Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: lanh.ktq
Nhớ mẹ
Mẹ đi... hôm ấy một ngày
Con nghe tê tái giấc say tìm về
Người, xưa lấm gót triền đê
Bao năm quê thói đất lề chẳng quên
Nắng mưa để trái ngọt mềm
Chắt chiu lo một đẹp êm tháng ngày
Còn đâu nữa... một vòng tay
Con dù khôn lớn... Đâu, thay mẹ hiền?
Xa rồi phút ấy bình yên
Chỉ nghe xao xác một thềm lá rơi
Cánh cò... bay lả... bay lơi
Chiều quê đồng rạ một trời nhớ thương..
11h40/07/06/2010
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/D2FBA578CEB6486C9FEF4D9BF9418AE8.jpg[/image]
NÉN HƯƠNG LÒNG
Mẹ giờ biền biệt một phương
Cõi đời...di ảnh khói hương nhạt nhoà
Mím môi nén giọt vỡ oà
Thầm mong...mẹ chỉ đi xa...sẽ về
Bao lần chợt tỉnh giấc khuya
Lặng nghe lời gió thầm thì bên song
Chơi vơi nhói buốt trong lòng
Mẹ đi...về chốn hư không thật rồi
Hương lòng..dâng mẹ , mẹ ơi!
Bên tai còn vẳng bao lời yêu thương
Một đời trải mấy phong sương
Mẹ là đuốc sáng soi đường con đi
Bây giờ đôi ngả biệt ly
Tình thương - lòng mẹ khắc ghi suốt đời
Con tin mẹ sẽ mỉm cười
Hồn trong nhẹ bước về nơi suối vàng
Đường trần một cõi thênh thang
Cho con...mẹ để muôn vàn dấu yêu
Đời tre gian khó đã nhiều
Cho măng cứng cáp sớm chiều vươn nhanh
Mẹ ơi ! ơn nghĩa sinh thành
Tựa như trời bể cao xanh khôn cùng
Nếp nhà để đức cho con
Một đời nguyện giữ - lòng son không mờ
Hương lòng con gửi vào thơ
Tiễn người nhẹ bước đến bờ bến vui
Mẹ về chốn ấy xa xôi
Yêu thương còn mãi tình người bên con
LIÊN HƯƠNG
Mẹ xưa...
Đến bao giờ lại thao thiết vòng tay
Nén tâm hương... nhạt nhòa hình bóng mẹ
Mím môi rồi vẫn nghe chiều lạnh giá
Con một mình... Đợi mẹ... chuyến đi xa
Để giấc khuya hoen mắt khóc chợt nhòa
Con tỉnh thức. Người về như..., rất vội
Chốn hư không... chiều xưa mẹ, riêng lối...
Để lại con thao thức nhớ, chòng chành
Nén hương lòng... dâng mẹ cả ước mong
Vẫn bên con, như gần xưa lời yêu dấu
Một đời cây trải bao mùa mưa nắng
Để vẹn nguyên con, no giấc..., mẹ hiền
Con biết mình, sẽ khắc khoải... mỗi chiều lên
Khi niềm thương... dội... tìm về xa vắng
Trái tim côi, dẫu bờ môi con mặn đắng
Chỉ ru thôi... nơi ấy, mẹ sẽ mỉm cười...
Đường trần về một lối mở thênh thang
Con thầm biết, vẫn đi xưa trên dấu chân mẹ
Bao lo toan, dành riêng con ngày thơ bé
Một đời rồi... có cạn nỗi ưu tư...?
08h50/11/06/2010