... Hình như nỗi nhớ mênh mang,
Trở trăn gối mộng đêm loang mầu buồn.
Một đời nhận những trách hờn.
Chẳng phân bua để tỏ nguồn đục trong.
Mắt nhung ngấn lệ lưng tròng.
Thực hư luẩn quẩn mãi vòng oan khiên.
Lặng câm gom những muộn phiền,
Thả theo sông nhỏ tới miền xa xăm...
Thương Giang
Ước...
(Tặng người tôi thương)
Ước gì anh có được em
Như cây có nước như đêm có ngày
Ước gì tay nắm bàn tay
Truyền nhau ấm áp nồng say nghĩa tình
Ước gì mỗi sớm bình minh
Đôi con chim hót yên bình thế gian
Ước gì ta dệt mộng vàng
Xây đời hạnh phúc cùng nàng thăng hoa!
N.V.A Đành thôi ... Phút xao lòng ấy sẽ qua,
Bình yên trở lại mái nhà anh thôi...
Cơ duyên Trời đã định rồi,
Mộng vàng chẳng thể , hẹn người ...kiếp sau.
Không truyền hơi ấm cho nhau,
Cũng đành ...cam chịu lạnh Ngâu bốn mùa.
Mình về trên lối ngập mưa.
Lòng tan theo tiếng chuông chùa vừa ngân...
Thương Giang
Phải chăng....
Hồn thơ vùi giấc ngủ yên.
Hình như...mình lạc mất duyên thơ rồi...
Thực hay chỉ giấc mơ thôi,
Sao con tim chết trong lời...lặng câm?
Cợt đùa...ai ngỏ trước rằm,
Lời thương bỗng hoá xa xăm nhạt nhoà...
Chớm thu ,đông hãy còn xa,
Đã nghe gió bấc thổi qua lạnh lòng.
Mưa thu sa đáy mắt trong,
Riềm mi khép vội ngăn dòng lệ tuôn...
Thương Giang
Than...
Xin đừng khóc,bấn loạn trái tim côi,
Em sợ mình trên dốc đời gục ngã...
Câu thơ buồn nghe như lời từ tạ,
Tiễn hồn thơ cùng xác lá chiều thu...
Lời dối gian vùi mộ địa âm u,
Đừng nhắc lại cho dù điều nhỏ nhặt...
Mình sẽ tìm lại hương xưa đã mất
Với giấc mơ hoang...ngây ngất nồng nàn...
Chẳng bận lòng bởi miệng lưỡi thế gian,
Lời thị phi chuyện hợp tan...đàm tiếu
Chỉ mong sao anh là người thấu hiểu,
Tâm hồn mình mãi đồng điều hoà ngân!
Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: