Lạnh thơ...
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 146 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
lanh.ktq 21.05.2010 15:29:43 (permalink)
0
Hỏi...
 
Nhớ người, bởi... trót yêu thơ
Lẽ nào mặc để duyên hờ..., thế thôi
Xa xăm nhạn cánh nghiêng trời
Tìm trong sâu thẳm... đâu... lời..., dẫu xưa...?
 
Hôm nao ngược gió trở mùa
Cơn mưa chắc lạnh... đón đưa người về
Để trong nhau lạc... câu thề
Vườn yêu dò dẫm, đam mê thuở nào...
 
11h00/21/05/2010
lanh.ktq 21.05.2010 15:42:53 (permalink)
0
Người!
 

Nhớ em!

Thoảng lạnh...
mắt buồn
 
Chiều hôm dối nắng..., trong nhau
tìm về...
 
Lần đầu nghe
ướt đam mê
 
Bờ môi mềm ẩm
ngọt
thề trong nhau...
 
Hãy đừng coi
đó niềm đau
 
Rằng xưa nợ cũ...
trước sau
một lòng...
 
Cho nhau một
khát
nhớ
mong
 
Một bỏng thèm
cháy
đêm trong mắt chờ
 
Em!
Nơi nao... Xa ngái
hững hờ
 
Chòng chành hương ấy
một bờ
trót trao
 
Anh quay quắt nhớ, hôm nào
 
Trong nhau...
đắng - ngọt
giọt trao
nhớ..., Người?
 
Vẫn yêu vẹn thuở
ban đầu
 
Bao giờ, Người hỡi...
trong nhau...
một lần...!
 
Yêu em
nhiều lắm..., thấu không...???
 
14h10/21/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/383AC065E1B24F198B01100F6A43A7D5.jpg[/image]
Attached Image(s)
SongHuong 21.05.2010 18:25:17 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq


Dấu xưa...

Nợ câu quan họ Còn duyên*
Chông chênh ngược bến... thuyền quyên, cũng đành
Cố nhân - bồi lở... tóc xanh
Chiều... thôi đừng ngóng, vén mành nữa chi...

Ngân hà dải ấy chia ly
Người đi... đành trót... nghĩ gì Trúc Mai...?
Mùa Ngâu nối giữa đêm dài
Lạnh... loang màu nhớ, thương ai nổi chìm

Dẫu còn lắt lẻo tiếng chim
Lẽ nào đắng giọng đi tìm người xưa
Đành thôi, kệ... bến song thưa
Kệ... người lữ khách... dối mưa... nhạt lòng

Tơ vương lạc lõng sợi mong
Đi tìm sợi nhớ ở trong... sợi buồn
Thuở xưa... nợ mái tóc suông
Vầng trăng giờ... rối... đêm trường... nỉ non

Thề xưa... chắc dỗi... vẹn tròn
Sao hoài thỏa... nguyện... vẫn còn  mắt trông
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ứ hự anh hùng nhớ chăng...?*

17h00/20/05/2010


THÔI ĐÀNH
 
 
Thôi đành lạc bến thuyền quyên
Lạc câu quan họ... còn duyên phương nào?
Một chiều xưa đã   gầy hao
Nhớ nhung đành thả tan vào hư không
 
Còn gì đâu nữa mà mong
Trúc mai nợ gởi bên dòng sông Ngân
Ngâu rơi đã biết bao lần
Để cho lữ khách bên song... đếm buồn
 
Một đời nợ ánh trăng suông
Nợ ai câu hát đêm trường... lắt lay
Một đời ta trót thương vay
Thương bờ tre quốc lẻ bầy kêu sương
 
Sợi buồn lạc giỡa sợi thương
Biết chăng sợi nhớ.. còn vương vai gầy
Ngâu rơi nối những đêm dài
Phương trời viễn xứ thương ai nổi chìm
 
Thôi đành... lắt lẻo tiếng chim
Một đời quốc gọi... có tìm được đâu
Một đời ta trót nợ nhau
Thôi đành để những mùa ngâu... lỡ làng
 
Huế 21/5/2010
Sông Hương
 
Cảm ơn Lanh.ktq đã ghé thăm. Mình gởi bạn bài thơ hoạ. Mong mãi là bạn của nhau. Thân




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2010 18:30:46 bởi SongHuong >
lanh.ktq 21.05.2010 23:52:07 (permalink)
0

Trích đoạn: SongHuong


Trích đoạn: lanh.ktq


Dấu xưa...

Nợ câu quan họ Còn duyên*
Chông chênh ngược bến... thuyền quyên, cũng đành
Cố nhân - bồi lở... tóc xanh
Chiều... thôi đừng ngóng, vén mành nữa chi...

Ngân hà dải ấy chia ly
Người đi... đành trót... nghĩ gì Trúc Mai...?
Mùa Ngâu nối giữa đêm dài
Lạnh... loang màu nhớ, thương ai nổi chìm

Dẫu còn lắt lẻo tiếng chim
Lẽ nào đắng giọng đi tìm người xưa
Đành thôi, kệ... bến song thưa
Kệ... người lữ khách... dối mưa... nhạt lòng

Tơ vương lạc lõng sợi mong
Đi tìm sợi nhớ ở trong... sợi buồn
Thuở xưa... nợ mái tóc suông
Vầng trăng giờ... rối... đêm trường... nỉ non

Thề xưa... chắc dỗi... vẹn tròn
Sao hoài thỏa... nguyện... vẫn còn  mắt trông
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ứ hự anh hùng nhớ chăng...?*

17h00/20/05/2010


THÔI ĐÀNH
 
 
Thôi đành lạc bến thuyền quyên
Lạc câu quan họ... còn duyên phương nào?
Một chiều xưa đã   gầy hao
Nhớ nhung đành thả tan vào hư không
 
Còn gì đâu nữa mà mong
Trúc mai nợ gởi bên dòng sông Ngân
Ngâu rơi đã biết bao lần
Để cho lữ khách bên song... đếm buồn
 
Một đời nợ ánh trăng suông
Nợ ai câu hát đêm trường... lắt lay
Một đời ta trót thương vay
Thương bờ tre quốc lẻ bầy kêu sương
 
Sợi buồn lạc giỡa sợi thương
Biết chăng sợi nhớ.. còn vương vai gầy
Ngâu rơi nối những đêm dài
Phương trời viễn xứ thương ai nổi chìm
 
Thôi đành... lắt lẻo tiếng chim
Một đời quốc gọi... có tìm được đâu
Một đời ta trót nợ nhau
Thôi đành để những mùa ngâu... lỡ làng
 
Huế 21/5/2010
Sông Hương
 
Cảm ơn Lanh.ktq đã ghé thăm. Mình gởi bạn bài thơ hoạ. Mong mãi là bạn của nhau. Thân




 


 
 
 
Nhận...
 
Vì đâu bến chẳng đợi thuyền
Để rồi lạc mất lời nguyền thuở xưa
Lời quan họ ấy, ướt mưa...
Hư không nhận lại... duyên thừa, thế thôi...
 
Trúc Mai cũng chỉ một thời
Mùa Ngâu trút xuống những lời xót xa
Nhạt lòng lữ khách bước qua
Vất vương dải yếm... thắm... mà chênh vênh...
 
Xưa vay bao phút ái ân
Bây giờ nợ, trả một lần... chẳng say
Triền đê dẫu cỏ găm đầy
Hắt hiu lại thuở trăng gầy... dáng em
 
Đường chiều dò dẫm bước quen
Thèm về nỗi nhớ, hờn ghen... một người
Bờ tre... lạnh, vẫn... sương rơi
Quốc kêu lẻ bạn tìm... thời... đã xa
 
Đành ư..., chốn ấy bôn ba
Em hồng má phấn, lạc... hoa xứ người
Nợ nhau, chắc cũng cả đời...
Lẽ nào... thật... gói lại lời yêu xưa...
 
22h40/21/05/2010
Liên Hương 22.05.2010 09:14:06 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: lanh.ktq


quote:

Trích đoạn: Liên Hương

TÌNH MẸ 2
 
Nắng mưa đời mẹ mỏi mòn
Cho con nhẹ bước chân son vào đời
Dịu dàng  lời mẹ ru hời
Theo con còn mãi những lời mẹ ru
Tảo tần lặn lội thân cò
Lẻ loi bóng một con đò ngang sông...
biển đời chìm giữa mênh mông
Mẹ nghèo một gánh hai gồng vì con
Cầu tre lắt lẻo chon von
Mồ hôi chát mặn áo sờn vá vai
Ru con thức trọn canh dài
Mong con khôn lớn một mai nên người
Vẳng trong khúc hát tình đời
Lắng sâu tình mẹ một trời yêu thương
Theo con qua mọi nẻo đường
Khắc vào tim bóng quê hương - mẹ hiền
LH





Quê mẹ

Xưa vì một giấc no tròn
Má thơ bầu bĩnh... mỏi mòn lời ru
Vòng tay mẹ ấm đêm thu
Trăng tròn vành vạnh vẫn như thuở nào

Quê nghèo... lặn lội bờ ao
Tảo tần con tép, chống sào mớ tôm
Mẹ ơi còn nữa sớm hôm
Vì con no giấc, gấu sờn... lấm vai

Bao đêm nợ giấc mơ dài
Chong đèn mẹ đón nắng mai ửng hồng
Đường chiều mải dõi xa trông
Chắt chiu mẹ ấp... bế bồng, tình con...

10h40/21/05/2010









CÁNH CÒ XA KHUẤT

Cánh cò giữa chốn bão giông
Phải hình bóng mẹ trong lòng con yêu ?
Về đâu bóng đã ngả chiều
Cô đơn giữa chốn tịch liêu cuối trời

Hôm nay con mất mẹ rồi
Bước chân vô định giữa đời mộng du
Tưởng như lạc giữa sương mù
Vầng trăng lặn giữa thâm u mịt mùng

Biết rằng đời vẫn hư không
Mà sao đau đến tận cùng nỗi đau
Khăn tang phủ trắng mái đầu
Làm sao trả hết ơn sâu mẹ hiền

LH

 
Cảm ơn anh ghé bên nhà em, tang gia bối rối, có điều gì không phải mong anh đừng giận !

(trả lời: lanh.ktq)
lanh.ktq 22.05.2010 10:40:29 (permalink)
0
TÌNH MẸ 3
 
Có lẽ nào cái chết vội chia phôi
Để đường đời âm dương cách trở
Mẹ về với Cửu huyền thất tổ
Con chập chờn...như kẻ mộng du
 
Có lẽ nào lại là thiên thu
Mẹ đi mãi...không bao giờ về nữa
Để trắng mái đầu cha
              dải khăn tang goá bụa
Cắn chặt môi nén tiếng khóc vỡ oà
 
Khói hương bay quanh hình mẹ nhạt nhoà
Căn phòng nhỏ giờ cô đơn , lạnh vắng
Chiếc giường kia như vẫn còn hơi ấm
Nghẹn lòng con nhớ ánh mắt mẹ cười
 
Không thể tin - mẹ mãi mãi xa rồi
Bao kỷ vật còn in hình bóng mẹ
Tất cả còn đây sao bỗng dưng lặng lẽ
Trái tim côi... hoang hoải nỗi buồn
 
Mẹ đã đi về phía hoàng hôn
Để lại cho con ánh bình minh rực sáng
Và con hiểu
                  mẹ sẽ mãi bên con
Cùng năm tháng...
Không bao giờ phai mờ
Mẹ yêu quý của con !
 
LIÊN HƯƠNG

 
 
 
Thành kính!
 
Nén tâm hương... gửi phía ấy lời ru
Những ầu ơ bên người nguyện còn mãi
Dẫu một ngày mặt trời như dừng lại
Để ngác ngơ, con một bóng giữa đời
 
Mẹ đi về, phía ấy rất xa xôi
Con ở lại bên cha già, quạnh quẽ
Giữa yêu thương, như chiều nao hơi thở nhẹ
Mím chặt môi..., mẹ... xa một góc trời
 
Khói hương kia..., nghẹn lại phút chia phôi
Con òa khóc bên nhạt nhòa hình mẹ
Trong vắng xa một chút gì khe khẽ
Buồn tìm về hoang hoải trái tim côi
 
Mẹ đã đi, thật..., phía ấy tắt mặt trời
Trong chiều muộn một ngày nghe tê tái
Nén tâm hương, ru xưa... ngày con dại
Trọn đời này, cháy mãi... mẹ, lời ru...
 
09h25/22/05/2010

 
LH, cho anh được thành kính cùng gia đình, mong em
vượt sống bên nỗi đau này...
lanh.ktq 22.05.2010 11:38:31 (permalink)
0
nhomuadong...?
 
Vì sao..., Người nhớ mùa đông
Vì sao nỗi nhớ... chất chồng... thật ư...?
Xưa tình... bỗng giấc thiên thu
Nay, thôi đừng nhắc, lời ru... thêm buồn...
 
10h35/22/05/2010
lanh.ktq 22.05.2010 17:48:57 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Hương


quote:

Trích đoạn: lanh.ktq



quote:

Trích đoạn: Liên Hương

TÌNH MẸ 2
 
Nắng mưa đời mẹ mỏi mòn
Cho con nhẹ bước chân son vào đời
Dịu dàng  lời mẹ ru hời
Theo con còn mãi những lời mẹ ru
Tảo tần lặn lội thân cò
Lẻ loi bóng một con đò ngang sông...
biển đời chìm giữa mênh mông
Mẹ nghèo một gánh hai gồng vì con
Cầu tre lắt lẻo chon von
Mồ hôi chát mặn áo sờn vá vai
Ru con thức trọn canh dài
Mong con khôn lớn một mai nên người
Vẳng trong khúc hát tình đời
Lắng sâu tình mẹ một trời yêu thương
Theo con qua mọi nẻo đường
Khắc vào tim bóng quê hương - mẹ hiền
LH





Quê mẹ

Xưa vì một giấc no tròn
Má thơ bầu bĩnh... mỏi mòn lời ru
Vòng tay mẹ ấm đêm thu
Trăng tròn vành vạnh vẫn như thuở nào

Quê nghèo... lặn lội bờ ao
Tảo tần con tép, chống sào mớ tôm
Mẹ ơi còn nữa sớm hôm
Vì con no giấc, gấu sờn... lấm vai

Bao đêm nợ giấc mơ dài
Chong đèn mẹ đón nắng mai ửng hồng
Đường chiều mải dõi xa trông
Chắt chiu mẹ ấp... bế bồng, tình con...

10h40/21/05/2010









CÁNH CÒ XA KHUẤT

Cánh cò giữa chốn bão giông
Phải hình bóng mẹ trong lòng con yêu ?
Về đâu bóng đã ngả chiều
Cô đơn giữa chốn tịch liêu cuối trời

Hôm nay con mất mẹ rồi
Bước chân vô định giữa đời mộng du
Tưởng như lạc giữa sương mù
Vầng trăng lặn giữa thâm u mịt mùng

Biết rằng đời vẫn hư không
Mà sao đau đến tận cùng nỗi đau
Khăn tang phủ trắng mái đầu
Làm sao trả hết ơn sâu mẹ hiền

LH


Cảm ơn anh ghé bên nhà em, tang gia bối rối, có điều gì không phải mong anh đừng giận !

(trả lời: lanh.ktq)


 
 
 
Dấu xa...
 
Hư vô một cánh chim chiều
Bão giông nhận lấy tịch liêu một ngày
Niềm yêu thảng thốt cơn say
Nghe thao thiết gọi giấc này... đã thu...
 
Hôm nao mây trắng sương mù
Trong mưa bất định mộng du lời buồn
Vầng trăng lạnh sáng nhạt suông
Đêm ào ạt tối dặm đường lẻ loi
 
Biết rằng mây gió một đời
Mà hư không nhận những lời thấm sâu
Tận cùng đau đến nỗi đau
Vô thường... sao sớm... về mau một chiều...
 
16h45/22/05/2010
 
lanh.ktq 22.05.2010 18:20:30 (permalink)
0
Gió chiều

Có điều gì không phải nỗi nhớ xa
Khi trong nhau đang tận cùng đêm vắng
Nén thương đau, hoang màu xưa câm lặng
Cả khóe buồn, chắc trĩu nặng ánh mắt sâu

Bởi đã mưa, đã gió... đến quặn lòng
Trong bão dông... chợt tim côi..., lần cuối
Người rất xa, về nơi con chẳng đợi... 
Chốn hư vô, phía ấy bỗng nhạt nhòa

Có điều gì không phải nỗi xót xa
Lần ngực rung nghe nghẹn lời muốn nói
Chắp đôi tay bên người xưa, tiếng gọi
Thổn thức này đâu dễ thành tên...

Ơi đôi mi, bờ môi ấy có còn mềm
Trong tận sâu con nghe lời tim đắng
Để khát khao, xưa bình yên, bể lặng
Sống yêu thương... giữa mẹ, đất trời...

17h05/22/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/103BE2D8D7EF4F3EB0CA4CDC55A2464F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2010 10:14:27 bởi lanh.ktq >
Attached Image(s)
lanh.ktq 23.05.2010 10:22:28 (permalink)
0
Hư vô
 
Vô thường một khúc mộng say
Nghiêng tay đón lấy chút này xót xa
Hôm nao một bước người qua
Nay về lạnh lẽo gần xa một chiều
 
Bao giờ thôi hết tịch liêu
Cô đơn bóng mắt những chiều gió đưa
Hỏi người đâu..., đã... ngày xưa
Nghe trong thổn thức đêm mưa, một ngày
 
Tình xưa lắt lẻo giấc say
Cao xanh rớt xuống, kiếp này, thế thôi...
Người xưa..., giờ đã xưa rồi...
Cô đơn một bóng... con, đời... với ai...?
 
09h25/23/05/2010
lanh.ktq 23.05.2010 11:42:38 (permalink)
0
Tôi như con sói lạc bầy....
Như ly rượu đầy không có ai cùng cạn....
Một mình tôi với đêm dài bầu bạn.
Lẻ bóng đi về buốt lạnh hồn tôi.

 
solitary_stone_8x
 
 
 
Cô đơn...
 
Thất tình, thật thế... vậy sao...?
Hay vì mơ giấc chiêm bao, một mình
Xưa, lụy nhau bởi chữ tình
Nay đành hờ hững môi xinh..., để gầy
 
Lẻ loi, con sói lạc bầy
Cô đơn hòn đá... nguyệt, mây bạn bầu
Đêm dài ngợp giấc mơ thâu
Trăng lành lạnh sáng... bạc đầu mình ai...
 
10h35/23/05/2010
lanh.ktq 23.05.2010 12:21:21 (permalink)
0
Sóng xưa...

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Trong giấc xưa tiếng sóng vẫn yên lành
Khung trời mịn bãi cát trải ngát xanh
Nhạn cô đơn... nghiêng chao, chấp chới...

Cao xanh kia vẫn ngát xa vời vợi
Mây trắng bềnh... bồng nỗi nhớ rơi
Gió lờ lững thổi... run... miền ký ức
Cả bóng chiều cô lẻ với riêng tôi

Em sẽ thấy xa xăm đó một người
Cứ mải mê... đi tìm... niềm yêu cũ...
Chiều lạnh hoang giấc xưa yên ngủ
Cái hanh gầy... đắng đót... riêng ai...

11h10/23/05/2010




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/E761967D35C84B7EBEFE390A92BB2387.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2010 08:46:28 bởi lanh.ktq >
Attached Image(s)
lanh.ktq 24.05.2010 08:59:09 (permalink)
0
Lang thang
 
Chòng chành bến cũ ngày xưa
Thuở con đò đợi... bến, vừa sang sông
Mưa xa sao rát má hồng
Người về xao xác chạnh mong thoảng khờ
 
Cách nhau bởi lở đôi bờ
Một đời lầm lỡ duyên hờ, thế thôi...
Tình xưa nói tiếng chia phôi
Thế nhân nghẹn lại đôi lời trót yêu
 
Trong nhau mắt khóc bao chiều
Bây giờ nhạn... mỏi những điều... hư không
 
07h55/24/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/108145AEE2524895B063430B49DDF38E.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 24.05.2010 09:46:01 (permalink)
0
Vắng...

 
Chén say chẳng được mềm say
Khát nhau nên nợ duyên này... thế ư...?
 
Đêm nao trắng giấc sương mù
Để con bướm lạc... lời ru... thêm buồn
 
Cô đơn, một ánh trăng suông
Nghe mình lành lạnh, bước đường đã qua
 
Người xưa... thoáng đã nhạt nhòa
Giật mình, tỉnh giấc xót xa... một mình...
 
08h45/24/05/2010
Liên Hương 24.05.2010 15:21:02 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq

TÌNH MẸ 3

Có lẽ nào cái chết vội chia phôi
Để đường đời âm dương cách trở
Mẹ về với Cửu huyền thất tổ
Con chập chờn...như kẻ mộng du

Có lẽ nào lại là thiên thu
Mẹ đi mãi...không bao giờ về nữa
Để trắng mái đầu cha
             dải khăn tang goá bụa
Cắn chặt môi nén tiếng khóc vỡ oà

Khói hương bay quanh hình mẹ nhạt nhoà
Căn phòng nhỏ giờ cô đơn , lạnh vắng
Chiếc giường kia như vẫn còn hơi ấm
Nghẹn lòng con nhớ ánh mắt mẹ cười

Không thể tin - mẹ mãi mãi xa rồi
Bao kỷ vật còn in hình bóng mẹ
Tất cả còn đây sao bỗng dưng lặng lẽ
Trái tim côi... hoang hoải nỗi buồn

Mẹ đã đi về phía hoàng hôn
Để lại cho con ánh bình minh rực sáng
Và con hiểu
                 mẹ sẽ mãi bên con
Cùng năm tháng...
Không bao giờ phai mờ
Mẹ yêu quý của con !

LIÊN HƯƠNG




Thành kính!

Nén tâm hương... gửi phía ấy lời ru
Những ầu ơ bên người nguyện còn mãi
Dẫu một ngày mặt trời như dừng lại
Để ngác ngơ, con một bóng giữa đời

Mẹ đi về, phía ấy rất xa xôi
Con ở lại bên cha già, quạnh quẽ
Giữa yêu thương, như chiều nao hơi thở nhẹ
Mím chặt môi..., mẹ... xa một góc trời

Khói hương kia..., nghẹn lại phút chia phôi
Con òa khóc bên nhạt nhòa hình mẹ
Trong vắng xa một chút gì khe khẽ
Buồn tìm về hoang hoải trái tim côi

Mẹ đã đi, thật..., phía ấy tắt mặt trời
Trong chiều muộn một ngày nghe tê tái
Nén tâm hương, ru xưa... ngày con dại
Trọn đời này, cháy mãi... mẹ, lời ru...

09h25/22/05/2010


LH, cho anh được thành kính cùng gia đình, mong em
vượt sống bên nỗi đau này...

 
 
DÙ CHỈ LÀ GIẤC MƠ
 
Khi còn bé thơ
Có lần nằm mơ - mẹ mất
Trong giấc ngủ
Con oà lên thổn thức
Mẹ gọi và ôm con vào lòng
Mẹ ơi , mẹ có biết
Lúc ấy con mừng đến như thế nào không
Vì con biết đó chỉ là cơn ác mộng
Vì mẹ vẫn bên con
Cùng con đi giữa cuộc đời
 
Hôm nay mẹ đi rồi
Con biết - không còn là giấc mơ
Để con thức dậy với niềm hy vọng
Dù mong manh
.....là Mẹ vẫn còn
 
Giọt nước mắt lăn dài
Trên môi con
Mặn chát...
 
LIÊN HƯƠNG

Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 40 của 146 trang, bài viết từ 586 đến 600 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9