Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Còn có em bên anh...?
Anh buồn... bởi, phận... dửng dưng
Người ta vui khúc tương phùng... Mặc ai...
Thôi... đừng... nữa giấc mơ dài
Nhắc chi bến nước... mười hai... Cũng đành...
Hoa chanh nở giữa vườn chanh*
Bây giờ anh nguyện... một mành trăng xưa
Nhắc chi...? Gợn chút duyên thừa...?
Lối về.. lạnh... vắng.. đêm mưa... Đợi người...!
Xứ xa, đừng... trái tim côi...
Tuyết rơi dẫu trắng... một thời... yêu xưa
Ấp ôm, thưở... ấy đón đưa...
Mong... dòng sông hiểu... mấy mùa... Vì em...!
lanh.ktq
Chẳng rời xa nhau... Hỏi buồn ai hắt vào đêm.
Mà vầng trăng lạnh càng thêm khuyết gầy?
Triền sông xao xác cỏ may,
Khâu lời thề hẹn ,tháng ngày đợi mong...
Đành thôi, cải đã trổ ngồng...
Vườn Xuân hoa nở ,bướm ong dập dìu.
Đừng vì ngọn gió hắt hiu.
Mà chạnh lòng sợ những chiều vắng nhau...
Hương xưa phai nhạt dễ đâu?
Vì em...em hiểu...Bao lâu vẫn chờ...
Anh đừng lo nghĩ vẩn vơ.
Phút đầu lưu luyến... đến giờ chưa quên.
Dòng đời hối hả ,bon chen.
Đắng cay , yêu ghét...đã quen...Mặc người.
Mình riêng lối cũ...Về thôi!
Sông trăng quấn quýt chẳng rời xa nhau...
Thương Giang
Ở bên...
Đêm chong ánh mắt vào buồn
Lạnh vầng trăng... khuyết, lạnh sương, lạnh trời...
Ầu ơi... ru... đã một thời
Sông... em xao xác, nhỡ... lời cỏ may...
Triền đê áo ấy... găm đầy...
Bây giờ ngồi... gỡ, biết... ngày nào thôi
Chạnh lòng... gió hắt hiu...* trời...
Người con gái nhớ... giữ... thời... đã xưa...!
Vì em...* đã, biết bao mùa
Ướt dòng sông ấy, dẫu... chưa... một lần...
Lối về... níu... những dấu chân
Hương quê phảng phất, lặng thầm tìm nhau
Để rồi, thôi bớt... niềm đau
Hoàng hôn vẹn nhớ, một màu yêu xa
Sông trăng quấn quýt...* hiền hòa
Ngọt bờ môi, khát... Bước qua, chiều nào...
lanh.ktq
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/EB65032E33194016910D03EAF1D3DAED.jpg[/image]