Trích đoạn: SongHuong
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Ngày nhớ...
Chiều trở về chợt nỗi nhớ không tên
Góc phố xưa... tìm... rêu phong trở lại
Mưa trái mùa tim yêu hoang hoải
Ánh mắt nhìn, quay quắt... đã... ngày xưa
Phố vắng em, con gió chướng nghịch đùa
Lối nhỏ nay... nợ... dấu son, về vội...
Nụ hôn... đầu, chiều... nao, bối rối
Bàn tay run, ve vuốt... một lần...
Anh tự mình trong câm lặng dấu chân
Tìm... vạt tóc... thuở yêu vụng dại
Ngọt bờ môi, còn... khao khát mãi...
Phía lưng thon, e ấp... ngực trần...
Em bây giờ...? Còn lại với cao xanh...?
Hay... ngày muộn còn trong nhau..., khắc khoải
Vẫn ngợp nhoà hương yêu xưa... ở lại...
Trong không gian, hơi thở... chính mình...
Hay điều gì, gói lại... ngược phía anh
Dệt tầm gai... còn vệt đau, cứa xước...
Chốn yên bình... Nao... ai biết được...
Níu màn đêm, xưa cũ... Một người...
lanh.ktq
Sông Hương rất ấn tượng với bài này. Định viết hoạ lâu rồi nhưng bận quá. Hôm nay hoạ với Lanh vài câu nghe.
ĐÂU LỖI RIÊNG AI
Người đã về với nỗi nhớ không tên
Thôi đành vậy, níu làm gì một thưở
Dòng sông nào chẳng bên bồi bên lở
Cuộc tình nào không hợp, vỡ, buồn, vui
Phố vắng xa, kỷ niệm đã ngủ vùi
Cơn gió nhẹ ngỡ bước ai về vội
Thôi đừng nhắc nụ hôn đầu bối rối
Lần tay run, nông nổi mắt hoang chiều
Mưa trái mùa thêm lạnh một lần yêu
Cơn gió chướng xoáy vào trong tâm thức
Bím tóc xưa giữa hai bờ hư thực
Biết có còn day dứt chuyện ngày xa?
Người bây giờ là vợ của người ta
Chút hương muộn,thôi xin đừng khắc khoải
Nén vào lòng dẫu ngàn lời muốn nói
Bởi phương xa ai dõi mắt trong chiều
Thôi trở về gói lại những lời yêu
Gói lại những nụ hôn đầu bối rối
Mưa trái mùa xoá bước chân về vội
Bởi xa nhau... đâu lỗi chỉ riêng người
Huế 20/3/2011
Sông Hương
Miền xưa...
Phố xa rồi thoảng con gió mồ côi
Ánh đèn đêm hắt vào miền hoang dại
Ngày trở về, mỏi... bàn chân quen lối
Phút ưu tư... chất chứa... vai gầy...
Em bây giờ... thôi... Ngày ấy, cỏ may
Triền đê xưa gói vào thời nông nổi
Chiều trong nhau ánh mắt nhìn thật tội
Bờ môi run... tóc rối..., một lần...
Bởi trái mùa mưa bội xóa dấu chân
Gót mềm em hằn in khắc khoải
Dối làm sao... tim... một lần, si dại...
Dáng em ngoan, day dứt... trót rồi
Đêm trở về đếm bước với riêng tôi
Còn bình yên... giữa hai bờ hư thực...?
Để ngày tìm trở trăn được, mất
Biết phương xa dõi mắt, trong chiều...?
Nén lòng mình... thôi, nhủ... gói lời yêu
Lần ngực run, thôi... lần đầu bối rối
Bản tình xưa hai ta viết vội...
Đành dở dang trong xa vắng... một người...
lanh.ktq
lanh.ktq cảm ơn SongHuong đã đồng cảm. Thân chúc SongHuong có nhiều những xúc cảm về lời thơ hay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 17:58:24 bởi lanh.ktq >