Nơi có 30 mảnh đời được cô Thủy cưu mang
Nhóc Thóc Nóc 15.12.2009 16:25:25 (permalink)
Qua thị trấn Long Thành 11 km hướng về thị xã Bà Rịa, đứng từ UBND xã Long Phước nhìn sang bên kia đường quốc lộ có một hẻm nhỏ, đi vào khoảng 30 mét thấy ngay một ngôi tịnh thất nằm dưới cội bồ đề, với 3 căn nhà nhỏ hẹp nhìn bề ngoài cũng như bao ngôi nhà khác nhưng ở nơi này luôn đầy ấp tình yêu thương của người và người. Đó là ngôi tịnh thất của sư cô Thủy mà mọi người thường gọi là cô Thủy mua đồ góp.

Sư cô Thủy, một mình đã cưu mang 30 trẻ từ bao năm qua, trong đó có 12 em bệnh tâm thần ở nhiều mức độ khác nhau, hiện có 2 em trai được sư cô nuôi từ lúc sơ sinh đến hôm nay đã là sinh viên đại học, khó khăn nhiều nhưng cô Thủy luôn quan tâm đến tương lai của các em, em nào đến tuổi đi học đều được đến trường tử tế. Hai em sinh viên này đi học xa nhưng mỗi tuần chỉ được cô cho 50 ngàn đồng để có tiền chi tiêu lặt vặt, thế nhưng có tuần hai em chỉ dùng 20-30 ngàn, phần còn lại mang về trả lại cho cô để lo cho các em của mình ở nhà. Bữa ăn của các em rất đạm bạc, có gì ăn nấy, cô đã tập cho các em ăn chay trường từ nhỏ, nhưng tất cả nhìn rất bụ bẩm & dễ thương. Bất cứ vật dụng gì có được trong nhà đều được cô mua bằng hình thức trả góp, kể cả tiền học phí của các em ở trường, khoảng nào không thể giảm được cũng được sư cô đề nghị góp trả dần, vì thế sư cô được mọi người quen gọi là cô Thủy mua đồ góp là thế.

Được hỏi về mình, sư cô Thủy ít chịu bộc lộ điều gì, một mình lặng lẽ làm hết mọi việc trong khả năng có thể của mình. Các bé ở đây rất ngoan, dù tâm thần không ổn định nhưng chỉ cần cô lên tiếng là các bé lẳng lặng làm theo. Lúc chúng tôi đến thăm, cô Thủy cũng mới ở ngoài đồng vào, mấy công đất sau nhà do một tay cô làm từ cày cấy, gieo xạ đến sịt thuốc cỏ. Nhìn dáng người cô đen đúa lam lũ, cực khổ làm sao… Vừa vào nhà là loay hoay mãi với các bé, nhìn thấy cô vừa bế đứa này mốm chút cháo lại quay sang bồng đứa kia cho uống sữa mà chóng cả mặt. Cực nhất là những em có thần kinh không ổn định, không làm chủ được hành động của mình, nhưng cũng may mắn là các em còn biết sợ cô và rất nghe lời cô dạy bảo.

Chúng tôi ngồi chơi khoảng 30 phút thôi mà chịu không nổi với những trò nghịch nghợm vô tư của các bé… thế mà với cô Thủy, đấy chỉ là chuyện thường ngày. Chúng tôi xin số điện thoại để tiện liên lạc với cô khi quay lại, cô cương quyết từ chối với lý do: khả năng mình lo được tới đây hay tới đó không nên làm phiền mọi người... Nói thế, không có nghĩa là cô không cần sự trợ lực của mọi người, nơi đây rất cần... cần lắm những bàn tay của chúng ta đấy các bạn...

Bạn hãy thử đến viếng nơi này một lần xem, các bạn sẽ tận mắt chứng kiến những khó khăn của nơi này, sẽ được nhìn thấy một nghị lực phi thường tiềm ẩn trong dáng vóc của một người phụ nữ, đã dành cả đời mình cho các em mồ côi tại đây.




UBND xã Long Phước, huyện Long Thành, Đồng Nai




Đường vào tịnh thất, đối diện Ủy Ban xã






Trước ngôi tịnh thất
#1
    Nhóc Thóc Nóc 15.12.2009 16:26:29 (permalink)


    Một mình sư cô Thủy phải lo cho 12 trẻ tâm thần đủ mọi lứa tuổi





    Bé bại liệt này bị cha mẹ bỏ rơi từ lúc lọt lòng được cô Thủy ưu tiên chăm sóc






    Giờ đọc kinh của các em




    Mẹ con của Cô Lữ




    Đây lại không giống cha con, hên quá...
    Bé này lớn con như thế nhưng học 2 năm lớp Một rồi đấy các bạn à



    #2
      Nhóc Thóc Nóc 15.12.2009 16:29:54 (permalink)
      Các em bị tâm thần



      Chiếc yếm này luôn nặng trịch vì miệng em luôn nhiễu nước ướt cả yếm & phía trước áo












      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9