Ngày buồn...tháng nhớ.......!
Thế là mình quyết định sẽ ở trọ học nên cả buổi trưa hôm nay chạy xuống dưới tìm phòng......mà may thay " hết phòng" không còn chỗ nào còn phòng nữa.Thế là đành tìm phòng xa trường.....đi bộ lại học hơi mệt nhưng được lợi là giảm cân. Sống 1 mình,tự lo cho mình.....và có thể sẽ tự lập! Ưu phiền có vơi đi chăng?hay là tự mình đã giấu nó vào tận sâu trong tâm rồi! để rồi mình khóc và lại mỉm cười khi nghĩ lại quá khứ. CT không phải nơi tôi đã sinh ra và lớn lên nhưng đến bây giờ tôi cảm giác nhớ và muốn được học ở đấy.CT đã giữ lại một thứ gì đó trong tôi mãi mãi,dù không sống và học tập ở đấy nhưng tôi sẽ còn bước chân đến vùng đất ấy.Nơi đã cho tôi được nhiều bài học quí giá,nơi đầu tiên tôi xin đi làm ! Góp lại ký ức tôi xin giữ cho riêng mình mà thôi! http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1A0NEcbgf5
Sao nhỉ?2 ngày nữa là bắt đầu đi học và chưa tìm được phòng phải chờ một thời gian nữa! Mình đã thay đổi....có người bảo mình lớn hơn trước nhiều....mình cũng cảm thấy thế,đúng phải chững chặc hơn.......chứ.Hôm nay điều bất ngờ mình chưa hề nghĩ....đã đến....mình ngạc nhiên,sững sờ...!Thôi nhắc làm gì bạn mình vui,dậy là tốt rồi. Mình phải bắt đầu cuộc sống mới thôi,mọi chuyện may mắn hay đến với mình mà.Ước mơ mình không làm được....thì giờ phải cố làm những gì mình muốn...mình thích. Bạn bè thì luôn có bên mình...nhưng có ai hiểu và như mình..... Tất cả rồi sẽ qua mà thôi,phải tôi nhớ,nhớ lắm nhưng tôi không muốn giữ gì nữa.Chúc T học tập thật tốt,chúc N hạnh phúc và vui.
Thế là 2 ngày đi học 4 buổi,1 buổi giao lưu và 3 buổi học chính trị...vui cũng có mà nản cũng có!Mình học được nhiều điều từ những người dạy,3 buổi ngồi nghe nhưng lại có những lúc ôm bụng mà cười....2 ngày nay tương đối ổn.Mình ít nói hẳn....mình làm quen được bạn nào chưa?ngồi cả mấy tiếng đồng hồ kế nhau mà mình thậm chí không biết mặt,mình chẳng biết phải nói gì...! Mình thích hát nhưng mình lại hát tệ nên chỉ biết lắng nghe mọi người hát giao lưu với nhau mà vỗ tay theo....phải chi mình hát hay 1 tí thôi cũng được. Mình đã viết giấy tình nguyện tham gia vào hội sinh viên vĩnh long,có lẽ mình cần làm như dậy,tham gia hoạt động nhiều tí........mình không muốn có thời gian rảnh! Cố lên tôi nhe,1 môi trường mới,1 cơ hội mới.......làm hết sức trẻ!Tất cả tình thương,nỗi nhớ xin giữ lại 1 nơi nào đó thật,thật sâu trong tôi! Sáng nay trời se lạnh cảm giác của những ngày lập đông....tôi vẫn bước đi 1 mình trong gió lạnh nhưng tôi vẫn mỉm cười và hạnh phúc!Vì tôi biết ở nơi xa đó sẽ có lúc ai kia sẽ chợt nghĩ về tôi dù chỉ 1 giây,1 phút và tôi biết ai kia vẫn đang sống,học tập tốt! Chúc hạnh phúc!!!!!!!!!!! Con đường đi mới,tôi đã chọn,không hối tiếc!!!!!!! Thấy lòng bình an!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2010 19:16:24 bởi trucly >
Sáng qua mình có buổi học về biển đảo....hình như mấy ngày nay chưa có buổi học nào mình muốn được nghe nhiều hơn và có cảm xúc thế....Thầy nói về 2 quần đảo nước ta và sự hi sinh của mọi người.... mắt Thầy đỏ,giọng Thầy run run khi nói đến việc những chiến sĩ ta đã mất vì bảo vệ các quần đảo......cả lớp im lặng.....!
Mình được nhiều thứ hơn Chị và các anh,mình sung sướng hơn,mình được làm những gì mình quyết đinh.....mình thầm cảm ơn Mẹ,Ba và các anh!
Chiều qua học về đã trễ nên đành ngủ lại phòng trọ.....mình có thể lo cho bản thân mình tốt......tối mình lại rủ 2 nhỏ lại phòng chơi,vu vơ hát ca nói cười.Cuộc vui nào cũng tàn...sau đó là nỗi buồn......!21h hơn sau khi phòng mình đã im lặng thì lại nghe được tiếng hát ở mấy phòng cạnh bên,hay mình thích nghe.....1 đoạn của ca khúc nào đó hơi buồn làm mình muốn khóc!
Tối qua chị gọi điện xuông..nói những câu mà sau khi tắt máy mình rớt nước măt...không biết có bao giờ chị thương đứa em này không?20t hình như Chị chưa bao giờ dạy em 1 câu,1 điều gi......em không trách......không giận vì em biết chị là chị của em!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2010 14:20:45 bởi trucly >
Hôm nay mình lại xuống phòng trọ dọn dẹp.......xong hết rồi đóng cửa phòng lại nằm xuống mà thấy lòng buồn quá..........!xung quanh tất cả mọi người đều vui,nói cười!Sao mình lại thế? mọi người ở đây đều xa nhà có lẽ hiểu nên luôn giúp đỡ,vui vẻ với nhau.Mình cũng biết thế,mình cũng có nói chuyện........nhưng lại có những lúc chỉ muốn 1 mình thế thôi! Mình hát chẳng hay nếu không bảo là rất dỡ nhưng lại cứ vu vơ hát....có lẽ mấy phòng cạnh ai cũng nghe. Còn giờ thì phải về nhà thôi,chiều chủ nhật mình lại xuống đây ở nữa!Mọi người làm được thì mình làm được!
Hôm nay với mình thật là buồn...chiều mình đón xe buýt đi lên phòng trọ..đợi hơi lâu,Mẹ ra hỏi mình và vẫn chưa có xe.....mình thấy,thấy được mắt Mẹ đỏ hoe nhìn mình như nói chẳng nên lời.....mình muốn khóc,nước mắt sắp chảy ra!
Lên xe ngồi nhìn ngoài cửa trời đang mưa chợt nước mắt mình rơi.......!
Giờ mình muốn được khóc thật nhiều.....cho vơi đi tất cả,sáng mai mình thức dậy sẽ là 1 ngày đầu tuần thật hạnh phúc!
Cảm ơn về lời chúc của Ly nha! Ly cũng vậy hén. Ai cũng phải chọn cho mình một con đường để bước, một sự nghịêp để thành công và một cuộc sống để hạnh phúc. Vững tin!
Hai mươi ngọn nến Mừng Sinh Nhật Trúc Ly!
Chúc một đêm SINH NHẬT VUI VẺ
một tháng sức khoẻ
một năm an lành
một đời hạnh phúc!
Xin chúc bạn thành công trên mọi bước đường và hạnh phúc mãi mãi
May mắn đến với bạn
Hãy vững tin!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 20:53:13 bởi Hải Quỳnh >
CHÚC GÌ !
Chúc gì khi tuổi nhiều thêm
Để lòng rạng mông mênh nghĩa tình
Thắp thêm một nến lung linh
Là hồng ước vọng yên bình ngày mai !
Đã lâu chẳng viết gì....!Ngày chủ nhật,ngày cuối tuần và mình được ở nhà! Việc học tương đối ổn....bạn bè mình có...mình đang có rất nhiều! Mình mong muốn thật,thật nhiều hơn thế nữa nhưng mình biết thế nào là đủ nên mình chẳng cần thêm 1 điều gì nữa!Những buổi sáng mình có thể hít khí trời se lạnh,khoác áo ấm và buớc đi học...dù chỉ một mình nhưng lòng mình vẫn cảm thấy hạnh phúc!và những buổi tối ngồi một mình trên sân thượng nhà trọ mình có buồn 1 tí....nhưng mình cảm thấy lòng bình yên.........! Qúa khứ trong mình còn,còn rất nhiều.Mình muốn để cho nó được bình yên,mình không cần thêm 1 tình cảm mới....dù tim mình đã có những bối rối.......!
Tối nay mọi người đi hết chỉ còn 1 mình mình ở phòng....cảm giác buồn vô cớ!
Đóng cửa, tắt đèn ngủ ....tiếng quạt đều đều vang...tiếng nói cười ở những phòng gần mình nghe được!không thể nào ngủ được...và hơn hết giờ mình muốn viết..!
sao thế nhỉ?bạn bè trong lớp nói chuyện vu vơ mình chẳng thiếu thậm chí còn nhiều nhưng sao mình thấy cô đơn quá!
Mình đâu làm gì có lôĩ....sao tự nhiên lại mất đi một mối quan hệ? ra,vào hàng ngày tình cờ chạm măt!....từ lúc ai bảo là không dám nhìn thẳng vào mắt mình...không dám đối mặt với mình vi....hôm nay mình tình cờ gặp và mình chỉ còn biết cuối đầu không nhin....!
Mình chỉ biết và có thể nói với ai lời "xin lỗi" vì trong tôi quá khứ vẫn còn!"....Những kỷ niệm ngày xưa thôi mong chờ cũng thôi hy vọng.
Đã có khi tưởng như trái tim này cũng thôi mộng mơ
Nhưng rồi em tìm thấy những kỷ niệm từ khi gặp anh.
Nhưng rồi em tìm thấy những nụ cười cho em niềm vui
ĐK:
Tạm biệt nhé những nỗi đau ơi.
Tạm biệt nhé nỗi nhớ một thời...."
Không còn gì để nói chữ buồn vì tôi đang có rất nhiều: gia đình,anh chị,bạn bè,cả tình cảm!
Tôi khó tính..........tôi thừa nhận điều đó,tôi thích nói chuyện và nói nhiều!
và cũng không muốn nói nhiều những chuyện gì gì đâu,dậy là dậy thôi!
Ai nói sao,nghĩ sao thì tùy không muốn giải thích nhiều nếu người đó với chính tôi chẳng có gì!
Cần quý trọng những gì đang có.........!
em đứng đây giữa trời đông xứ lạ
nỗi nhớ anh se sắt tận đáy lòng
Nghe đài báo gió mùa đông bắc
ở bên người anh có mặc ấm không!
???cảm giác sao? chẳng thể nào còn nói được nữa! Đêm qua cùng Mai lên công viên sông tiền 2 đứa ngồi kể nhau nghe chuyện vui,buồn...rồi mình chợt rơi nước mắt khi nhắc đến chuyện của mình!Mai và mình chỉ còn biết thở dài...số phận có giống nhau Mai nhỉ! Mình không muốn về cái phòng trọ đó nữa....đối mặt với...tình cờ gặp....nhưng cứ cúi đầu mà đi.........! Chuyện học hành và chuyện của tôi đã đủ làm tôi mệt mỏi....sao ai đó cứ làm cho tôi thêm mệt mỏi! Tôi nhớ,nhớ 1 người..........vô vàng!1 lần học xong mình đã quyết định ở lại trường học khiêu vũ,cái trên hết là mình không muốn về phòng trọ!tận 20h mình mới rời khỏi trường chợt nỗi nhớ ai da diết ùa đến....mình cứ lặng thầm đi trong bóng tối, nhìn mặt nước trên hồ nhấp nhô những gợn sóng nhỏ mà mắt mình cay cay! có phải tôi đã mất ai đó mãi mãi rồi không? gần 1 tuần nay tôi luôn tập trung vào việc học,khi rảnh là tôi lại ngủ...! Bạn bè cứ bảo thôi gạt đi quá khứ, tôi cũng muốn nhưng.....thật khó! Tôi muốn khóc..........cho vơi đi tất cả!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!muốn la cho bay đi tất cả............................!và muốn quên hết Nguyên à!
Chúc Ly học tốt, vui vẻ và bớt đi nỗi buồn!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: