Một thời hoa mộng!
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
trucly 12.12.2009 13:06:07 (permalink)
 
 
CÓ KỊP....!
Cứ chiều là gió lên sông
Cây không đủ lá,phố không đợi người
Chỉ còn cái rét mưa rơi
Ngôi trường rung giữa một vài cơn giông
Biết về có kịp mùa Đông
Lời Thầy thuở ấy còn không bây giờ
Con qua năm tháng xa quê
Buồn vui không rủ giấc mơ đi cùng
Cứ chiều là gió lên sông
Mùa quên không hết nỗi buồn Thầy xưa!
 
VỀ THĂM CÔ
Về thăm Cô giữa chiều Đông
Làng xưa bến cũ dòng sông êm đềm
Lá rơi theo nắng ngang thềm
Ngày trở lại trái tim em bồi hồi
Thời gian nhanh quá Cô ơi!
Tóc dẫu bạc mắt vẫn ngời niềm yêu
Ngồi bên cô suốt buổi chiều
Nghe ngày ấy nói bao điều rưng rưng.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2010 19:35:06 bởi trucly >
#1
    lelong54 14.12.2009 13:19:53 (permalink)
    Tuổi ngọc !
     
    Một thời hoa mộng dễ thương
    Chưa nghe buồn bả sầu vương...ngọc ngà
    Cái thời nhung gấm lụa là
    Ngập đầy ước vọng thật thà hồn nhiên !
     
    Qua rồi cái thuở thần tiên
    Vỗ về vọng mãi diệu huyền đời ta !
    #2
      trucly 14.12.2009 13:25:32 (permalink)
      tl cảm ơn lelong nhiều đọc bai thơ thấy tiếc tiếc lắm!!
      #3
        trucly 17.12.2009 10:28:06 (permalink)
        KHÔNG ĐỀ
         
        Tôi vẫn sợ ngày mai tôi lớn
        Tuổi học trò cấp sách còn đâu?
         
        Hạ ơi! gởi nhé tuổi thơ
        Ta mười tám tuổi vô tư có còn?
         
        Nghe bâng khuâng xao xuyến muốn đi tìm
        Tháng ngày qua một thời lắm lem màu mực tím!!
         
        Kỷ niệm xưa tưởng chừng im bật
        Chợt hiện về nguyên vẹn ở trong tim.  
         
         
        Vậy đó mà bỗng nhiên họ lớn
        Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
        Một hôm giai khúc mùa ve lại
        Đứng ngẩn trông vời màu áo tuổi thơ

        Đừng đến nữa ngày giã từ lớp học
        Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
        Khi tất cả quanh mình hóa thân thương
        Và đừng quên nghe một thuở học đường



        Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
        Tím chân thành son sắt của con tim
        Tím u buồn với dáng dấp im lìm
        Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ
        Tím là sắc hoa màu nhung nhớ
        Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
        Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
        Tím son sắt cho đi không đòi lại
        Tím đã yêu ai là mãi mãi
        Tím không cần nhung lụa với vàng son
        Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
        Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối
        Tím bước đi không có hoa trải lối
        Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
        Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
        Tím u hoài với niềm đau chất ngất
        Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
        Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
        Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
        Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
        Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
        Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
        Phố lên đèn màu tím vẫn lang thang...!



        #4
          chau thanh xuan 28.12.2009 08:43:35 (permalink)
               Chiều chủ nhật

          Chiều chủ nhật có lẻ anh vẫn thế
          .Chẳng có ai sát cánh bên mình
           Chẳng có người gối đầu bên tâm sự
            Lá vàng rơi sao cứ mãi hoài rơi
           Đứng nhìn trông tựa lưng gối bên thềm
           Biết rằng em chẳng bao giờ em đến
           Cớ sao lòng trông ngống còn hoài mong?
          #5
            trucly 31.12.2009 00:33:49 (permalink)
            Tôi viết bài thơ thưở học trò
            Thuở hồn chớm mộng mắt vương mơ
            Thuở đời quên bỏ từng tuổi lớn
            Thuở biết tình yêu,buổi vu vơ
            Thuở ấy thời gian đẹp tháng ngày
            Và tâm hồn nữa cũng đổi thay
            Mang hồn sách vở đi vào lớp
            Gửi mộng và thơ ở lại ngoài
            Em - Chim sẻ nhỏ giữa sân trường
            Đời em còn rộn những hồi chuông
            Hồn em còn đẹp như màu áo
            Đâu biết tình tôi đã nhớ thương
            Tôi vẫn thầm riêng một góc chờ
            Đường em đi hoa lá thành thơ
            Tôi ngơ ngẩn đợi em về muộn
            Áo trắng nguyên màu em có mơ
            Rồi bỗng dưng trăm cánh phượng hồng
            Đỏ trời mùa hạ,nở bâng khuâng
            Tôi ep tặng em màu hồng ấy
            Để những mùa sau mõi mắt trông
            Thuở ấy mùa Thu hay mùa Xuân?
            Thuở ấy qua đi chỉ một lần
            Bây giờ mùa hạ bao nhiêu phượng
            Nở hết vào tôi một nỗi buồn.



            Bằng lăng đem hoa dải tím chân trời
            Phượng thay áo đón chào mùa mới
            Tháng năm qua tưởng chừng rất vội
            Hè đến rồi day dứt không thôi.
            Đã gửi gì cho nhau nhỏ ơi
            Một thoáng bâng khuâng,một thoáng bối rối
            Những ánh mắt trao nhau rất vội
            Mai xa rồi có nhớ đến tôi
            Bằng lăng ơi tím mãi một thời
            Phượng rắc lửa thấm tình bè bạn
            Dòng mực có khi đầy khi cạn
            Gặp nhau rồi cũng đến lúc phải rời
            Dòng thời gian vẫn lặng lẽ trôi
            Ta chưa kịp trao nhau lời cuối
            Bốn mắt nhìn nhau bối rối
            Một thoáng bâng khuâng,một thoáng bồi hồi.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2009 00:35:11 bởi trucly >
            #6
              trucly 31.12.2009 11:24:34 (permalink)
              Biết nói gì đây trong phút chia ly
              Khi mai này con đường chia hai ngả
              Nỗi nhớ không tên và một nơi xa lạ
              Một vùng trời thiếu vắng bóng em
              Thôi chào tuổi sinh viên,thôi tạm biệt mái trường
              Anh đã ra đi không có quyền trở lại
              Bằng lăng ơi,tím chi mà tím mãi
              Mùa hoa buồn ở lại nhé tôi đi....
              Cổng trường khép sau lưng,uể oải,nặng nề
              Như khép lại cái thời đầy mơ tưởng
              Ngoái nhìn bạn gặp mắt buồn như khóc
              Bài thơ viết dở chừng đã bỗng hoá già nua
              Nửa đầu bài thơ viết khi tuổi học trò
              Viết cho hết những gì tươi trẻ nhất
              Nửa sau bài thơ viết khi cổng trường đã khép
              Anh bước vào đời,chấm hết - những vô tư
              Bạn bè anh đi khắp các miền xa
              Ai cũng hiểu chia lìa nhưng không nói
              Có đứa bạn kia mơ thành một thi nhân
              Lận đận mãi mà chẳng tìm ra việc
              Sinh viên là mơ cuộc đời là thực
              (Thằng bạn cười chua chát nói với anh)
              Thôi chào những đêm khuya chong mắt với ngọn đèn
              Chào những mùa thi cãi nhau vì chuyện vặt
              Chào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹn
              Đành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờ
              Đã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tư
              Chào tất cả đừng trách nhau gì cả
              Bằng lăng ơi,tím chi àm tím quá
              Hàng liễu buồn ở lại nhé,tôi đi......
               
               
               
              Muốn khóc quá..............!!!Trước trường tôi cạnh lối đi ra cũng có cây bằng lăng đã từng có 1 người hái tặng (ma chăc không fai tặng mà là cho tôi)1 chùm bông tim tím ấy!giờ vẫn còn nhớ rõ như in!!!!!
              #7
                trucly 30.04.2010 19:16:23 (permalink)
                Nắng đã kêu chiều
                LÊ MINH TÂN
                Vĩnh Long

                Về thôi
                Nắng đã kêu chiều
                Lay phay tóc trắng
                Liêu xiêu bóng hình.

                Về thôi
                Soi dấu phù sinh
                Quẩn quanh cũng một chút tình
                Lạ quen.





                 
                Mơ hồ, đất Mẹ gọi tên
                Đồng xanh ngút ngát
                Sóng duềnh bãi nâu.
                Nghe tim nhói một dầm đau
                Hình như hạt bụi
                Rơi vào vô thanh.

                Ừ, thì về với cõi mình
                Bao dung bùn đất lặng thinh khóc cười. 
                Quỳ bên gối Mẹ ngậm ngùi…

                #8
                  trucly 01.05.2010 20:18:44 (permalink)
                  Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
                  Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay
                                            Phạm Tiến Duật
                  #9
                    trucly 06.05.2010 09:36:59 (permalink)
                    BỐN MÙA THƯƠNG NHỚ
                    Đã hết rồi phải không em ngày xưa vụng dại

                    Xếp áo học trò trong lứa tuổi thơ ngây
                    Em đi vào đời nắm lên mười tám
                    Cất bước vu qui bỏ lại thành phố này
                    Có một người yêu em đơn phương
                    Vẫn giữ vẹn khúc nhạc tình tơ vương
                    Câm lặng nhìn người yêu đi theo con tàu
                    Một chuyến sang ngang tiếp nối truyện Trầu Cau
                    ...
                    Mùa Xuân qua mau giờ em trở lại
                    Mùa Hạ mây bay em trở gót bước chân đi
                    Mùa Thu, mùa Đông bóng hình em biền biệt
                    Ôi! Bốn mùa thương nhớ trong lòng tôi bất diệt
                     
                     


                    #10
                      trucly 06.05.2010 09:39:41 (permalink)
                      Hãy quên đi người hỡi!

                      Anh cảm thấy buồn khi chia tay người yêu dấu?
                      Ngữa mặt lên trời,
                      anh thầm trách trời cao?

                      Những lo âu, những kỷ niệm thuở nào?
                      Anh không nỡ chôn vùi vào nấm mồ quá khứ?

                      Sao anh không hỏi anh, tại sao tình kia không còn nữa?
                      Bông hồng đã trao chiều thứ sáu, có còn không?
                      Thanh kẹo thơm có giữ lại chút hương nồng?
                      Nụ hôn cuối có còn chút ân tình rơi rớt lại?

                      Anh có còn nhớ những đam mê của một thời nông nỗi?
                      Anh có quên những lời hứa thuở yêu người?
                      Anh có còn chờ đợi ai, hay đã mệt mỏi, buông xuôi?
                      Có còn mơ những giấc mơ không đầu, không cuối?

                      Bão thời gian đã cuốn trôi tình xưa vào quá khứ,
                      Sao anh còn luyến tiếc mãi không thôi?
                      Tỉnh dậy đi anh, giấc mơ cũ, đã qua rồi,
                      Hãy ngước mặt, nhìn trời cao, rồi bước tới!

                      Hãy quên đi và xin anh đừng chờ đợi!
                      Đừng hành hạ chính mình bằng rượu đắng, khói thuốc cay!
                      Đừng nhìn đời qua những giọt cà phê!
                      Qua khói thuốc, để thời gian trôi đi mãi!

                      Hãy gom góp những gì còn xót lại,
                      Làm hành trang một lần nữa bước vào đời,
                      Tình yêu là gì? Chỉ là những cơn say thôi…
                      Khi tỉnh lại, những đam mê một thời lại bỏ anh chắp cánh!

                      Hãy...thương...chính...mình…một…lần.. .nữa…nhé...ai..ơi!

                      UKH

                      #11
                        trucly 12.05.2010 19:20:18 (permalink)
                        Thật đáng tiếc không còn gì để nhớ
                         Năm hết rồi bài cũng hết theo năm
                         Trống đã cất và cổng trường khép lại
                        Người lao công già tội nghiệp đứng trong sân
                        #12
                          trucly 12.05.2010 19:25:36 (permalink)
                          Trễ rồi
                           cơn gió mùa xuân
                          cho đàn bướm trắng ngập ngừng cánh nghiêng
                          Trễ rồi
                          một thuở hoa niên
                          tóc xanh sương phủ một miền ưu tư
                          Trễ rồi
                          thôi những cơn mưa
                          người về cuối phố đã vừa khuất xa
                          Trễ rồi
                          ôi những cánh hoa
                          Nhạt trong chớm hạ mưa sa đầu mùa
                          Trễ rồi
                          một mối tình xưa
                          tan theo năm tháng người chưa hẹn thề.
                           
                          (NT)
                          #13
                            trucly 12.05.2010 19:30:04 (permalink)
                            Hạ ơi gửi nhé một ngày
                            Rực trời phượng cháy mắt ai lặng buồn
                             



                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/26935/CD94F97C297847A0AB1B20BBDD0A4917.jpg[/image]
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2010 19:31:15 bởi trucly >
                            Attached Image(s)
                            #14
                              trucly 13.05.2010 19:40:59 (permalink)
                              Kỷ niệm xưa tưởng chừng im bặt
                              Chợt hiện về nguyên vẹn ở trong tim!!!
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9