Ơ hay đã bảo không làm
Mà sao thơ cứ tuôn tràn ra đây
Tỉnh tỉnh rùi lại say say
Lời thơ cay đắng ngất ngây men buồn
Khi buồn non nước cũng buồn
Khi vui gánh đá lên nguồn cũng vui
Thơ sao cay đắng ngậm ngùi
Than thân trách phận cho đời Vân Sinh
Trách rằng thiên hạ bất nhân
Chúng sinh bất nghĩa bản thân bất tài
Trách rằng mình chẳng giống ai
Yêu người phụ bạc yêu hoài không thôi
Phận sao phận bạc như vôi
Thân sao cay đắng ngậm ngùi xót xa
Kí ức mãi chẳng xoá nhoà
Riêng ta chân thật...người ta phụ tình
Đêm đông lạnh lẽo vô hình
Viết lên dòng chữ mối tình dở dang
Thôi thì "thiếp đã phụ chàng"
Khép lời thơ lại mà mang nỗi sầu
Đời rồi sẽ dạt về đâu
Thôi thì chấm dứt những câu thơ tình!

vumanhcuong_ts
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2009 18:50:31 bởi tieuvansinh >