Lạnh thơ...
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 43 của 146 trang, bài viết từ 631 đến 645 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
lanh.ktq 29.05.2010 23:21:12 (permalink)
0
Lỡ...
 
Mênh mang sóng lặng thuyền đời
Tìm hoang trong gió những lời yêu xưa
Lối về... phía ấy... đâu thừa...
Khi xa vắng gợi, đêm mưa giọt buồn
 
Trăm năm thề ấy ngọn nguồn
Lẽ nào bạc trắng đêm trường lời ru
Bướm vàng lạc trái mù u
Ai đi mải miết... giấc thu tìm về...
 
Xưa, vì buộc gói... câu thề
Đa đoan duyên nợ... não nề... lòng riêng
Mưa sa lạnh bến lạnh thuyền
Ngày nao lỡ nhịp lời nguyền... bước qua...
 
11h05/29/05/2010
lanh.ktq 29.05.2010 23:24:14 (permalink)
0
Nợ
 
Anh như... nhỏ bé thuyền đời
Chòng chành mở lối nhớ thời đã xưa
Hôm nao... nợ chút duyên thừa
Lối về xót lạnh... hứng mưa, một mình
 
Thế nhân ngái đắng chữ tình
Nghe xao xác nhớ môi xinh một lần
Đêm nao... vội... phút ái ân
Để hờn trong gió, xa gần... lời yêu...
 
11h15/29/05/2010

lanh.ktq 29.05.2010 23:27:38 (permalink)
0
Hạ cuối
 
Tháng sáu mưa, níu gọi hè
Về trong sắc nắng đỏ ve lời buồn
Xa xôi... điều ấy lẽ thường
Mà nghe chống chếnh mái trường đã qua
 
Phượng kia vẫn cháy nhạt nhòa
Bằng lăng buông tím phút xa, đến rồi...
Cuối đường tìm... bước, chung đôi
Về đâu lối rẽ, của thời cắt chia...
 
16h00/29/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/EE5EC5E22C3649BCA1D7C48D275CD5D9.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 29.05.2010 23:30:47 (permalink)
0
Quê mẹ
 
Chiều nhạt..., buồn... về phía cố hương
Nghe vẳng đâu, lời ru xưa của mẹ
Những chòng chành ầu ơ về rất khẽ
Cái nhíu mày nghe khắc khoải dẫu xa
 
Mẹ thuở xưa, yêu thương ấy đâu dễ nhòa
Đã bao năm dặm trường, con mờ lối
Vẫn trở trăn, trong giấc mơ... đêm về vội
Có bao giờ không thảng thốt ngày qua
 
Con nơi đây ngóng đất mẹ, tiếng quê nhà
Khói lam chiều... oằn lên... vùng ký ức
Bụi đường con, dẫu... tim yêu mỏi mệt
Vẫn âm thầm... con nhớ... bóng mẹ xa...
 
16h20/29/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/66A3695B1A4444D897711086394D7585.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 29.05.2010 23:35:50 (permalink)
0
Tình...
 
Khi xưa trót bến lạc thuyền
Đêm nao cởi bỏ lời nguyền, bước qua...
Để vầng trăng khóc nhạt nhòa
Hờn ghen tiếng gió đã xa..., thật rồi
 
Mây buồn... quẩn... trái tim côi
Miên man bước giữa vùng trời lẻ loi
Chênh chao một mái thuyền đời
Tìm đâu... thổn thức... những lời dối yêu...
 
16h40/29/05/2010

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/51CA5E85FA4B439EB101ED20850FAD2E.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 29.05.2010 23:40:43 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq

NÓI VỚI ANH

Anh biết không, em lại về với biển
Khi nỗi buồn dâng hoang hoải một chiều
Em cô đơn, lẻ loi bên triền sóng
Mong tìm lại ngày nào..dù chỉ chút dấu yêu

Anh biết không,  biển chiều buông màn tối
Sóng triều lên tung bọt trắng bờ
Và em đợi...với nỗi buồn hoá đá
Nghe nhịp thầm thì nhợt nhạt cả câu thơ

Anh biết không, gió lùa tung tóc rối
Vầng trăng nghiêng in dấu bãi cát dài
Hàng dương xanh vẫn rì rào tâm sự
Chỉ con sóng vô tình xoá vội bước chân ai

Anh biết không,  hoàng hôn buông lạc lối
Bóng tối hoang vu phủ kín trong lòng
Em nhỏ bé, đất trời thì quá rộng
" Vắng anh rồi đâu cũng hoá mênh mông "*

Anh biết không, em giận vầng trăng khuyết
Sao mỏng manh như lát cắt vô tình
Em giận gió sao cứ hờ hững quá
" để không thể nào... yên lặng những bình mình" *

Anh biết không, em lại về biển đấy
Biển vẫn như xưa , biển vẫn ngàn đời
Trời vẫn xanh và hoàng hôn vẫn tím
Chỉ có em một mình...và biển vắng anh thôi !

LIÊN HƯƠNG

 
* lời một bài thơ



Biển, em và anh

Em lại về, phố biển... chúng mình xưa
Qua bão dông, một ngày con sóng lớn
Để nỗi buồn thoảng yên sau biển động
Dấu yêu còn... nguyên đọng, vỗ bờ ai...

Em lại về... bãi cát ấy... ướt dài
Gót chân son biển ấp ôm, để nhớ
Sóng triều dâng như bao đêm bồi lở
Cả câu thơ, thuở yêu ấy... thầm thì

Em lại về, chốn cũ ấy... đường đi
Để gió hôn... miên man... lần tóc rối
Bờ môi khô, hanh hao, khát đợi
Vầng trăng nghiêng, dao dát..., chúng mình

Em lại về phía biển... trút hoàng hôn
Giữa hoang vu, chiều lạnh loang màu sóng
Chân trời xa, nghe thoảng xưa biển rộng
Biết mênh mông, đâu đó..., vẫn một người...

Em lại về, thôi... nguyệt ấy, bớt chơi vơi
Để trọn bên, dẫu... mỏng manh..., hờn lạnh
Giữa trùng khơi, miên man bạc màu trắng
Những bình minh, yên lặng..., sao đành...

Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...

23h15/28/05/2010

 
 
THẬT ?
 
 
Ơi con sóng bạc đầu
                     còn mê mải trùng khơi
Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
Phía chân trời vì sao nào le lói
gió miên man ru giấc ngủ không thành
 
Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
"...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
 
Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
 
Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
Để em có anh...và cả đất trời?
 
LIÊN HƯƠNG 
 




Nói với em

Sẽ thoảng buồn trong ánh mắt em xanh
Khi chiều muộn... mình, về với biển
Những tiếng yêu, thầm thì đếm tiếng
Cả ánh nhìn cũng thảng thốt trong nhau

Em sẽ nói... xưa cũ ấy... bạc đầu
Như tiếng sóng... biển ngàn năm, còn vỗ
Đem yêu thương níu bước nhau, trăn trở
Dải cát mềm trải mãi... phía bờ xa...

Em sẽ thấy xưa cũ ấy chẳng nhòa
Cứ bỏng cháy cheo leo hình bóng nhớ
Đêm về mơ... giấc trong nhau..., muôn thuở
Cái ấm mềm của tím... hóa... bơ vơ

Em sẽ yêu phút ấy... đến... nào ngờ...
Khi mềm môi trót trong một tình cũ
Để gió chiều mơn man... mi khép mở
Cứ hỏi mình... sao, khắc khoải lời yêu...

22h40/29/05/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2010 23:51:32 bởi lanh.ktq >
lanh.ktq 30.05.2010 00:31:27 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq

NÓI VỚI ANH

Anh biết không, em lại về với biển
Khi nỗi buồn dâng hoang hoải một chiều
Em cô đơn, lẻ loi bên triền sóng
Mong tìm lại ngày nào..dù chỉ chút dấu yêu

Anh biết không,  biển chiều buông màn tối
Sóng triều lên tung bọt trắng bờ
Và em đợi...với nỗi buồn hoá đá
Nghe nhịp thầm thì nhợt nhạt cả câu thơ

Anh biết không, gió lùa tung tóc rối
Vầng trăng nghiêng in dấu bãi cát dài
Hàng dương xanh vẫn rì rào tâm sự
Chỉ con sóng vô tình xoá vội bước chân ai

Anh biết không,  hoàng hôn buông lạc lối
Bóng tối hoang vu phủ kín trong lòng
Em nhỏ bé, đất trời thì quá rộng
" Vắng anh rồi đâu cũng hoá mênh mông "*

Anh biết không, em giận vầng trăng khuyết
Sao mỏng manh như lát cắt vô tình
Em giận gió sao cứ hờ hững quá
" để không thể nào... yên lặng những bình mình" *

Anh biết không, em lại về biển đấy
Biển vẫn như xưa , biển vẫn ngàn đời
Trời vẫn xanh và hoàng hôn vẫn tím
Chỉ có em một mình...và biển vắng anh thôi !

LIÊN HƯƠNG

 
* lời một bài thơ



Biển, em và anh

Em lại về, phố biển... chúng mình xưa
Qua bão dông, một ngày con sóng lớn
Để nỗi buồn thoảng yên sau biển động
Dấu yêu còn... nguyên đọng, vỗ bờ ai...

Em lại về... bãi cát ấy... ướt dài
Gót chân son biển ấp ôm, để nhớ
Sóng triều dâng như bao đêm bồi lở
Cả câu thơ, thuở yêu ấy... thầm thì

Em lại về, chốn cũ ấy... đường đi
Để gió hôn... miên man... lần tóc rối
Bờ môi khô, hanh hao, khát đợi
Vầng trăng nghiêng, dao dát..., chúng mình

Em lại về phía biển... trút hoàng hôn
Giữa hoang vu, chiều lạnh loang màu sóng
Chân trời xa, nghe thoảng xưa biển rộng
Biết mênh mông, đâu đó..., vẫn một người...

Em lại về, thôi... nguyệt ấy, bớt chơi vơi
Để trọn bên, dẫu... mỏng manh..., hờn lạnh
Giữa trùng khơi, miên man bạc màu trắng
Những bình minh, yên lặng..., sao đành...

Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...

23h15/28/05/2010

 
 
THẬT ?
 
 
Ơi con sóng bạc đầu
                     còn mê mải trùng khơi
Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
Phía chân trời vì sao nào le lói
gió miên man ru giấc ngủ không thành
 
Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
"...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
 
Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
 
Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
Để em có anh...và cả đất trời?
 
LIÊN HƯƠNG 
 

 
 
 
Thật yêu...
 
Sóng bạc đầu về phía ngát màu xanh
Giữa trùng khơi bờ yêu xưa... còn đợi
Phía chân trời... anh, vì sao le lói
Gió miên man, thổi nhẹ... giấc mơ buồn
 
Em thầm thì... tỉnh thức mong manh
Đêm độc thoại lời ru xưa, của biển...
Tím lam chiều... đâu để nhuộm tím
Sóng chòng chành, em nghiêng ngả phía anh
 
Để khát khao chợt về giữa cao xanh
Ngàn ánh sao thay lời yêu muốn nói
Nỗi nhớ nào... không... cách xa vời vợi...?
Để vọng phu, im lặng vẫn không lời
 
Thật thế em..., phía ấy trọn chung đôi
Để biển chiều khẽ mơn man... lời sóng
Giấu nỗi buồn, xưa... chiều hoang biển động
Có em - anh ... và... ở giữa đất trời...
 
23h05/29/05/2010
Liên Hương 31.05.2010 15:37:14 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq

NÓI VỚI ANH

Anh biết không, em lại về với biển
Khi nỗi buồn dâng hoang hoải một chiều
Em cô đơn, lẻ loi bên triền sóng
Mong tìm lại ngày nào..dù chỉ chút dấu yêu

Anh biết không,  biển chiều buông màn tối
Sóng triều lên tung bọt trắng bờ
Và em đợi...với nỗi buồn hoá đá
Nghe nhịp thầm thì nhợt nhạt cả câu thơ

Anh biết không, gió lùa tung tóc rối
Vầng trăng nghiêng in dấu bãi cát dài
Hàng dương xanh vẫn rì rào tâm sự
Chỉ con sóng vô tình xoá vội bước chân ai

Anh biết không,  hoàng hôn buông lạc lối
Bóng tối hoang vu phủ kín trong lòng
Em nhỏ bé, đất trời thì quá rộng
" Vắng anh rồi đâu cũng hoá mênh mông "*

Anh biết không, em giận vầng trăng khuyết
Sao mỏng manh như lát cắt vô tình
Em giận gió sao cứ hờ hững quá
" để không thể nào... yên lặng những bình mình" *

Anh biết không, em lại về biển đấy
Biển vẫn như xưa , biển vẫn ngàn đời
Trời vẫn xanh và hoàng hôn vẫn tím
Chỉ có em một mình...và biển vắng anh thôi !

LIÊN HƯƠNG

 
* lời một bài thơ



Biển, em và anh

Em lại về, phố biển... chúng mình xưa
Qua bão dông, một ngày con sóng lớn
Để nỗi buồn thoảng yên sau biển động
Dấu yêu còn... nguyên đọng, vỗ bờ ai...

Em lại về... bãi cát ấy... ướt dài
Gót chân son biển ấp ôm, để nhớ
Sóng triều dâng như bao đêm bồi lở
Cả câu thơ, thuở yêu ấy... thầm thì

Em lại về, chốn cũ ấy... đường đi
Để gió hôn... miên man... lần tóc rối
Bờ môi khô, hanh hao, khát đợi
Vầng trăng nghiêng, dao dát..., chúng mình

Em lại về phía biển... trút hoàng hôn
Giữa hoang vu, chiều lạnh loang màu sóng
Chân trời xa, nghe thoảng xưa biển rộng
Biết mênh mông, đâu đó..., vẫn một người...

Em lại về, thôi... nguyệt ấy, bớt chơi vơi
Để trọn bên, dẫu... mỏng manh..., hờn lạnh
Giữa trùng khơi, miên man bạc màu trắng
Những bình minh, yên lặng..., sao đành...

Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...

23h15/28/05/2010

 
 
THẬT ?
 
 
Ơi con sóng bạc đầu
                     còn mê mải trùng khơi
Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
Phía chân trời vì sao nào le lói
gió miên man ru giấc ngủ không thành
 
Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
"...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
 
Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
 
Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
Để em có anh...và cả đất trời?
 
LIÊN HƯƠNG 
 




Thật yêu...

Sóng bạc đầu về phía ngát màu xanh
Giữa trùng khơi bờ yêu xưa... còn đợi
Phía chân trời... anh, vì sao le lói
Gió miên man, thổi nhẹ... giấc mơ buồn

Em thầm thì... tỉnh thức mong manh
Đêm độc thoại lời ru xưa, của biển...
Tím lam chiều... đâu để nhuộm tím
Sóng chòng chành, em nghiêng ngả phía anh

Để khát khao chợt về giữa cao xanh
Ngàn ánh sao thay lời yêu muốn nói
Nỗi nhớ nào... không... cách xa vời vợi...?
Để vọng phu, im lặng vẫn không lời

Thật thế em..., phía ấy trọn chung đôi
Để biển chiều khẽ mơn man... lời sóng
Giấu nỗi buồn, xưa... chiều hoang biển động
Có em - anh ... và... ở giữa đất trời...

23h05/29/05/2010

 
TÌNH CA BIỂN
 
Biển dấu yêu  ru mãi khúc ngàn đời
Gió rì rào lời xưa về tình tự
Ráng chiều buông đỉnh núi xa thắp lửa
Bờ cát dài trải rộng đến mênh mông
 
Vì sao xanh lấp lánh tận không trung
Dõi theo ta muôn ngàn con mắt biển
Con đường quen dấu chân ai chợt đến
Lời yêu xưa pha vị muối mặn mòi
 
Dấu chân trần trên cát lại chung đôi
Hàng dương xanh thì thầm lời biển hát
Thuỷ triều tung sóng bạc đầu bát ngát
Cánh buồm ai thấp thoáng phía chân trời
 
Em không còn đếm từng bước lẻ loi
Vòng tay anh... nồng nàn hơi ấm
Biển đã thôi cồn cào chiều gió lộng
Lắng nhịp tim yêu đôi lồng ngực thầm thì...
 
LIÊN HƯƠNG 
 

Liên Hương 31.05.2010 17:35:36 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq

Hạ cuối

Tháng sáu mưa, níu gọi hè
Về trong sắc nắng đỏ ve lời buồn
Xa xôi... điều ấy lẽ thường
Mà nghe chống chếnh mái trường đã qua

Phượng kia vẫn cháy nhạt nhòa
Bằng lăng buông tím phút xa, đến rồi...
Cuối đường tìm... bước, chung đôi
Về đâu lối rẽ, của thời cắt chia...

16h00/29/05/2010
 
HẠ BUỒN
 
 
Phượng hồng báo một mùa thi
Cơn mưa cuối hạ ướt mi giọt buồn
Trách trời tháng sáu mưa tuôn
Người đi...người đợi... cuối đường ngẩn ngơ
 
sân trường cánh phượng dưới mưa
Hàng hiên vắng lạnh gió đưa nhạt nhoà
Bên thềm tơi tả sắc hoa
Chợt nghe nỗi nhớ vỡ oà trong tim...
 
LIÊN HƯƠNG
 
 
 
 
 
 
 




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/EE5EC5E22C3649BCA1D7C48D275CD5D9.jpg[/image]

Liên Hương 01.06.2010 15:55:13 (permalink)
0

Nhớ

Xa xăm... một giấc mơ mềm
Nhẹ êm phút ấy bên thềm ngát hương
Sen lòng... tỏa giữa đêm trường
Bão dông mới tỏ, để tường... tình xưa

Người ơi, biết đã bao mùa
Trong mưa tỉnh thức cũng chưa nhạt màu
Vì yêu..., nên... muốn nợ nhau
Vườn thơ sẽ ngái hương cau, thuở nào...

Để buồn ánh mắt mình trao
Khi vui lửa ấy ấm vào trong nhau
Thế nhân... duyên sự dãi dầu
Vầng trăng dẫu lạnh... vẫn, câu đợi chờ...

22h10/29/05/2010



TÌNH THƠ

Người chờ....lạc nhịp ý thơ
Người mong... ngút ngát bến bờ thế nhân
Vịn câu lục bát gieo vần
Cầu Ô thước nối dòng Ngân - cõi đời
Phương xa thắm lại nụ cười
Vầng trăng thôi lạnh giữa trời sáng trong
Vườn thơ thắp ánh nắng hồng
Đêm dài thôi những lạnh lùng cô đơn
Bên nhau...tim lắng dỗi hờn
Giấc tròn thôi hết chập chờn mộng du
" Bướm vàng về gốc mù u...
Đời vui ...ấm lại  khúc ru... tình buồn...

LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2010 15:57:18 bởi Liên Hương >
lanh.ktq 01.06.2010 21:02:43 (permalink)
0
Vô thường
 
Trên đời người trổ nhánh hoang vu*
Để cạn khô giọt ngày xưa mềm ấm
Đâu vòng tay, hoang chiều... trời lộng
Nhớ lối về... cỏ... xót xa đưa...
 
Em lang thang thang, lạnh gió ấy bốn mùa
Cứ chông chênh... tìm... ngày xưa cũ
Để vầng trăng lặng nghe tim thầm nhủ
Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê*
 
Xung quanh ta ngợp nhạt gió bốn bề
Cả thinh không hư vô về chìm đắm
Lạc mắt nhau màn chiều nao bất tận
Cái giật mình, ngỡ... đã giấc thiên thu...
 
15h40/31/05/2010
lanh.ktq 01.06.2010 21:04:30 (permalink)
0
Vắng...
 
Không em lạnh giá bao ngày
Thương vầng trăng khuyết mắt gầy hơn trăng
Đêm nao tơ lụy lòng tằm
Dệt yêu rồi nhớ trăm năm hẹn thề
 
Không em cỏ úa triền đê
Bờ lau ngợp trắng lối về đường xưa
Chắt chiu một chút duyên thừa
Để hong bờ mắt.... lệ, chưa một lần
 
Không em, sợ... tiếng cách ngăn
Chiều nao nổi gió xa xăm, mặn lòng
Có còn... nỗi nhớ... thật không?
Hờ như gió thoảng... mảnh mong... một chiều...
 
16h00/31/05/2010
lanh.ktq 01.06.2010 21:13:55 (permalink)
0
Qua...
 
Đêm về... mộng một giấc hoang
Ngày xưa ngược gió, người... sang cùng người
Bỏ thuyền... lạc bến... chơi vơi...
Ai nghe chướng gió một thời... đã xa
 
Hờn mây khóc gió nhợt nhòa
Vầng trăng khuyết bóng duyên qua cầu chiều
Người đi... bỏ lại lời yêu...
Sông xưa dò dẫm những điều đắm say
 
Còn đây..., còn lại bao ngày...?
Mềm môi mắt khóc, vòng tay cùng người...
 
16h15/31/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/EE491A62D8ED4D91A7895909607484D1.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 01.06.2010 21:17:56 (permalink)
0
Mùa đông...
 
Mùa đông ngày ấy chơi vơi
Ngỡ ai... như của một thời đã qua
Trong nhau đêm ấy ngợp nhòa
Lời xưa thổn thức... vậy... mà hư vô...
 
Để rồi..., lỡ một giấc mơ
Cuối đường chiều vắng đôi bờ cách ngăn
Xa xăm nợ lại vầng trăng
Lời xưa soi bóng... trăm năm hẹn thề...
 
16h25/31/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/77C9780312D84C9095FFB6B35630857F.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 01.06.2010 21:19:50 (permalink)
0
TỨ TUYỆT NHỚ
 

 
Chập chờn  một giấc chiêm bao
Gặp anh...như vẫn thủa nào mới quen
Bồi hồi những  sợ tàn đêm
Giật mình... chỉ thấy một thềm lá rơi

 
NHỚ
 
Đêm buồn chạnh  nhớ người ta
Trời khuya một bóng nhạt nhoà vầng trăng
Bấm tay mong chóng đến rằm
Để vầng trăng khuyết trăm năm lại tròn
 

TƯƠNG TƯ
 
Em về lại  chốn không anh
Hoang vu trời đất bỗng thành biển dâu
Quắt quay rối sợi tơ sầu
Ngẩn ngơ tóc cũng ngả màu tương tư !
 
LIÊN HƯƠNG

 
 
 

 
Tỉnh mơ cái thuở yêu đầu
Khi mình lạc bước về nhau..., một ngày
Tàn đêm... vẫn trọn giấc say
Giật mình, để ấm vòng tay, chúng mình
 
 
 
Nhớ
 
Gió vờn quẩn nhớ lời yêu
Vầng trăng khuyết giữa bao chiều bão dông
Xa xăm chạnh tủi riêng lòng
Trăm năm lối ấy... tìm mong... đường về
 
 
 
Tương tư
 
Anh buồn ở chốn không em
Hoải hoang trời đất,đêm chen giọt sầu
Dát dao... nợ... đó duyên đầu
Tương tư nên úa... buồng cau thuở nào
 
19h35/01/06/2010
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 43 của 146 trang, bài viết từ 631 đến 645 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9