Lạnh thơ...
Thay đổi trang: << < 979899 > >> | Trang 99 của 146 trang, bài viết từ 1471 đến 1485 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 18.10.2011 17:14:22 (permalink)
0
Nhớ quên một phận tình này


Dường như... Đông đã vội về
Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên

Dường như đêm phủ màu đen
Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần...

Dường như gió... muốn lặng câm
Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa

Dường như... phía ấy cợt đùa
Đa đoan... lạnh... dưới cơn mưa, để rồi...

Tình riêng sầu... nỗi đơn côi...
Hồn thơ chắp bút. Nhớ, rồi... để quên...?

lanh.ktq

 

Phải chăng....

Hồn thơ vùi giấc ngủ yên.
Hình như...mình lạc mất duyên thơ rồi...

Thực  hay chỉ giấc mơ thôi,
Sao con tim chết  trong  lời...lặng câm?

Cợt đùa...ai ngỏ trước rằm,
Lời thương bỗng hoá xa xăm nhạt nhoà...

Chớm thu ,đông hãy còn xa,
Đã nghe gió bấc thổi qua lạnh lòng.

Mưa thu sa đáy mắt trong,
Riềm mi khép vội  ngăn dòng lệ tuôn...

Thương Giang 

lanh.ktq 19.10.2011 08:54:56 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Nhớ quên một phận tình này


Dường như... Đông đã vội về
Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên

Dường như đêm phủ màu đen
Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần...

Dường như gió... muốn lặng câm
Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa

Dường như... phía ấy cợt đùa
Đa đoan... lạnh... dưới cơn mưa, để rồi...

Tình riêng sầu... nỗi đơn côi...
Hồn thơ chắp bút. Nhớ, rồi... để quên...?

lanh.ktq

 

Phải chăng....

Hồn thơ vùi giấc ngủ yên.
Hình như...mình lạc mất duyên thơ rồi...

Thực  hay chỉ giấc mơ thôi,
Sao con tim chết  trong  lời...lặng câm?

Cợt đùa...ai ngỏ trước rằm,
Lời thương bỗng hoá xa xăm nhạt nhoà...

Chớm thu ,đông hãy còn xa,
Đã nghe gió bấc thổi qua lạnh lòng.

Mưa thu sa đáy mắt trong,
Riềm mi khép vội  ngăn dòng lệ tuôn...

Thương Giang 






Giận...

Vắng xa... người phía cuối đường
Khóe mi hoe đỏ lệ tuôn, một chiều...

Ngủ yên nhé... hỡi lời yêu!
Cô đơn về giữa những điều ngu ngơ

Thương con tim nhỏ dại khờ
Đa đoan... vùi chết vần thơ một người

Sao... hờ hững thế tình ơi...?
Sao không bỏ lại miệng đời... thế gian...?

Mưa sa trót đã lỡ làng
Lời xưa ai ngỏ...? Đông sang... Lạnh lòng...

lanh.ktq


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/FDFCDDD721324B5DB480E30ACEDCE392.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2011 09:00:29 bởi lanh.ktq >
Attached Image(s)
lanh.ktq 19.10.2011 09:28:42 (permalink)
0
Cho một ngày tình qua

Ta nhẹ bàn tay trượt trên vùng ký ức
Ào ạt mưa... trong cơn khát một ngày
Ta mềm môi say... cuộc tình hư ảo
Nghe đắng mình bên khoảng nhớ người qua

Em chợt đến, vụt đi... đời còn lặng lẽ
Đắng cay riêng ta... nhận lấy cả lối về
Một ngày... một đời... ai vẫn mải mê
Trách gió kia vô tình đùa vụng dại...

Ừ cũng đành, thời gian, người xa mãi
Chỉ bận lòng... sao... từng đã sớt chia...?

lanh.ktq

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/85BE37E4D4B049AD8D043D32392CA15E.jpg[/image]
Attached Image(s)
THƯƠNG GIANG 20.10.2011 08:39:17 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Trích đoạn: lanh.ktq

Xin

Xin một lần trở lại lối nhỏ đây
Người ưu tư... và vai gầy trĩu nặng
Vẫn... nỗi buồn giấu vào trong xa vắng
Gót son xưa chạnh bước, ngày về...

Xin một lần... lục lại những đắm mê
Những ngọt ngào... từng miên man, thuở nhớ
Đêm chập chờn... giấc mơ yêu... trăn trở
Gối chăn quên... ngày... bỗng ơ hờ...

Xin một lần, thôi... thảng thốt giấc mơ
Người xa xăm về trong nhau rất thật
Và đời riêng thôi còn chuyện được, mất
Để yêu thương còn day dứt, phải không người...?

lanh.ktq



Đừng...

Tháng ngày qua như vạt nắng tinh khôi,
Bao kỷ niệm đẹp  một thời mơ mộng.
Thi nhân ơi! Vẫn biết người trông ngóng,
Bước chân về nghe biển động sóng xô...

Chẳng cần  đâu lục ký ức bây giờ.
Bởi gối mộng với chăn thơ còn ấm.
Dẫu chập chờn...Đêm vẫn còn say đắm
Giấc  mơ hoang nơi cung cấm địạ đàng... 

Mình vẫn còn nhiều duyên nợ trần gian,
Vai trĩu nặng nỗi đa đoan...đành chịu.
Với thi nhân câu thơ còn dan díu,
Lẽ nào xa khi còn thiếu nợ người?

Thương Giang



Khóc

Bởi một đời trót dối trái tim côi
Người thi nhân... và hoa về lối mộng
Vẫn ánh nhìn hoài xa trông ngóng
Đủ... yêu thương, để... xót xa đời...

Ký ức mình... Đành... sẽ ngủ yên thôi
Vùi thật sâu ngái nồng màu yêu vội
Gối chăn xưa... đâu... nhàu làn tóc rối...?
Giấc mơ hoang... xa lắm... chốn địa đàng...

Khóc vai gầy còn nặng nợ nhân gian
Lối nhỏ xưa... còn đa đoan, tìm lại...
Còn... câu thơ nằm lạnh... yên... tê tái
Những trở trăn còn thiếu nợ người...

lanh.ktq



Than...

Xin đừng khóc,bấn loạn trái tim côi,
Em sợ mình trên dốc đời gục ngã...

Câu thơ buồn nghe như  lời từ tạ,
Tiễn hồn thơ  cùng xác lá chiều thu...

Lời dối gian vùi mộ địa âm u,
Đừng nhắc lại cho dù điều nhỏ nhặt...
Mình sẽ tìm lại hương xưa đã mất
Với  giấc mơ hoang...ngây ngất nồng nàn...

Chẳng bận lòng bởi miệng lưỡi thế gian,
Lời thị phi chuyện hợp tan...đàm tiếu
Chỉ mong sao anh là người thấu hiểu,
Tâm hồn  mình mãi đồng điều hoà ngân!

Thương Giang



THƯƠNG GIANG 20.10.2011 17:12:59 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Nhớ quên một phận tình này


Dường như... Đông đã vội về
Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên

Dường như đêm phủ màu đen
Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần...

Dường như gió... muốn lặng câm
Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa

Dường như... phía ấy cợt đùa
Đa đoan... lạnh... dưới cơn mưa, để rồi...

Tình riêng sầu... nỗi đơn côi...
Hồn thơ chắp bút. Nhớ, rồi... để quên...?

lanh.ktq

 

Phải chăng....

Hồn thơ vùi giấc ngủ yên.
Hình như...mình lạc mất duyên thơ rồi...

Thực  hay chỉ giấc mơ thôi,
Sao con tim chết  trong  lời...lặng câm?

Cợt đùa...ai ngỏ trước rằm,
Lời thương bỗng hoá xa xăm nhạt nhoà...

Chớm thu ,đông hãy còn xa,
Đã nghe gió bấc thổi qua lạnh lòng.

Mưa thu sa đáy mắt trong,
Riềm mi khép vội  ngăn dòng lệ tuôn...

Thương Giang 



Giận...

Vắng xa... người phía cuối đường
Khóe mi hoe đỏ lệ tuôn, một chiều...

Ngủ yên nhé... hỡi lời yêu!
Cô đơn về giữa những điều ngu ngơ

Thương con tim nhỏ dại khờ
Đa đoan... vùi chết vần thơ một người

Sao... hờ hững thế tình ơi...?
Sao không bỏ lại miệng đời... thế gian...?

Mưa sa trót đã lỡ làng
Lời xưa ai ngỏ...? Đông sang... Lạnh lòng...

lanh.ktq






Mình...

M
ình người hứng ngọn gió đông,
Mình ta nhặt lá thu trong chiều tàn...

Não lòng như tiếng thở than,
Tiếng đàn ai thả miên man  giọt sầu...

Cô  liêu,chân bước về đâu,
Chiều Thu xứ lạ xám mầu thê lương.

Không gian lạnh  buốt hơi sương
Bóng ai dần khuất cuối đường. Nhỏ nhoi...

Mình ta về với ta thôi,
Lặng thầm gom nhớ viết lời  Giận-thương!

Thương Giang

lanh.ktq 21.10.2011 18:54:51 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Trích đoạn: lanh.ktq

Xin

Xin một lần trở lại lối nhỏ đây
Người ưu tư... và vai gầy trĩu nặng
Vẫn... nỗi buồn giấu vào trong xa vắng
Gót son xưa chạnh bước, ngày về...

Xin một lần... lục lại những đắm mê
Những ngọt ngào... từng miên man, thuở nhớ
Đêm chập chờn... giấc mơ yêu... trăn trở
Gối chăn quên... ngày... bỗng ơ hờ...

Xin một lần, thôi... thảng thốt giấc mơ
Người xa xăm về trong nhau rất thật
Và đời riêng thôi còn chuyện được, mất
Để yêu thương còn day dứt, phải không người...?

lanh.ktq



Đừng...

Tháng ngày qua như vạt nắng tinh khôi,
Bao kỷ niệm đẹp  một thời mơ mộng.
Thi nhân ơi! Vẫn biết người trông ngóng,
Bước chân về nghe biển động sóng xô...

Chẳng cần  đâu lục ký ức bây giờ.
Bởi gối mộng với chăn thơ còn ấm.
Dẫu chập chờn...Đêm vẫn còn say đắm
Giấc  mơ hoang nơi cung cấm địạ đàng... 

Mình vẫn còn nhiều duyên nợ trần gian,
Vai trĩu nặng nỗi đa đoan...đành chịu.
Với thi nhân câu thơ còn dan díu,
Lẽ nào xa khi còn thiếu nợ người?

Thương Giang



Khóc

Bởi một đời trót dối trái tim côi
Người thi nhân... và hoa về lối mộng
Vẫn ánh nhìn hoài xa trông ngóng
Đủ... yêu thương, để... xót xa đời...

Ký ức mình... Đành... sẽ ngủ yên thôi
Vùi thật sâu ngái nồng màu yêu vội
Gối chăn xưa... đâu... nhàu làn tóc rối...?
Giấc mơ hoang... xa lắm... chốn địa đàng...

Khóc vai gầy còn nặng nợ nhân gian
Lối nhỏ xưa... còn đa đoan, tìm lại...
Còn... câu thơ nằm lạnh... yên... tê tái
Những trở trăn còn thiếu nợ người...

lanh.ktq



Than...

Xin đừng khóc,bấn loạn trái tim côi,
Em sợ mình trên dốc đời gục ngã...

Câu thơ buồn nghe như  lời từ tạ,
Tiễn hồn thơ  cùng xác lá chiều thu...

Lời dối gian vùi mộ địa âm u,
Đừng nhắc lại cho dù điều nhỏ nhặt...
Mình sẽ tìm lại hương xưa đã mất
Với  giấc mơ hoang...ngây ngất nồng nàn...

Chẳng bận lòng bởi miệng lưỡi thế gian,
Lời thị phi chuyện hợp tan...đàm tiếu
Chỉ mong sao anh là người thấu hiểu,
Tâm hồn  mình mãi đồng điều hoà ngân!

Thương Giang








Lỡ...

Hơn một lần tìm nhau trong hoài vọng
Người trách ta...? Ai trách được tình đời
Gió lạnh về... tim... chợt úa... Tim côi!
Anh... bơ vơ níu hồn thơ... Gục ngã...

Thoáng rùng mình mộ địa kia... Từ tạ
Lời Thu buông sao lá đổ, một chiều
Cuối con đường em vuột mất lời yêu
Giấc mơ hoang ngàn lần còn xa lắm

Có... giọt buồn vừa rơi trong câm lặng
Tiễn một người trong khoảng vắng... Ngày xưa...

lanh.ktq
lanh.ktq 21.10.2011 18:57:25 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Nhớ quên một phận tình này


Dường như... Đông đã vội về
Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên

Dường như đêm phủ màu đen
Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần...

Dường như gió... muốn lặng câm
Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa

Dường như... phía ấy cợt đùa
Đa đoan... lạnh... dưới cơn mưa, để rồi...

Tình riêng sầu... nỗi đơn côi...
Hồn thơ chắp bút. Nhớ, rồi... để quên...?

lanh.ktq

 

Phải chăng....

Hồn thơ vùi giấc ngủ yên.
Hình như...mình lạc mất duyên thơ rồi...

Thực  hay chỉ giấc mơ thôi,
Sao con tim chết  trong  lời...lặng câm?

Cợt đùa...ai ngỏ trước rằm,
Lời thương bỗng hoá xa xăm nhạt nhoà...

Chớm thu ,đông hãy còn xa,
Đã nghe gió bấc thổi qua lạnh lòng.

Mưa thu sa đáy mắt trong,
Riềm mi khép vội  ngăn dòng lệ tuôn...

Thương Giang 



Giận...

Vắng xa... người phía cuối đường
Khóe mi hoe đỏ lệ tuôn, một chiều...

Ngủ yên nhé... hỡi lời yêu!
Cô đơn về giữa những điều ngu ngơ

Thương con tim nhỏ dại khờ
Đa đoan... vùi chết vần thơ một người

Sao... hờ hững thế tình ơi...?
Sao không bỏ lại miệng đời... thế gian...?

Mưa sa trót đã lỡ làng
Lời xưa ai ngỏ...? Đông sang... Lạnh lòng...

lanh.ktq






Mình...

M
ình người hứng ngọn gió đông,
Mình ta nhặt lá thu trong chiều tàn...

Não lòng như tiếng thở than,
Tiếng đàn ai thả miên man  giọt sầu...

Cô  liêu,chân bước về đâu,
Chiều Thu xứ lạ xám mầu thê lương.

Không gian lạnh  buốt hơi sương
Bóng ai dần khuất cuối đường. Nhỏ nhoi...

Mình ta về với ta thôi,
Lặng thầm gom nhớ viết lời  Giận-thương!

Thương Giang






Riêng...

Chiều hoang, buồn một nhánh Thu
Gió đông về vội. Lời ru nghẹn... lời...

Miên man giọt nhớ... Mình tôi!
Đong về vá víu... Vỡ rồi, ngày xưa...

Nhỏ nhoi một chút duyên thừa
Mỏi bàn chân... lạnh, dưới mưa, một người

Mình ta về với ta thôi*
Cánh chim nào lạc giữa trời... Ngu ngơ...!

Nghẹn ngào chôn giấu niềm mơ*
Âm thầm, xa ngắm lững lờ dòng Thương*

lanh.ktq
lanh.ktq 22.10.2011 20:54:20 (permalink)
0
Em!

Ta tìm trong một cơn say
Sao chếnh choáng... nhớ... Những ngày bên nhau

Ta mềm môi cạn chén sầu
Kéo chăn dĩ vãng niềm đau... Lạnh, người!

Ta nghẹn... trào... máu tim côi
Bàn tay gầy níu một thời nợ xưa

Ta gom xa vắng... thêu thùa
Đan mây dệt gió, song thưa chạnh buồn

Ta còn... tím... phía chiều hôm
Xa xăm chợt... đắng, giận hờn vu vơ

Ta ôm em... nỗi dại khờ...!
Tỉnh mê về giữa... hồn thơ, đợi người...

lanh.ktq

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/BCB134BC65694E67B938212EB3745D54.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2011 20:58:57 bởi lanh.ktq >
Attached Image(s)
THƯƠNG GIANG 23.10.2011 20:04:15 (permalink)
0
Riêng...

Chiều hoang, buồn một nhánh Thu
Gió đông về vội. Lời ru nghẹn... lời...
Miên man giọt nhớ... Mình tôi!
Đong về vá víu... Vỡ rồi, ngày xưa...

Nhỏ nhoi một chút duyên thừa
Mỏi bàn chân... lạnh, dưới mưa, một người

Mình ta về với ta thôi*
Cánh chim nào lạc giữa trời... Ngu ngơ...!
Nghẹn ngào chôn giấu niềm mơ*
Âm thầm, xa ngắm lững lờ dòng Thương*

lanh.ktq



Vẫn...

Cõi thơ mình vẫn chung đường,
Vẫn thêu giấc mộng  vô thường cho nhau...
Sao người héo hắt niềm đau,
Khi  không chất chứa núi sầu đầy  vơi?

Phàm sinh  một kiếp làm người,
Chữ tình khổ luỵ một đời đeo mang...

Thu về óng ả sắc vàng,
Xua tan mây xám mầu tang quạnh hồn...
Sao mình không thể vùi chôn,
Phù du con chữ cho buồn ngoai nguôi?


Thương Giang
THƯƠNG GIANG 25.10.2011 18:27:20 (permalink)
0
Tiếc nuối tuổi 20...

Em lang thang,
lần ngược miền ký ức ,
Tìm lại mình ...
giữa hư thực.Chênh chao..
Tuổi hai mươi đẹp đẽ biết nhường nào...
Lồng ngực căng với khát khao cháy bỏng.
Mắt trong veo không lăn tăn gợn sóng.
Bụi trần gian chưa hoen đọng nét mi.
Con tạo xoay mang theo nét xuân thì,
Giờ nuối tiếc thời gian đi lẹ quá...
Tuổi hai mươi nét son trong mắt lá.
Ngác ngơ chiều...Thu tàn tạ trên tay.

Thương Giang



THƯƠNG GIANG 25.10.2011 18:28:40 (permalink)
0
Phải chăng...?

Phải chăng MÙA hạ qua rồi,
Buâng khuâng gói nhớ gửi người sắc THU .
VÀNG chao nhẹ như ru.
Rớt trang thơ nhuộm ca từ mênh mang...

Thương Giang.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2011 18:44:21 bởi THƯƠNG GIANG >
lanh.ktq 27.10.2011 10:53:43 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Riêng...

Chiều hoang, buồn một nhánh Thu
Gió đông về vội. Lời ru nghẹn... lời...
Miên man giọt nhớ... Mình tôi!
Đong về vá víu... Vỡ rồi, ngày xưa...

Nhỏ nhoi một chút duyên thừa
Mỏi bàn chân... lạnh, dưới mưa, một người

Mình ta về với ta thôi*
Cánh chim nào lạc giữa trời... Ngu ngơ...!
Nghẹn ngào chôn giấu niềm mơ*
Âm thầm, xa ngắm lững lờ dòng Thương*

lanh.ktq



Vẫn...

Cõi thơ mình vẫn chung đường,
Vẫn thêu giấc mộng  vô thường cho nhau...
Sao người héo hắt niềm đau,
Khi  không chất chứa núi sầu đầy  vơi?

Phàm sinh  một kiếp làm người,
Chữ tình khổ luỵ một đời đeo mang...

Thu về óng ả sắc vàng,
Xua tan mây xám mầu tang quạnh hồn...
Sao mình không thể vùi chôn,
Phù du con chữ cho buồn ngoai nguôi?


Thương Giang






Còn em...

Ừ thôi... Góp nhặt nụ cười
Khép bờ môi héo mi rơi giọt sầu
Thôi... còn héo hắt niềm đau
Dệt thêu giấc mộng... cho nhau vô thường

Đời chìm về phía hoàng hôn
Thoảng vương đọng lại nỗi buồn... Ngày qua!

Vẫn... Riêng... phía ấy ngọc ngà
Vòng tay mềm ấm chưa xa, một lần
Vùi chôn xưa cũ... Lặng câm
Thu vàng sắc nắng... âm thầm tình em...

lanh.ktq
lanh.ktq 29.10.2011 09:21:12 (permalink)
0
Thầm
 
Lặng im, đếm những giọt sầu
Lẻ loi... lăn lóc... về đâu giữa đời...?
 
Giận mình trót... đã... mềm môi
Sao không gói lại... để rồi... hư vô...!
 
Con tim nhỏ... con tim khờ
Ngày nao thổn thức... giờ... ngu ngơ buồn
 
Người xa... người... nhớ... người hơn
Tình xa tình... giấu... giận hờn. Phía em...?
 
lanh.ktq


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/31DAF8D036254E599617F775287929A6.jpg[/image]
Attached Image(s)
THƯƠNG GIANG 31.10.2011 05:51:02 (permalink)
0
Thầm

Lặng im, đếm những giọt sầu
Lẻ loi... lăn lóc... về đâu giữa đời...?

Giận mình trót... đã... mềm môi
Sao không gói lại... để rồi... hư vô...!

Con tim nhỏ... con tim khờ
Ngày nao thổn thức... giờ... ngu ngơ buồn

Người xa... người... nhớ... người hơn
Tình xa tình... giấu... giận hờn. Phía em...?

lanh.ktq

 


Thương...

Nhủ lòng sẽ chẳng buồn thêm,
Cho dòng sông hát  êm  đềm ru trăng.

Giận- thương ,đi -ở...dùng dằng,
Thu về hiu hắt mưa  giăng mắc sầu.

Giọt buồn nhung giấu đẩu đâu.
Tưởng quên ...Ai lại nhặt xâu  đem về.

Dẫu xa khuất dặm sơn khê,
Thầm  thương, gói nhớ...mong kề cận trao.

Thương Giang
THƯƠNG GIANG 31.10.2011 07:13:59 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Trích đoạn: THƯƠNG GIANG




Riêng...

Chiều hoang, buồn một nhánh Thu
Gió đông về vội. Lời ru nghẹn... lời...
Miên man giọt nhớ... Mình tôi!
Đong về vá víu... Vỡ rồi, ngày xưa...

Nhỏ nhoi một chút duyên thừa
Mỏi bàn chân... lạnh, dưới mưa, một người

Mình ta về với ta thôi*
Cánh chim nào lạc giữa trời... Ngu ngơ...!
Nghẹn ngào chôn giấu niềm mơ*
Âm thầm, xa ngắm lững lờ dòng Thương*

lanh.ktq






Vẫn...

Cõi thơ mình vẫn chung đường,
Vẫn thêu giấc mộng  vô thường cho nhau...
Sao người héo hắt niềm đau,
Khi  không chất chứa núi sầu đầy  vơi?

Phàm sinh  một kiếp làm người,
Chữ tình khổ luỵ một đời đeo mang...

Thu về óng ả sắc vàng,
Xua tan mây xám mầu tang quạnh hồn...
Sao mình không thể vùi chôn,
Phù du con chữ cho buồn ngoai nguôi?


Thương Giang





Còn em...

Ừ thôi... Góp nhặt nụ cười
Khép bờ môi héo mi rơi giọt sầu
Thôi... còn héo hắt niềm đau
Dệt thêu giấc mộng... cho nhau vô thường

Đời chìm về phía hoàng hôn
Thoảng vương đọng lại nỗi buồn... Ngày qua!

Vẫn... Riêng... phía ấy ngọc ngà
Vòng tay mềm ấm chưa xa, một lần
Vùi chôn xưa cũ... Lặng câm
Thu vàng sắc nắng... âm thầm tình em...

lanh.ktq



Yêu thương.

Xin anh đừng nói gì thêm,
Dẫu tim  bằng sắt cũng  mềm nhũn  thôi...
Hình như Trời buộc mình rồi,
Thì sao trốn được  nụ cười yêu thương?

Cõi thơ giấu bóng đời thường  ,
Bao năm   dệt mộng , thêu đường đi chung.

Bàn chân trên lối ngập ngừng.
Tủi hờn  khoé mắt  lăn từng giọt rơi.
Vẫn còn em mãi bên đời,
Đừng ngậm ngùi hát ru lời buồn.Anh...

Thương Giang


Thay đổi trang: << < 979899 > >> | Trang 99 của 146 trang, bài viết từ 1471 đến 1485 trên tổng số 2190 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9