Lạnh thơ...
Đủ nhiều niềm vui, an lành và hạnh phúc nhé, Tg!
NHỚ... Dối mình một tiếng thở. Đêm... Buộc khâu chằng vá, nhớ thêm một người Mỏi mòn hơi ấm, lả lơi Tục trần thôi! Bởi rất đời. Phải? Em? Dối mình, che dấu khát thèm Vườn yêu đuối đắm, lối quen lần tìm Hối hả khêu chút lửa nhen Khơi dòng tà niệm, tim lèn tim nhau Ngàn năm, trăng vẫn nguyên màu Thiên duyên tiền định trước sau, ắt tìm... lanh.kq
BUỒN, GIÁNG SINH Em chẳng về, như vẫn thế, Giáng sinh... Tiếng chuông ngân... góc giáo đường loi lẻ Đã một lần, bên kinh cầu... thật khẽ Để nghìn trùng, mơ ảo, bóng hình em Em chẳng về cho nỗi nhớ không tên Lời hẹn xưa vẫn mồ côi, níu giữ Thánh lễ dồn, chắp tay anh tự nhủ Khấn nguyện gì giông bão giữa đời nhau Em chẳng về, dẫu lung linh sắc màu Mà vắng em giấc mơ còn diễm tuyệt Quỳ dưới chân, hỏi Chúa lời ly biệt Đến bao giờ... thôi vọng khúc ngày xa Em có về...? Từ bỏ những bôn ba... Những vòng xoay và nhoáng hào bươn chải Để mùa yêu... Đông dường như ấm lại Giáng sinh này, lạnh... mãi, mối tình ta... lanh.ktq r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2021 05:28:57 bởi Ct.Ly >
2022 Lòng riêng ngang ngổn, bộn bề Xuân này, mình vẫn bên lề đời nhau... lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2023 15:34:29 bởi lanh.ktq >
Biết Biết rằng lời vẫn hư không Phù vân con gió, nỗi lòng người xa… Mà thương giọt nước mặn mà Nhẹ tênh rớt xuống, ngày qua, vẫn ngày… Biết rằng, giờ trắng đôi tay Nửa đời đã quá, trả vay… Muốn nào…? Đêm về mình với hanh hao Miên trường ru giấc vùi vào niềm riêng Biết rằng… nhớ… lại cố quên… Nghìn trùng xa cách mọng mềm, dáng em Bao năm, dối những khát thèm Ngôi nhà sau bão, một đêm chúng mình… Dặn lòng, mãi thuở nguyên trinh Bình yên tìm lại, chút tình. Đôi ta… lanh.ktq
RIÊNG Vì sao? Anh nhớ một người Vì sao ánh mắt, nụ cười… chẳng quên Vì sao chạm khóe môi mềm Trót rồi vương vấn, một đêm xưa cùng… Vì sao mơ… cuối đường chung Vì sao lời ngỏ ngập ngừng, dưới trăng… Vì sao nhân sắt duyên cầm Lòng người viễn xứ, bao năm, để rồi… Bao giờ, về… nhé, tình ơi Nhân gian vật đổi sao rời. Chỉ em… lanh.ktq
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2022 17:32:18 bởi Ct.Ly >
Thương Giang, cho một ngày, và một đời nhé...! lanh.ktq
NHỚ... (X.23) Thêm lần, phía ấy xa quê Mà năm mà tháng, chắc bề bộn hơn Hờ mi khép giấc chập chờn Ru mình vào nỗi cô đơn, vẫn tìm Thêm lần mỏi dấu chân chim Người xa viễn xứ..., sao quên được, người...! Đã từng mềm ấm bờ môi Sông yêu đuối đắm, lở bồi cùng nhau Thêm lần chung một niềm đau Biệt ly nhuốm phủ bụi màu thời gian Mong, sau cuộc chiến chinh tàn Cũng còn dành lại chút vương mang này... Thêm lần, tay khát vòng tay... lanh.ktq Một năm mới an lành, sức khoẻ và nhiều may mắn nhé, Tg!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2023 15:35:53 bởi lanh.ktq >
YÊU… Ngập ngừng rồi cũng… tháng ba Triền sông men giấc mơ xa, tìm về Cỏ may mềm dấu chân quê Găm hằn nỗi nhớ… lời thề, người xưa Gió hoang lơ đãng cợt đùa Vàng mùa hoa cải như chưa một lần Đò chiều dừng giữa phân vân Mải mê… Em, với tần ngần vườn yêu Thoảng đây, mà đã đẫm chiều Yêu thương thuở ấy, cũng rêu phong rồi… lanh.ktq
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 04:17:45 bởi Thanh Vân >
Một ngày nhiều niềm vui, sức khỏe và hạnh phúc, nhé Tg!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2023 10:46:39 bởi lanh.ktq >
Một và nhiều ngày vui, ý nghĩa nhé Thương Giang...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2023 09:34:57 bởi lanh.ktq >
29.23 Bờ vai nào đủ rộng Nỗi nhớ nào thật sâu Để một ngày, nhẹ bẫng Ta, về nơi bắt đầu… lanh.ktq Một năm mới nhiều sức khỏe, an lành nhé, Thương Giang!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2024 09:16:33 bởi lanh.ktq >
THÔI Ngủ rồi, nỗi nhớ bình yên Người, đừng khơi gợi kiếm tìm. Vậy, thôi... Giờ đau... đáu nửa khoảng trời Nửa thương, nửa mảnh trăng côi, một mình Ngủ đi về giữa không thinh Chặt chôn, gói ghém chút tình trả, vay Trăm năm để cũng một ngày Sân, si nhìn lại xuôi tay, phận đời Ngủ, em! Môi mắt lả lơi Trầm luân bỏ lại, của thời đã xưa Ngủ, em! Mộng giấc cợt đùa Trần gian lối trọ, như chưa một lần... lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2024 09:38:12 bởi lanh.ktq >
Thương... Dòng sông lặng lẽ, dòng sông Nổi trôi bờ bến, nỗi lòng nặng mang Vòng tay mơ giấc khẽ khàng Cả đời dan díu, đa đoan, một người... Bao giờ, trăng bớt mồ côi Con tim thà thật những lời dối yêu... lanh.ktq Mừng sinh nhật người xa. Nhớ nhiều!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2024 13:23:30 bởi lanh.ktq >
Mong... Muốn về lại chốn ấy xa Nơi đau đáu một nếp nhà, rất xưa Có khóm tre vẫn bốn mùa Già nua kẽo kẹt đong đưa sớm chiều Ngoại gầy, khom dáng liêu xiêu Chân trần tất tả, bao điều lo toan Bàn tay chai sạn khẽ khàng Vẫn ve vuốt ấm đêm sang lại ngày Ông, thường kể chuyện, rất hay Của thời chinh chiến Tàu - Tây, đã từng Đôi khi con cũng ngập ngừng Lần sờ vết sẹo, mà rưng mắt này Muốn về, trưa một giấc say Đầu hè con gió khẽ lay má bầu Đàn gà chiêm chiếp ở đâu Cậu Vàng lúi xúi ẳng gâu, giật mình... Mẹ sề lợn, lứa con xinh Ủn à khụt khịt, nghĩa tình chút chăm Đêm soi gợn một bóng rằm Có con cá chép trông trăng ngước nhìn Muốn tìm vị chát, chua in... Hằn trên đầu lưỡi, mắt lim dim cười Khế, ổi... Vườn cổ tích, ôi Giờ năm, giờ tháng giữa trời gió mây... Mong sao, an ủi tình này Sẽ về chuốc thoả cơn say, một đời... lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2024 07:44:06 bởi lanh.ktq >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: