Đành
Rơi nghiêng... trăng mắc trên cành
Gió reo sầu nhớ chòng chành lời yêu
Thuyền về, bóng vắng xiêu xiêu
Mơn man gợi lại bao điều đã qua...
Nhớ không...? Đêm ấy nhạt nhòa
Mềm môi... khúc nhạc em hòa cùng trăng
Thế nhân, dẫu cánh chim bằng
Vút cao dậy sóng cũng mong ngày về
Để tìm lại những đam mê...
Cao xanh cũng một câu thề còn đây
Lẽ nào lạc mãi gió mây...
Câu thơ chạnh nhớ..., dáng gầy mình em...
Yêu người..., tự thuở mới quen
Bờ đê ngày ấy sương len mắt mềm
Trăng rơi... rớt... ánh bên thềm
Người ơi gợi nhớ... êm đềm thuở xưa
Người đi..., đã biết bao mùa
Mình tôi lạnh vắng... đêm thừa... bóng trăng
23h55/31/03/2010