Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Trích đoạn: lanh.ktq
Đường chiều...
Tôi đi... ngơ ngác trời chiều
Phiêu du chìm nổi, lời yêu xa rồi...
Ngút ngàn cánh gió lả lơi
Mây buồn không sắc, bạc... trời hư vô
Tôi đi... tim hóa dại khờ
Trăng loang màu... lạnh, bến bờ xa xăm
Nhói đau gai cứa cành hồng
Trượt... trên bờ dốc, vết thâm cuộc đời
Tôi đi... đi... mãi vậy thôi
Vô thường khúc hát, cả thời đã qua...
lanh.ktq
Tôi lang thang...
Lang thang như gã du ca
Ruổi rong đuổi giấc mơ xa mơ gần.
Tôi như một áng phù vân.
Nổi trôi đâu biết dừng chân chốn nào...
Dòng sông thấp , bầu trời cao.
Vươn tay cố với, ngã nhào...thấm đau.
Tôi ngồi lặng lẽ vá khâu.
Vết thương ngày cũ trước sau cũng lành.
Một đời vẫn mãi loanh quanh.
Tìm gì tôi hỡi...tóc xanh bạc dần...
Thương Giang
Tôi tìm...
Người... hay... một cõi u mê...?
Đời, hay chiếc lá... trôi về xa xăm...
Lang thang gót nhỏ phiêu bồng
Giật mình, lạc... giữa phố đông... một mình
Nhạn... bay... mỏi giữa tầng không
Cô đơn sải cánh... dối lòng... vô ưu...
Trần gian ở trọ... Lẽ nào...?
Khát làn môi ướt... hanh hao, cả đời...
Níu sao khỏi... mảnh tình rơi
Vết thương ngày cũ, ru hời... tháng năm...
lanh.ktq