Lạnh thơ...
Thay đổi trang: << < 767778 > >> | Trang 78 của 146 trang, bài viết từ 1156 đến 1170 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 06.03.2011 22:18:24 (permalink)
0

Ngày nhớ...

Chiều trở về chợt nỗi nhớ không tên
Góc phố xưa... tìm... rêu phong trở lại
Mưa trái mùa tim yêu hoang hoải
Ánh mắt nhìn, quay quắt... đã... ngày xưa

Phố vắng em, con gió chướng nghịch đùa
Lối nhỏ nay... nợ... dấu son, về vội...
Nụ hôn... đầu, chiều... nao, bối rối
Bàn tay run, ve vuốt... một lần...

Anh tự mình trong câm lặng dấu chân
Tìm... vạt tóc... thuở yêu vụng dại
Ngọt bờ môi, còn... khao khát mãi...
Phía lưng thon, e ấp... ngực trần...

Em bây giờ...? Còn lại với cao xanh...?
Hay... ngày muộn còn trong nhau..., khắc khoải
Vẫn ngợp nhoà hương yêu xưa... ở lại...
Trong không gian, hơi thở... chính mình...

Hay điều gì, gói lại... ngược phía anh
Dệt tầm gai... còn vệt đau, cứa xước...
Chốn yên bình... Nao... ai biết được...
Níu màn đêm, xưa cũ... Một người...

lanh.ktq







Đêm mong...

Có những điều thơ chẳng tỏ cạn lời
Chỉ cảm nhận bằng tim thôi...anh ạ!
Hai chúng mình ...bởi cách xa nhau quá.
Nên hoài nghi ...khiến cho dạ chẳng yên...

Còn nhớ xưa...khi anh  đến làm quen?
Phút ban đầu...mà như duyên tiền định.
Hai chúng mình ...có sợi tơ  kết dính.
Dẫu bao lần  em bướng bỉnh...,dối lòng!

Anh đã từng cố thử lội  ngược dòng.
Tìm mảnh vỡ để vá,hong...liền lại.
Mà con tim cứ bồi hồi khắc khoải.
Gần một  người...hồn neo  mãi bến xa...

Rồi  một ngày...ta tìm lại chính ta.
Trong hoang tàn,giữa  hằng hà mảnh vỡ..
Em bỏ lại  bao lời thương người ngỏ
Về bên anh , dù sợ gió  trở mùa...

Đến bây giờ  em đâu có khác  xưa,
Sao hoài nghi ...cho  gió lùa lạnh mãi?
Gói hương muộn giấu nỗi niềm vụng dại.
Gửi về anh ngày trống trải, đêm mong...
Thương Giang


THƯƠNG GIANG 07.03.2011 22:23:09 (permalink)
0



Bởi...

Bởi chiều.. chiều vẫn hoàng hôn
Bởi người lữ khách, nỗi buồn... vẫn gieo...

Bởi vầng trăng vỡ đêm nào
Bởi chong mắt... giấc chiêm bao, đợi chờ


Bởi tim... tim chẳng dối, ngờ
Bởi đa đoan... vướng... vần thơ, cùng người

Bởi xa nhau cả khoảng trời
Bởi triền đê ấy... một thời... trót xưa


Bởi con gió chướng nghịch đùa
Bởi lời yêu thấm... xót chua... Chạnh lòng!*

Bởi còn... lối cũ, còn mong
Bởi đêm khắc khoải đường chung... Người về...?


Bởi cỏ may... níu... câu thề
Bởi than nồng... đợi... đam mê, một lần...

Sông Thương, chảy... phía âm thầm
Nguyệt hàn... lạnh... ngóng dấu chân..., đợi chờ...

lanh.ktq








Vì...


Vì xa ,hoài vọng câu thơ.
Vì mình khuất dạng ...nên ngờ  đổi thay?

Vì không gặp được mỗi ngày ,
Vì ao ước được nắm bàn tay ,mình cùng...

Vì  câu hát :"Nhện giăng mùng"*
Vì thương nên mới nhớ nhung...trách hờn...?

Vì vương ánh mắt u buồn,
Vì chiều bóng đổ hoàng hôn...tím dần.

Vì mòn mỏi đợi bước chân,
Vì triền đê cũ khắc hằn dấu xưa...

Vì thoảng cơn gió nghịch mùa.
Vì từng cay đắng xót chua đã  nhiều...?

Vì còn day dứt lời yêu,
Vì  sợ than ủ...ai khêu lửa lòng...?

Mà sông Thương mãi xuôi dòng.
Cho nên hàn Nguyệt  ngóng trông người về...?

Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2011 22:26:45 bởi THƯƠNG GIANG >
nhomuadong 09.03.2011 14:24:03 (permalink)
0
Cảm ơn bạn vì lời chúc mừng nhân ngày 8/3!
Chúc bạn may mắn và thành công!Mong vần thơ mãi ấm áp!
lanh.ktq 10.03.2011 08:04:38 (permalink)
0


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG




Bởi...

Bởi chiều.. chiều vẫn hoàng hôn
Bởi người lữ khách, nỗi buồn... vẫn gieo...

Bởi vầng trăng vỡ đêm nào
Bởi chong mắt... giấc chiêm bao, đợi chờ


Bởi tim... tim chẳng dối, ngờ
Bởi đa đoan... vướng... vần thơ, cùng người

Bởi xa nhau cả khoảng trời
Bởi triền đê ấy... một thời... trót xưa


Bởi con gió chướng nghịch đùa
Bởi lời yêu thấm... xót chua... Chạnh lòng!*

Bởi còn... lối cũ, còn mong
Bởi đêm khắc khoải đường chung... Người về...?


Bởi cỏ may... níu... câu thề
Bởi than nồng... đợi... đam mê, một lần...

Sông Thương, chảy... phía âm thầm
Nguyệt hàn... lạnh... ngóng dấu chân..., đợi chờ...

lanh.ktq








Vì...


Vì xa ,hoài vọng câu thơ.
Vì mình khuất dạng ...nên ngờ  đổi thay?

Vì không gặp được mỗi ngày ,
Vì ao ước được nắm bàn tay ,mình cùng...

Vì  câu hát :"Nhện giăng mùng"*
Vì thương nên mới nhớ nhung...trách hờn...?

Vì vương ánh mắt u buồn,
Vì chiều bóng đổ hoàng hôn...tím dần.

Vì mòn mỏi đợi bước chân,
Vì triền đê cũ khắc hằn dấu xưa...

Vì thoảng cơn gió nghịch mùa.
Vì từng cay đắng xót chua đã  nhiều...?

Vì còn day dứt lời yêu,
Vì  sợ than ủ...ai khêu lửa lòng...?

Mà sông Thương mãi xuôi dòng.
Cho nên hàn Nguyệt  ngóng trông người về...?

Thương Giang







Bởi vì...

Vì xa, níu... một vần thơ
Bởi yêu chẳng dễ... chữ ngờ đổi thay

Vì mong nỗi nhớ bao ngày
Nên bàn tay... lạnh... bàn tay, một mình

Vì thôi câu hát "Giăng mùng..."
Xin người đừng nhắc... nhớ nhung... xưa rồi

Vì buồn... một vạt sông trôi
Bây giờ bồi lở cả đời, xứ xa...

Vì mòn... mỏi... bước người qua
Đành thôi đừng trách... thoảng xa, dỗi hờn

Vì con gió chướng tóc mềm
Bờ môi khô mặn... xót... thêm mỗi chiều

Thôi... còn day dứt lời yêu
Mưa về lạnh lối... sao khêu, đừng! Người...

Triền đê... vắng... sẽ mình tôi
Trăng nguyên bóng đợi... một thời, sông Thương...!

lanh.ktq
THƯƠNG GIANG 11.03.2011 05:28:04 (permalink)
0
Bởi vì...

Vì xa, níu... một vần thơ
Bởi yêu chẳng dễ... chữ ngờ đổi thay

Vì mong nỗi nhớ bao ngày
Nên bàn tay... lạnh... bàn tay, một mình

Vì thôi câu hát "Giăng mùng..."
Xin người đừng nhắc... nhớ nhung... xưa rồi

Vì buồn... một vạt sông trôi
Bây giờ bồi lở cả đời, xứ xa...

Vì mòn... mỏi... bước người qua
Đành thôi đừng trách... thoảng xa, dỗi hờn

Vì con gió chướng tóc mềm
Bờ môi khô mặn... xót... thêm mỗi chiều

Thôi... còn day dứt lời yêu
Mưa về lạnh lối... sao khêu, đừng! Người...

Triền đê... vắng... sẽ mình tôi
Trăng nguyên bóng đợi... một thời, sông Thương...!

lanh.ktq




Còn thương .

Dòng đời chia cách nẻo đường.
Thương trăng một bóng lạnh sương đợi chờ.

Nhớ nhau tím rịn câu thơ.

Một lời thề hẹn bao giờ cho quên ?
 
Người  ơi! Mình gặp bởi duyên
Xa gần cũng chớ muộn phiền âu lo...

Đừng gieo hờn giận vu vơ,
Ghen
chi con sóng giỡn bờ cát xa...?

Ngọn
nguồn thấu hiểu riêng ta.
Gió
mùa dẫu có thổi qua ,ngại gì..?

Thoảng
lời xưa cũ thầm thì.
Qua
rồi kỷ niệm hoen mi thủa nào...

Vườn
yêu lối mộng ta vào.
Chiều
  buông vạt nắng hanh hao đợi người...

Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2011 04:42:44 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 11.03.2011 08:09:53 (permalink)
0
Mùa xưa

Có bao giờ mình hỏi... Biết tự đâu
Hay nỗi nhớ... vô tình, vụng dại...
Để giọt buồn, thoảng lần mi xưa mãi
Trăng hanh gầy con phố nhỏ, đêm thâu...

Có bao giờ... , ai biết đã vì đâu...?
Lời thương nhớ... lần đầu... bối rối
Trách người ư, kỷ niệm xưa... thật tội
Trong giấc mơ, hoang vắng, một ngày

Thôi mình về, tay chạm lại vòng tay
Để... mùa đông, thôi... còn... chấp chới...

lanh.ktq





Có bao giờ...

Hãy lắng nghe...Kìa mùa  Xuân đã  tới.
Xua  giá Đông và bóng tối dần tan...
Tiếng thơ reo hoà thánh thót tiếng đàn.
Lòng ấm áp như ngập tràn ánh nắng...

Hong mi hoen những ngày mình xa vắng,
Cho nỗi buồn thành nốt lặng trầm.Rơi...
Chẳng bao giờ níu được tháng ngày  trôi.
Nên nuối tiếc ,suốt một đời hoài niệm...

Có bao giờ anh  muốn thôi tìm kiếm,
Một dòng sông lưu lạc cuối trời xa?

Thương Giang
lanh.ktq 12.03.2011 21:04:16 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Bởi vì...

Vì xa, níu... một vần thơ
Bởi yêu chẳng dễ... chữ ngờ đổi thay

Vì mong nỗi nhớ bao ngày
Nên bàn tay... lạnh... bàn tay, một mình

Vì thôi câu hát "Giăng mùng..."
Xin người đừng nhắc... nhớ nhung... xưa rồi

Vì buồn... một vạt sông trôi
Bây giờ bồi lở cả đời, xứ xa...

Vì mòn... mỏi... bước người qua
Đành thôi đừng trách... thoảng xa, dỗi hờn

Vì con gió chướng tóc mềm
Bờ môi khô mặn... xót... thêm mỗi chiều

Thôi... còn day dứt lời yêu
Mưa về lạnh lối... sao khêu, đừng! Người...

Triền đê... vắng... sẽ mình tôi
Trăng nguyên bóng đợi... một thời, sông Thương...!

lanh.ktq




Còn thương .

Dòng đời chia cách nẻo đường.
Thương trăng một bóng lạnh sương đợi chờ.

Nhớ nhau tím rịn câu thơ.

Một lời thề hẹn bao giờ cho quên ?
 
Người  ơi! Mình gặp bởi duyên
Xa gần cũng chớ muộn phiền âu lo...

Đừng gieo hờn giận vu vơ,
Ghen chi con sóng giỡn bờ cát xa...?

Ngọn nguồn thấu hiểu riêng ta.
Gió mùa dẫu có thổi qua ,ngại gì..?

Thoảng lời xưa cũ thầm thì.
Qua rồi kỷ niệm hoen mi thủa nào...

Vườn yêu lối mộng ta vào.
Chiều  buông vạt nắng hanh hao đợi người...

Thương Giang


 
 
 
 
Dòng thương...
 
Mắt xưa trót đã buông lời
Nép sau khung cửa cả trời yêu thương
 
Dẫu đời... trở cách... nẻo đường
Lẻ vầng trăng đợi, lạnh sương..., vì người
 
Câu thơ... dệt... nhớ chơi vơi
Triền đê găm gấu nhắc thời yêu xa
 
Bến sông, chiều... trót bước qua
Bây giờ phiền muộn... sóng xa, xô bờ
 
Giận chi... hờn... níu câu thơ
Ghen chi con nước, lập lờ... Cuốn trôi...
 
Ngọn nguồn, người với riêng tôi
Kệ con gió chướng... xa rồi, niềm đau...
 
Trăng xưa nguyên vẹn một màu
Lần về kỷ niệm... bên nhau, một chiều
 
Mình về đắm lại vườn yêu
Chiều buông vạt nắng... dệt thêu... đợi người...
 
lanh.ktq
lanh.ktq 12.03.2011 21:15:34 (permalink)
0
Xưa...
 
Một chiều về lại
Thoáng làn... hương xưa
Lạnh... bờ vai nhỏ
Tóc mềm đón đưa
 
Vờ như... tình cuối...
Tháng sáu mưa... về
Dối lòng... ai đợi
Diễm... giờ đã xưa
 
Hạnh phúc lang thang
Phút cuối... còn gặp...?
Chiều... vắng em... đợi...
Về... nói với anh...
 
lanh.ktq
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/E2831230CE55409988F669A93C68A3B2.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 12.03.2011 21:17:40 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Mùa xưa

Có bao giờ mình hỏi... Biết tự đâu
Hay nỗi nhớ... vô tình, vụng dại...
Để giọt buồn, thoảng lần mi xưa mãi
Trăng hanh gầy con phố nhỏ, đêm thâu...

Có bao giờ... , ai biết đã vì đâu...?
Lời thương nhớ... lần đầu... bối rối
Trách người ư, kỷ niệm xưa... thật tội
Trong giấc mơ, hoang vắng, một ngày

Thôi mình về, tay chạm lại vòng tay
Để... mùa đông, thôi... còn... chấp chới...

lanh.ktq





Có bao giờ...

Hãy lắng nghe...Kìa mùa  Xuân đã  tới.
Xua  giá Đông và bóng tối dần tan...
Tiếng thơ reo hoà thánh thót tiếng đàn.
Lòng ấm áp như ngập tràn ánh nắng...

Hong mi hoen những ngày mình xa vắng,
Cho nỗi buồn thành nốt lặng trầm.Rơi...
Chẳng bao giờ níu được tháng ngày  trôi.
Nên nuối tiếc ,suốt một đời hoài niệm...

Có bao giờ anh  muốn thôi tìm kiếm,
Một dòng sông lưu lạc cuối trời xa?

Thương Giang


 
 
 
 
Có bao giờ...
 
Có bao giờ... mình... thôi khát môi xa
Khi mùa Xuân chập chừng về lối
Vòng tay buông... lơi... ánh mắt vội
Chiều trở về ngọt nắng ấm, người qua
 
Mi em hoen trong anh đến ngợp nhòa
Nốt lặng rơi... xóa những ngày lạc lối
Suốt một đời nguyên... vầng trăng đợi
Dòng sông yêu... một thuở. Sẽ về...
 
Để kiếm tìm, dẫu lạc khuất triền đê
Phía trời xa... khát ngày về... khát đợi...
 
lanh.ktq
THƯƠNG GIANG 13.03.2011 04:40:21 (permalink)
0
Dòng thương...

Mắt xưa trót đã buông lời
Nép sau khung cửa cả trời yêu thương

Dẫu đời... trở cách... nẻo đường
Lẻ vầng trăng đợi, lạnh sương..., vì người

Câu thơ... dệt... nhớ chơi vơi
Triền đê găm gấu nhắc thời yêu xa

Bến sông, chiều... trót bước qua
Bây giờ phiền muộn... sóng xa, xô bờ

Giận chi... hờn... níu câu thơ
Ghen chi con nước, lập lờ... Cuốn trôi...

Ngọn nguồn, người với riêng tôi
Kệ con gió chướng... xa rồi, niềm đau...

Trăng xưa nguyên vẹn một màu
Lần về kỷ niệm... bên nhau, một chiều

Mình về đắm lại vườn yêu
Chiều buông vạt nắng... dệt thêu... đợi người...

lanh.ktq









Trở về bên anh.
 
Trở về…sẽ trở về thôi,
Để nghe rộn rã tiếng cười thâu canh…
 
Dịu dàng em tựa vai anh.
Cho buồn  ngày cũ tan thành  khói sương
 
Vầng trăng  lại sáng như gương.
Rắc muôn ánh bạc sông Thương  nô đùa.
 
Trở về …về với ngày xưa.
Phút ban đầu , thủa đón đưa …chúng mình.
 
Sông –Trăng  thơ mộng hữu tình.
Ngàn năm quấn quýt bóng-hình chẳng xa .
 
Thoảng còn lạnh  gió  thổi qua.
Niềm tin nuôi dưỡng nở hoa tím mầu.
 
 Trở về…về vá nỗi đau.
Mấy lần trăng vỡ,  giờ khâu cho lành.
 
Sẽ không lỗi hẹn  đâu anh.
Em về dệt tiếp mộng xanh cùng người…

Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2011 05:25:27 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 13.03.2011 20:47:11 (permalink)
0

Vương vấn...

Sớm nay trời trở lạnh dần
Lây rây mưa nhẹ thấy xuân đang về
Niềm thơ câu chữ đam mê
Cõi mơ dẫu thực..., bộn bề vẫn xuân

Tơ trời vương vấn hồng trần
Thênh thênh em bước thật gần dáng xưa
Mơ người..., chấp bút đẩy đưa
Bao nhiêu tình ý vẫn chưa thỏa lòng

Thơ về đón nguyện chút mong
Tim côi nên muốn mắt trong vẫn chờ
Cho đời ru khúc ầu ơ...
Giữa nhân thế thực vẫn mơ lửa nồng

Cho thêm đôi má em hồng
Cho thêm niềm nhớ nỗi mong dạ chờ
Cho thêm một chút tình mơ
Anh mong, "con nhện giăng tơ..." xuân này

Lạnh.ktq



Nhện giăng tơ.

Xuân anh mong , đến rồi đây.
"Nhện giăng tơ" mãi thành  dây tơ  hồng.
Buộc duyên anh với người mong.
Bấy nhiêu đã thoả ý lòng ước ao?

Em về từ cõi chiêm bao.
Cho trăng thôi lạnh hanh hao góc trời
Em về ru khúc   ầu...ơi...
Cho lòng ấm lại ,sầu vơi nhẹ dần....

Nhện anh bủa lưới  dương trần
Giăng em lỡ bước sa chân mất rồi...
Làm sao dứt áo ,mở lời...
Đành thôi ở lại trọn đời cùng anh.

Hai ta dệt tiếp mộng lành.
Cho mùa Xuân mãi biếc xanh lộc chồi.
Giấc mơ anh thực giữa đời.
"Nhện giăng lưới" cột hai người không xa

Thương Giang
THƯƠNG GIANG 13.03.2011 21:21:09 (permalink)
0
Có bao giờ...

Có bao giờ... mình... thôi khát môi xa
Khi mùa Xuân chập chừng về lối
Vòng tay buông... lơi... ánh mắt vội
Chiều trở về ngọt nắng ấm, người qua

Mi em hoen trong anh đến ngợp nhòa
Nốt lặng rơi... xóa những ngày lạc lối
Suốt một đời nguyên... vầng trăng đợi
Dòng sông yêu... một thuở. Sẽ về...

Để kiếm tìm, dẫu lạc khuất triền đê
Phía trời xa... khát ngày về... khát đợi...

lanh.ktq


 

Chẳng bao giờ...

Cơn khát còn ,khiến cho em bối rối,
Tháng ngày xa anh vẫn đợi vẫn chờ
Để nỗi buồn héo hắt cả câu thơ
Vẫn vẹn nguyên buổi ban sơ, thủa ấy...

Em thầm nhủ ,dù sóng đời xô đẩy
Chẳng bao giờ ta để gẫy cầu duyên.
Sóng cứ vỗ, chẳng thể vỡ mạn thuyền,
Mình vững lái ,bến bình yên neo đậu...

Bến sông trăng cho tình ta nương náu.
Dù cách xa vẫn đau đáu nhớ Thương...

Thương Giang



lanh.ktq 14.03.2011 18:38:39 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Dòng thương...

Mắt xưa trót đã buông lời
Nép sau khung cửa cả trời yêu thương

Dẫu đời... trở cách... nẻo đường
Lẻ vầng trăng đợi, lạnh sương..., vì người

Câu thơ... dệt... nhớ chơi vơi
Triền đê găm gấu nhắc thời yêu xa

Bến sông, chiều... trót bước qua
Bây giờ phiền muộn... sóng xa, xô bờ

Giận chi... hờn... níu câu thơ
Ghen chi con nước, lập lờ... Cuốn trôi...

Ngọn nguồn, người với riêng tôi
Kệ con gió chướng... xa rồi, niềm đau...

Trăng xưa nguyên vẹn một màu
Lần về kỷ niệm... bên nhau, một chiều

Mình về đắm lại vườn yêu
Chiều buông vạt nắng... dệt thêu... đợi người...

lanh.ktq









Trở về bên anh.
 
Trở về…sẽ trở về thôi,
Để nghe rộn rã tiếng cười thâu canh…
 
Dịu dàng em tựa vai anh.
Cho buồn  ngày cũ tan thành  khói sương
 
Vầng trăng  lại sáng như gương.
Rắc muôn ánh bạc sông Thương  nô đùa.
 
Trở về …về với ngày xưa.
Phút ban đầu , thủa đón đưa …chúng mình.
 
Sông –Trăng  thơ mộng hữu tình.
Ngàn năm quấn quýt bóng-hình chẳng xa .
 
Thoảng còn lạnh  gió  thổi qua.
Niềm tin nuôi dưỡng nở hoa tím mầu.
 
 Trở về…về vá nỗi đau.
Mấy lần trăng vỡ,  giờ khâu cho lành.
 
Sẽ không lỗi hẹn  đâu anh.
Em về dệt tiếp mộng xanh cùng người…

Thương Giang

 
 
 
 
Đợi em về bên anh...
 
Trở về để thấy một người
Riêng mình còn đợi, nhớ... thời chưa xa
 
Ấm vòng tay, ngỡ... hôm qua
Dịu dàng vạt tóc, mặn mà môi em
 
Trăng anh... sáng giữa dặm trường
Sông em... dao dát nhớ thương. Tình mình
 
Trở về... về, ướt môi xinh
Run lần ngực đợi... bóng hình ngày xưa
 
Thoảng con gió chướng nghịch đùa
Vườn chiều tìm lại đón đưa... mình cùng...
 
Hồng trần một lối đi chung
Niềm tin nuôi dưỡng... ngập ngừng.. nở hoa*
 
Trở về... để... thấy nao xa
Nguyên vầng trăng lạnh... bên ta, còn người...
 
Sẽ không lỗi hẹn tình ơi
Em về dệt vá... bên người...yêu em...
 
lanh.ktq
lanh.ktq 14.03.2011 18:52:31 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Có bao giờ...

Có bao giờ... mình... thôi khát môi xa
Khi mùa Xuân chập chừng về lối
Vòng tay buông... lơi... ánh mắt vội
Chiều trở về ngọt nắng ấm, người qua

Mi em hoen trong anh đến ngợp nhòa
Nốt lặng rơi... xóa những ngày lạc lối
Suốt một đời nguyên... vầng trăng đợi
Dòng sông yêu... một thuở. Sẽ về...

Để kiếm tìm, dẫu lạc khuất triền đê
Phía trời xa... khát ngày về... khát đợi...

lanh.ktq


 


Chẳng bao giờ...

Cơn khát còn ,khiến cho em bối rối,
Tháng ngày xa anh vẫn đợi vẫn chờ
Để nỗi buồn héo hắt cả câu thơ
Vẫn vẹn nguyên buổi ban sơ, thủa ấy...

Em thầm nhủ ,dù sóng đời xô đẩy
Chẳng bao giờ ta để gẫy cầu duyên.
Sóng cứ vỗ, chẳng thể vỡ mạn thuyền,
Mình vững lái ,bến bình yên neo đậu...

Bến sông trăng cho tình ta nương náu.
Dù cách xa vẫn đau đáu nhớ Thương...

Thương Giang





 
 
 
 
Bởi cần nhau..
 
Bởi trót rồi môi mắt ấy vẫn vương
Nên ngày nhớ, đêm thành niềm mong đợi
Câu thơ buồn... tìm mình, riêng lối
Buổi ban sơ, chiều ấy... một người...
 
Chẳng bao giờ muốn lạc mất em tôi
Bởi... cầu duyên còn se sắt đợi
Sóng vẫn vỗ... lời thề xưa... bối rối
Bến bình yên... Neo đậu..., chốn đời
 
Để sông trăng nguyên vẹn tình ấy thôi
Vì cách xa... nên lòng còn... đáu nhớ...
 
lanh.ktq
lanh.ktq 17.03.2011 20:24:54 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Dòng thương...

Mắt xưa trót đã buông lời
Nép sau khung cửa cả trời yêu thương

Dẫu đời... trở cách... nẻo đường
Lẻ vầng trăng đợi, lạnh sương..., vì người

Câu thơ... dệt... nhớ chơi vơi
Triền đê găm gấu nhắc thời yêu xa

Bến sông, chiều... trót bước qua
Bây giờ phiền muộn... sóng xa, xô bờ

Giận chi... hờn... níu câu thơ
Ghen chi con nước, lập lờ... Cuốn trôi...

Ngọn nguồn, người với riêng tôi
Kệ con gió chướng... xa rồi, niềm đau...

Trăng xưa nguyên vẹn một màu
Lần về kỷ niệm... bên nhau, một chiều

Mình về đắm lại vườn yêu
Chiều buông vạt nắng... dệt thêu... đợi người...

lanh.ktq









Trở về bên anh.
 
Trở về…sẽ trở về thôi,
Để nghe rộn rã tiếng cười thâu canh…
 
Dịu dàng em tựa vai anh.
Cho buồn  ngày cũ tan thành  khói sương
 
Vầng trăng  lại sáng như gương.
Rắc muôn ánh bạc sông Thương  nô đùa.
 
Trở về …về với ngày xưa.
Phút ban đầu , thủa đón đưa …chúng mình.
 
Sông –Trăng  thơ mộng hữu tình.
Ngàn năm quấn quýt bóng-hình chẳng xa .
 
Thoảng còn lạnh  gió  thổi qua.
Niềm tin nuôi dưỡng nở hoa tím mầu.
 
 Trở về…về vá nỗi đau.
Mấy lần trăng vỡ,  giờ khâu cho lành.
 
Sẽ không lỗi hẹn  đâu anh.
Em về dệt tiếp mộng xanh cùng người…

Thương Giang

 
 
 
 
...cho Bến đợi
 
Mắt buồn... loang ướt triền đê
Sương đêm quạnh vắng... lời thề, cỏ may...
 
Lạnh vai để thấy bao ngày
Dịu dàng đợi... đón.. vòng tay, một người
 
Vẹn đầy khao khát... Tình ơi...
Giấu mi hoen... dối... một thời trót xưa
 
Xứ xa biết cuối dặm đường
Lẻ vầng trăng đợi... sông Thương trở về
 
Trở về.. nối lại đam mê
Gần hơn bờ nhớ.. Sơn khê, xưa rồi...
 
Bây giờ dẫu thoảng xa xôi
Kệ... chiều hoang gió... Lở bồi... người qua...
 
Về nghe! Vá.. nỗi đau... xa...
Miếng trầu têm lại... mặn mà hơn xưa
 
Trăng còn nguyên ấy, bao mùa
Dòng sông yêu... chảy... đón đưa, tình mình...
 
lanh.ktq


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/BBB60F07CD564D19BCC07347B705DEF4.jpg[/image]
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 767778 > >> | Trang 78 của 146 trang, bài viết từ 1156 đến 1170 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9