Trích đoạn: Liên Hương
Tình người biển thẳm mênh mông
Tình đời sắc sắc, không không vẫn đời
Dù nước mắt, hay nụ cười
Trái tim vẫn nói mãi lời yêu thương
Đôi miền - cũng một quê hương
Vườn thơ chung một con đường người ơi!
Ngày mai lặng gió trùng khơi
Mùa xuân gọi ánh nắng ngời mắt trong
Thênh thênh nhẹ một cõi lòng
Thuyền thơ nhẹ lướt trên dòng sông xanh
Chút hương thầm - gửi phương anh
Hai người xa lạ mà thành tri âm
Cùng chung nhau một chữ tâm
Duyên thơ đâu phải sắt cầm mới trao
Mời anh một chén rượu đào
Mùa xuân khai bút- mình vào vườn thơ
LIÊN HƯƠNG
Xuân yêu thương
Chiều về trời lại trở mong
Mênh mang gợn sóng chạnh lòng ngẩn ngơ
Câu thơ ngút gió xa bờ
Đò miên man gọi biết chờ nơi nao...
Vì người, thoảng chút ruợu đào
Lời yêu đã ngấm mắt nào chẳng say
Duyên thơ nhẹ đã trao tay
Hương thầm anh nhận những ngày có em
Đôi miền, cũng lạ thành quen
Vườn kia mở lối đua chen miệng cười
Thơ vương cả bóng hình người
Tìm trong nước mắt vẫn tươi cuộc đời
Tình thơ mượn ánh trăng ngời
Gửi trong chút gió những lời yêu thương
Xuân này, mạn phép văn chương...
Thế nhân còn đó, vấn vương một người
16h20, 01/02/2010