Giấc mơ.
(...)
Trong những lần câu chuyện chúng mình xưa
Em nhắc đến loài cỏ may trắng lối
Của những chiều triền đê mùa nông nổi
Của khát xanh, mắt biếc, miệng cười...
Anh chợt về trở lại lối mòn xưa
Nghe thao thức một vùng mơ mờ lối
Anh đã tưởng những trinh nguyên rất thật
Thoảng qua đi, để ôm ấp bản ngã lòng
Chợt nhận ra hối hả giữa phố đông
Những ngả rẽ người và anh vẫn gặp
Bước ngược đường nao đâu để chung giấc
Em vội về, bỏ lại khúc mơ xưa...
Cỏ may găm vẫn trắng lối vô tình
Vẫn khó gỡ dường như hơn níu kéo
Anh buông mình nghiêng vạt chiều gió vội
Nắng ngập lòng trong nhức nhối cỏ may...
14h10, 30/12/09.