Khát
(?...)
Rồi vẫn thế biển chỉ là con sóng
Bạc đầu nhau, xô mãi muôn đời
Những dấu yêu giờ thành hoài niệm
Giữa muôn trùng lẻ bóng anh thôi...
Vùng trời cũ bình yên là mộng mị
Vệt son xưa hằn cát trắng một thời
Có bao giờ con dã tràng tự hỏi
Cát... lâu đài... sao mãi xa xôi...?
Lẻ vầng trăng lặng lẽ cuối trời
Với rêu phong rì rào biển khát
Thấm vào trong chút mặn mòi, lầm lạc
Cứ chập chờn nhịp sóng... Chơi vơi...
lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2014 07:53:52 bởi lanh.ktq >