Quên
Bỏ lại hết... bao đường xưa lộng gió
Dẫu trời chiều, trăn trở... bước trong nhau
Nghe thẳm sâu... một héo úa phai màu
Lời yêu xưa, đành gieo vào xa vắng...
Bỏ lại nhé câu thề xưa..., dẫu đắng
Lỡ làng thôi... duyên phận... tự má hồng
Đêm về với một trời nhớ... để mong
Nghe chút lạnh... mơ tình riêng..., gọi lối
Em đành quên, xa lắm phía cuối trời
Thôi đam mê khát bờ yêu xưa cũ
Những hẹn thề, lời người... đành nhủ
Để ru lòng..., bỏ lại hết... ngày qua...
23h30/03/04/2010