Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Đi ngang gặp bài thơ NhỚ của Lạnh thơ.. bn gửi 1 bài thơ đã cũ vào chia xẻ nỗi niềm ha. Chúc bạn vui và sáng tác đều nha.
(ảnh sưu tầm)
Tiếng ru xưa đã lạc rồi
Giữa đêm buồn ôi thê thiết lời ru
Bốn bức tường cách biệt mù quê Mẹ
Ngày em xa hãy còn là cô gái trẻ
Ngày em về nhuộm trắng vẻ phong sương
Em gói lòng dào dạt trĩu tình thương
Của một người cuối đường xưa hẹn ước
Người nỡ để một mình em xuôi ngược
Lạc nhau rồi lệ thắm ướt mi ngoan,
Hoa mù u rụng trắng cửa thiên đường
Bỏ tiếng ru cuối vườn nơi trăng thức
Phụ lòng nhau xẻ đôi hồn nguyệt thực,
Có điều gì ray rứt suốt trong tâm...
Giữa đêm buồn đối bóng lặng căm...
Lệ bỗng nhiều từ bao năm dồn nén
Ve vuốt lại lời ru không trọn vẹn
Đêm buồn rơi nghèn nghẹn tiếng ru quen...
10.11.2007
Cảm ơn BN đã dành chút đồng cảm, thân chúc BN tìm được nhiều niềm vui!
Quê xưa
Thoáng chạnh lòng côi cút gió quê xa
Ngày con đi..., tránh ánh nhìn rất nhẹ
Hành trang con, bên mình khe khẽ...
Lời ru xưa, đất mẹ... đã nhuốm chiều
Giờ mịt mù... chốn ấy hóa cô liêu
Con gói lòng về cách ngăn đất lạ
Cuối thôn nghèo, xưa ai từng vội vã
Trao riêng con, bao gửi gắm..., để buồn...
Mẹ nhớ không thuở ấy, vẫn đợi mong
Lũy tre làng ai đã từng sớm tối
Mẹ thường bảo, đời nổi trôi kệ vậy
Với riêng con, khôn lớn, mẹ mừng...
Để bây giờ riêng khoảng nhớ lặng câm
Con trọn gói riêng về ngày xa ấy
Mi chợt hoen như chiều nao, vẫn vậy
Phía ấy xa, con biết... Vẫn đợi về...
lanh.ktq