THƯƠNG GIANG
  
   
  XIN ĐỪNG YÊU EM …   
  (Tặng một người)    
     
  Xin đừng yêu em,   
  Bằng tình yêu tròn đầy đến thế !   
  Với anh ,em không còn trẻ    
  Từng qua ngã rẽ ,lần đò…   
    
  Đừng yêu những vần thơ,   
  Để rồi thương thầm người viết.   
  Mà quên đi điều hơn thiệt    
  So đo , toan tính đời thường…   
    
  Hai mươi năm yêu thương,   
  Em dành cho người chồng cũ.   
  Trái tim rớm máu ấy có còn đủ ,   
  Góc lành lặn , cho người mới không?   
   
  Thôi !Đừng bận lòng…   
  Khi thấy em long đong vất vả.   
  Cố đứng vững để không gục ngã,   
  Trước cạm bẫy cuộc đời….   
    
  Em khô héo đôi môi,   
  Không còn khao khát nữa.   
  Lòng cũng nguội tắt lửa.   
  Cạn kiệt những đam mê…   
    
    
  Loay hoay giữa bộn bề    
  Núi lo toan cứ cao chất ngất .   
  Tủi buồn ,khổ đau khâm liệm , gói chặt,   
  Chôn sâu góc khuất ,lòng mình.   
    
  Trái tim em chẳng còn nguyên trinh,   
  Trong đổ vỡ ,tìm yên bình sót lại.   
  Mi ngoan khép nỗi buồn thời con gái    
  Gót son trần mềm mại ,giờ đã xưa …   
    
  Em chẳng còn gì ,ngoài những xót chua    
  Môi nhợt sắc .Chỉ dư thừa buồn khổ .   
  Tất cả còn lại sau lần đổ vỡ   
  Một con tim khép cửa ,trốn yêu thương!   
  Kiev 03/3/2016   
  -VTG-   
   
     
  
       Trót…  
 (TN)      
 Biết rằng, nào đâu hết đắn đo 
 Mặc, trái tim thoảng những lần lỗi nhịp 
 Em về từ xa lắm 
 Gieo vào một khúc mơ...   
 Để tròn đầy cứ vẹn kết vần thơ 
 Để vấn vương, dẫu... âm thầm, người viết 
 Nếu xưa ta, không lần gặp... 
 Đâu còn day dứt, nay!   
 Những toan tính vẫn đến thường ngày 
 Những thiệt hơn dối vào trăn trở 
 Ta. Chiều về, thuyền không bến đỗ 
 Cơm áo, đùa với khách thơ!   
 Hai mươi năm làm nghẹn cả giấc mơ 
 Gói yêu thương gửi lại thời xa vắng 
 Thả trầm luân giữa dòng đời câm lặng 
 Sợ cành cong, sợ ngã rẽ, lần đò...   
 Vẫn bận lòng! Em, anh sao dấu được muộn phiền...? 
 Hồn lỡ sa vào... ngóng trông, vô cớ 
 Đất với cây, câu chuyện còn muôn thuở 
 Ai chẳng mơ về... mái nhỏ ấm, bình yên   
 Để em thôi khô héo phiến môi mềm 
 Để nhén nhom tìm chút gì khao khát 
 Những đam mê, chẳng bao giờ cạn kiệt 
 Ngọn lửa hồng âm ỉ giữa tàn tro...   
 Đừng chôn khuất lòng mình những hờn tủi, buồn lo 
 Đừng khổ đau, đừng liệm khâm, chặt gói 
 Em! Chấp nhận bước đi qua bóng tối 
 Vững gót son xưa! Phía trước sẽ là bờ...   
 Mình lại đong đầy gạn kết từ xót chua 
 Trái yêu thương nghịch mùa con gái 
 Ở đâu đó quanh em, về nhìn  lại 
 Vẫn mảnh trăng xưa, nguyên màu cũ, đợi chờ...!   
 lanh.ktq