mình muốn làm wen các bạn
nh0c 20.12.2009 16:29:37 (permalink)
bạn nào muôn làm wen với minh thì wa yahoo của mình là :nh0cxike_pebac_giangho_cm! còn sô diện thoại của mình là :01212120420! mình muôn làm wen với các bạn đo
#1
    nh0c 27.12.2009 16:31:21 (permalink)
    trong hàng tỷ người con gái trên thế giới này mọi ý nghĩ đẹp đẽ như trong chuyện cổ tích,đẹp như những thiên thần ,lung linh như những vì sao ,huyền ảo như vầng trăng dịu mát .ai ngắm nhìn cũng ngưỡng mộ,cũng pải dành mươi giây ngắm ngía và suy nghĩ.nhất là những ai chưa có đc người mình yêu chỉ ước ao trong số những người đẹp đó sẽ có ngừơi làm trái tim gục ngã và đổ qụy .sự sy mê để chinh phục ,sự thèm khát để đi kiếm tìm.có người lần đầu đã có đc hp thật sự,có người lần thứ hai,lần thứ n mới thấy .một lần ngồi bên người yêu anh trang 22t hỏi nàng ?
    _em có pải là những vì sao trên bầu trời đang tỏa những ánh sáng lấp lánh cho anh ngưỡng mộ ?em có pải là vầng trăng trong sáng dịu mát cho anh mỗi đem say mê?em có pải là đóa hoa hồng tươi nhuộm đỏ khuôn mặt anh những khi anh ngĩ đến e?em có pải là người làm trái tim anh tan vỡ trong mỗi cử chỉ của em hàng ngày?em có pải là thiên thần cho anh những phút giây hp trào dâng mỗi khi đc bên em?em có pải là mơ?em có pải là một trong hàng tỷ người con gái đẹp nhất thế gian cho anh say đắm trog những ánh mắt nhin em?trong những cơn mưa mùa thu anh đợi chờ trên tay ướt cành hồng tươi tắn rung rinh?_
    pút giây họ bên nhau vai khoác vai ,đầu tựa vai nhau mặc cho những hạt mưa bụi mùa thu lất pất ngoài trời,mặc cho gió lạnh thổi quanh thân thể họ,nhưng họ vẫn thấy ấm lòng ,trái tim họ đc sưởi ấm bằng hơi ấm ty?
    những ngày xa nhau những dòng tin nhắn ,chỉ là những nhớ nhung gia giết,chỉ là nhữg phút khao khát yêu đương?và giờ đây chúng mình bên nhau .gần nhau hơn bất cứ lúc nào,khoảng cách chỉ là bờ môi với bờ môi,ánh mắt với ánh mắt.em hãy nhìin đi, em nhìn về pía trân trời ấy?tươi mới,ấm âp và đầy một màu hồng của ước mơ.thật dài một khoảng cách của tương lai và anh với em cùng nhìn về một hướng ,cùng bước trên một con đường.đôi vai anh nặng lắm khi trái tim em ở trên đó.khi hp của chúng mình trên đó?hãy hứa với anh là sẽ mãi yêu anh?cho dù anh biết lời hứa con gái là ko thể tin đc?nhưng với anh em là một người con gái,lời hứa của em anh sẽ tin ,tin bằng cả niềm tin trong anh,bằng cả sự chân thành trong anh,bằng cả ty trong anh đang bùng cháy??
    _anh có biết ko?khi ko có anh ,em bên người khác thật vui,em nhìn người đó cứ ngỡ là anh,và em biết người đó ko pải là anh?bên người đó niềm vui em nở trên môi?còn bên anh niềm vui em tận sâu con tim.có thể em sẽ yêu người đó,nhưng em chỉ yêu nụ cười của em.con còn tim em ko có niềm vui bên người đó.những gì hời hợt em dành cho người đó.những gì sâu thẳm em chỉ dành cho riêng anh.vì bên người đó em dc cười vui vẻ,em dc nhận những lo lắng xa vời.vì bên anh em không thể cười nói vui vẻ đc,vì bên anh con tim cười,đôi mắt em nhòe lệ,em đc nhận sự trở che của anh e đc nhận sự dịu dàng chân thành của anh với em,em đc nhận những nhịp tim bình yên êm đềm->có thể em sẽ lấy người đó nếu người đó vẫn cho em những nụ cười trên môi,những bất an trong đầu,và những mông lung trong tim em?và người đó vẫn tiếp tục dành cho em tất cả những thứ đó lặp lại?nếu người đó khôg pải là anh?người đó có thể cho em niềm vui,nụ cười trên môi,cho em thật lộng lẫy trước thế gian với những bộ đồ hàng triệu đồng?còn anh?anh chẳng cho em được những thứ đó?chẳng cho em được một cái gì cả pải ko anh?anh chỉ cho em một con tim của anh?cho em cả một hp lớn lao thực sự?
    số 2 và số 100 anh có thể so sánh đc ko?anh có thể trọn con số 100 to lớn và số nhiều ấy.nhưng em ko cần con số 100 số nhiều ấy
    .em chỉ cần con số 3 thôi:
    số 1là con người anh,
    số 2 là con tim anh,
    số 3 là tinh yêu của anh,hp bên anh,hp trong sâu thẳm trái tim em?em chỉ cần con số nhỏ nhoi ấy,số nhỏ nhưng ko pải là con số của những lo âu của cuộc đời,số nhỏ ấy là thực chất của một hp lớn lao,lớn hơn hàng tỷ lần con số nhiều 100 kia,thế nên em sẽ lấy người đó ?
    em biết anh sẽ buồn .nhưng anh đừng mang những chữ buồn ấy vào con tim anh lẫn với niềm vui của em trong đó,hp của em trong đó?em sẽ ko hứa đâu?anh có cho em cái gì đâu mà em pải hứa với anh cơ chứ?thế nên em chẳng hứa với anh làm gì?
    nếu một ngày anh thấy con tim anh không vui khi anh đã mang chữ buồn vào tim anh hòa lẫn với niềm vui của e trong đó ,hp của em trong đó anh có rời xa em không?nhưng ?anh à ?
    khi em rời xa anh .
    em mang theo cả con tim anh ,
    ty cua anh theo em.chỉ còn mỗi anh thôi đấy??
    ,chỉ còn mỗi con người anh thôi ?
    và hp của em bên anh sẽ mồ côi ,ko nơi nương tựa.
    hp trong sâu thẳm trái tim em sẽ bơ vơ lạc lõng.anh có đàh lòng rời xa em?
    anh có đành tâm ra đi ko ?
    thế nên em sẽ không hứa với anh đâu vì anh chẳng cho em đc cái gì cả?

    Anh sẽ không rời xa em ,
    Anh sẽ ko để em đi theo người đó.
    Anh sẽ ra đi. chính anh sẽ ra đi !
    Anh sẽ bước đi mất hút vào trong đêm tối để em không thấy anh nữa?

    khi anh ra đi em sẽ không còn nghĩ đến anh là người em yêu?em sẽ bình thường trở lại.
    Và với anh em sẽ không là người anh yêu nữa?
    anh sẽ là... người chồng yêu quý của em.
    còn em ,em.. sẽ là người vợ.yêu quý cua anh
    anh sẽ là nguời cha ,em sẽ làm mẹ .
    chúng ta sẽ cho cha mẹ của chúng ta những ân cần ấm áp.
    sẽ cho con chúng ta hp sâu thẳm trái tim em?
    cho con chúng ta con tim anh và em sẽ giữ lấy con người anh và hp bên anh?

    _không anh à,?em sẽ lấy người đó !
    ,người đó cho em con tim,
    người đó có ty của em,có nụ cười từ sâu thẳm con tim em.
    người đó không mang cho em những nụ cười trên môi?
    con tim em chỉ cần đc vui,đc hp,đc nín thở khi anh đặt lên đôi môi em nụ hôn hoa hồng./
    anh hãy nhin e đi và cho em biết anh sẽ rời xa ngưòi yêu anh và để lại "nụ hôn này"trên đôi môi người là vợ của anh?
    sao anh chỉ "hôn"người là vợ của anh mà không "hôn"người anh yêu đang nhìn sâu vào đôi mắt anh lúc này?

    _không? anh không "hôn"ai cả.mà anh sẽ hôn "nụ hôn đầu tiên" này lên đôi môi của em.vì chính là em đó....
    rồi họ quấn lấy nhau đắm chìm trong hp ,mờ dần vào màu khói của mưa mùa thu?
    tôi run mình ước gì tôi cũng có đc một ty như đôi lứa đó??xin cảm ơn hai trái tim yêu đã cho tôi đc chứng kiến ty của 2người.giờ thì tôi đã tin và mãi tin vẫn còn ty thật sự sung quanh tôi mà tôi pải kiếm tìm?
    tôi chúc cho hai bạn chỉ là v_c mà không là người yêu của nhau nữa hãy trao nhau những yêu thươg để hạnh phúc luôn mỉm cười trên thế gian tươi đẹp này???



    #2
      nh0c 27.12.2009 16:35:53 (permalink)
      Còn một ngày nữa thôi là lại đến noel rồi.Tôi cũng không biết tâm trạng của mình bây giờ ra sao nữa...Đã mấy mùa noel đã qua mà tôi vẫn không quên đươc anh- mối tình đầu của tôi.Tình yêu của tôi bắt đầu vào đêm noel và cũng kết thúc vào đêm noel.Thật buồn!
      Ngày.......tháng....năm...
      Ui!khiếp quá! người ji ma lạnh lùng quá thể thế nhỉ.thế này mà con bạn mình yêu hắn mới lạ chứ.....
      Ngày...tháng....năm........
      Ngất!Mới có vài tuần mà đã chia tay rùi sao?Mình cũng ko hiểu con bạn đang nghĩ j nữa.Mình thấy hắn cũng ko đến nỗi nào mà, biết quan tâm, chiều chuộng,...chỉ có điều lạnh lùng với mình là sao nhỉ????????????
      Ngày...tháng....năm........
      Tự nhiên xuất hiện ở chỗ học thêm của mình, mời mình đi uống nước???hắn muốn j thế nhỉ?Định nhờ mình kết nối với con bạn hay sao?
      ''ông ấy bảo với tao là ông ấy thích mày'' hoá ra đó là lí do chia tay của con bạn thân.
      Tại sao con trai lại đa tình thế nhỉ?
      Ngày...tháng....năm........
      Hình như mình cũng thấy rung động hay sao ý nhỉ,sao tự nhiên lại nhớ hắn thế?.........
      Ngày...tháng....năm........
      ''Anh yêu em'' hắn nói đúng lúc tiếng chuông nhà thờ rung.....
      Ngày...tháng....năm........
      Mai mình phải đi học xa nhà rùi,băt đầu cuộc sống mới sao thây bâng khuâng lạ kỳ.....
      Ngày...tháng....năm........
      ''Em nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé.Anh nhớ em nhiều lăm!''......
      Ngày...tháng....năm........
      ''sắp noel rùi đó,em về với anh nhé''.........
      Ngày...tháng....năm........
      ui!bất ngờ quá!anh xuất hiện ngay trước phòng trọ đúng đêm giáng sinh.Có j có thể tả được niềm hạnh phúc lúc đó nhỉ..........
      Ngày...tháng....năm........
      ''em phải thi học kỳ nên không về được đâu''.
      ''buồn quá!thế anh lại đón giáng sinh một mình à?''
      Năm ngoái anh đến chỗ mình học rùi thì năm nay mình sẽ làm anh bất ngờ.mình sẽ đến chỗ anh.

      Ngày...tháng....năm........
      Anh đi đâu rùi nhỉ?thế mà bảo không có em đi chơi giág sinh thì anh sẽ ở nhà ngủ.Mà sao điện thoại không liên lạc được thế nhỉ?....
      Ngày...tháng....năm........
      ''tao thấy ông ấy cầm tay con bé nào đó đi chơi đêm giáng
      sinh mà''
      ......
      ''nhầm làm sao được mà nhầm''
      ......
      Ngày...tháng....năm........
      buồn wá!mối tình đầu là mối tình không đến đích như thế này sao?.......
       
      #3
        nh0c 27.12.2009 16:37:59 (permalink)
        Sao lại có người con gái dễ thương như vậy ".Ý nghĩ đó đã xuất hiện trong đầu anh sau 2 tuần gắng bó với em trong chiến dịch Mùa hè xanh 2009 và anh đã nhận ra anh đã yêu em mất rôi .
        Khi mãn chiến dịch về nhà có lẽ trời giúp anh và em ở cùng huyện nên cùng chờ xe buýt để về và anh đã nói ra tình cảm của mình nhưng em đã bỏ đi em có biết lúc đó anh đau lắm không .Nhưng anh nghĩ rằng con gái chã ai đồng ý ngay cả và anh đã theo đuổi em và tình cảm của chúng ta cứ thế lớn dần lên và đến một ngày anh nhận ra rằng em có yêu anh. em biết anh hạnh phúc dường nào không nhưng anh lại không có đủ can đảm để nói lên lời yêu em dù anh đã từng nói một lần vì anh ngĩ rằng có nhưngx chuyện không cần nói ra để biện hộ cho anh.Nhưng cũng thật trớ trêu tình cảm vừa mới chớm nở của chúng ta lại gạp muôn vàn chông gai.Sau khi loại bỏ hàng loạt tình địch bây giờ anh lại nhận ra rằng anh lại có thêm một tình địch mới mà đó là lỗi của anh.Em bắt đầu từ chối những lời mời của anh mặt dù chúng ta vẫn nói chuyện vui vẽ .và em đã gọi điện mời anh uống cafe anh hạnh phúc lăm vì nghĩ em đã tha thứ ai ngờ anh lại gặp người đó ở đó đang ngồi với emm rất hạnh phúc.Em co biết em tàn nhẫn lắm không cổ họng anh như ngẹn bứ suốt buổi trò chuyện và cả tối đó anh đã không ngũ với ly rượu cay em biết không.Bây giờ anh đau lắm nhưng không đêm nào anh không nhớ em tụi mình còn cơ hội không em có lẽ anh không nên do dự nói tiếng yêu em có lẽ anh không nên để em chờ đợi để rồi bây giờ hối hận đã quá muộn phải không em
        #4
          nh0c 27.12.2009 16:39:59 (permalink)
          Đến lúc này đây tôi mới biết tôi yêu em nhiều hơn những gì tôi nghĩ , nhưng sao em cứ mãi lẫn tránh tôi , bây giờ tôi phải làm gì để em mãi mãi là của tôi . Tôi đã cố gắng làm tất cả vì em , nhưng sao em vẫn cứ mãi hờ hửng ????tại sao vậy em ????
          #5
            nh0c 27.12.2009 16:42:03 (permalink)
            Hãy sát đôi đầu ! Hãy kề đôi ngực !
            Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
            Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
            Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !
            Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt
            Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
            Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
            "Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !"
            ...Này em , lại gần anh tí nữa , cho anh cảm nhận nhịp tim em khi em ở cạnh anh...

            ...Có một cô gái yêu một chàng trai một cách tình cờ , và họ luôn nghĩ về người kia khi cả 2 cách nhau đến hơn 200 cây số. Họ ít khi gặp nhau, và chỉ nói chuyện được vài tiếng mỗi tuần qua internet. Không phải tình yêu ảo. Họ gặp nhau tình cờ trong 1 mùa hè chói chang và tình cảm nảy sinh nhanh chóng tình cảm. Trong kì nghỉ đó, họ tìm ra ở nhau nhiều điểm chung và cũng không ít lần họ tranh luận về 1 vấn đề gì đó. Và họ yêu nhau!!!...

            ...Một đêm mưa, một người từ cách xa cô hơn 200 km đi vào nhà cô và tìm cô. Mọi người nhận thấy nét mặt cô thoạt hiện lên niềm vui, và rồi từ từ chuyển sang bất ngờ, và sau cùng là hoảng hốt. Vâng, chàng trai kia không phải là người cô yêu, người cô iu vẫn đang cách cô rất xa. Anh chàng đang nói chuyện với cô là bạn của người yêu cô. Họ nói chuyện 1 lúc, người ta thấy cô gái đi theo chàng trai kia 1 cách vội vã. Họ ra bến xe và mua 2 vé, nhưng chuyến xe cuối cùng rời khỏi vùng quê đó chỉ còn lại 1 vé, và cô gái đẩy người con trai kia lên chuyến xe đó .

            Xe đã chạy, và cô gái vẫn đứng đó. "Thế là 4 ngày nữa mới có xe rời khỏi nơi này, liệu có quá muộn để đi thăm 1 người sắp đi xa?" Cô nghĩ thế, và lê bước trên con đường. Cô không về nhà. Ánh mắt nhìn về hướng xa xa, nơi bạn trai cô đang cố thở những hơi thở cuối cùng.

            Ánh trăng dẫn đường cho cô tiến về phía trước, không một chút ngần ngại và sợ sệt. Mỗi bước chân cô đi, con tim cô lại bảo "thêm 1 bước nữa sẽ gần anh thêm tí nữa". Nước mắt cô rơi, cô muốn tìm một chỗ dựa và khóc 1 cách ngon lành như 1 đứa trẻ, nhưng đôi chân không dừng lại. Thật quá bất ngờ và đột ngột. Bạn trai cô đang ở bệnh viện, sau khi bị 1 tai nạn ô tô nghiêm trọng tối qua, và trong khi đang cấp cứu, người ta phát hiện ra anh bị tai nạn khi đang chạy xe từ nhà anh đến nơi cách đó 200km để gặp 1 người quan trọng. Không người thân, chỉ có một người bạn ở cùng phòng là biết anh ta muốn tìm ai, và người bạn đó đã tìm cô. "Sắp đến rồi, cố lên" .

            Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!
            Ôi trời xa, vừng trán của của người yêu !
            Cô vừa bước vừa nghĩ, 1 mình trong đêm tối. Mưa bắt đầu rơi và nặng hạt. Không có ai. Trên con đường dài thẳng tít và xa tắp. Ánh đèn vàng ngoại ô làm cô cảng cảm thấy lo lắng trong lòng. Bồn chồn và hoảng sợ, cô bước nhanh hơn và bắt đầu chạy. Mệt mỏi nhưng ko được phép nghỉ chân. Muộn lắm, muộn lắm rồi. Phải nhanh lên mới kịp. Bước mãi quên cả thời gian, trời đã bắt đầu sáng và mưa đã bắt đầu tạnh, nhưng con đường vẫn trống trải. Vẫn con đường thẳng tắp, nhưng không một bóng người. Cô đã quá mệt mỏi, nhưng vẫn cố lê bước. "Thêm 1 bước nữa rồi sẽ nghỉ, gần anh thêm 1 bước, 1 bước nữa, 1 bước nữa..." .Và tổng cộng qua hàng vạn bước chân, cô đều nghĩ như thế, nhưng chưa hề dừng lại. Trái tim cô đang đập rất nhanh, và cô có thể nghe rõ tiếng nước mắt rơi trong đó...

            ...Ùa chạy vào bệnh viện, phòng cấp cứu và mọi người nhìn cô như 1 con ăn mày. Lếch thếch bùn đất, mồ hôi và gương mặt mệt mỏi. Vâng, cô đi gần 20 tiếng đấy. Anh vẫn nằm trên giường bệnh, bác sĩ đã bước ra cùng bộ mặt thất vọng. Cô ôm chầm lấy anh, và cười như 1 con cá vừa bị bắt lại được thả xuống nước...

            ...5 ngày sau đó, có 2 đám tang diễn ra tại 1 chỗ. Một chàng trai chết vì tai nạn giao thông, một cô gái chết vì kiệt sức và cứ mãi ôm chàng trai mà khóc. Tình yêu là như thế, và họ đã gần nhau, mãi mãi. Không ai biết họ cảm thấy thế nào, chỉ biết khi đưa cả 2 đi, họ chỉ thấy nụ cười trên 2 gương mặt...

            ...Gần anh tí nữa, cho anh nghe hơi thở em, em nhé...
            Có một bận, em ngồi xa anh quá,
            Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.
            Em xích gần thêm một chút: anh hờn.
            Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.
            Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
            Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !"
            Anh vui liền; nhưng bỗng lại buồn ngay.
            Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.
            [list]
          • #6
              nh0c 27.12.2009 16:44:29 (permalink)
              Hik ! chẳng mấy mà mình cũng dần quên đi những gì thuộc về quá khứ với một mối tình đầu đầy tiếc nuối nhưng cũng thật hạnh phúc .
              Tiếc thay những gì xưa kia chỉ là những lời nói xa xôi của một thời thơ dại mà hai đứa đã giành cho nhau .
              Anh à , dù thế nào đi nữa cơ hội mình gặp lại nhau chắc chẳng bao giờ có nữa nhưng em muốn nói với anh rằng từ khi yêu anh tới khi trở thành hai con người xa lạ em không lúc nào hết yêu anh . Anh biết không , tình yêu của chúng mình giống như đôi đũa tre vậy _ đôi đũa mộc mạc chân chất _ nhưng chiếc đũa bẻ làm đôi rồi thì sẽ mãi mãi chẳng bao giờ nối lại được nữa nó sẽ tự phân huỷ theo thời gian . Nhìn lại những gì đã qua em cảm thấy hạnh phúc khi nhớ lại những gì tốt đẹp anh đã giành cho em , những hình ảnh đầy ngộ nghĩnh cũng như những nỗi lo lắng ngốc nghếch của anh giành cho em khi ta yêu nhau . Cảm giác ghẹn ngào hụt hẫng khi bất chợt em và anh không thể vượt qua những thử thách , cái vòng kìm kẹp của nỗi đau mối tình đầu như rất nhiều đôi tình nhân khác .
              Anh và em đã từng nghĩ : có thể thoát khỏi cái khuôn quái ác của tình ái kia nhưng sao khó quá . Em không trách anh về sự thay đổi mau chóng trong tình cảm của anh giành cho em vì đơn giản em biết sớm muộn gì anh cũng thế thôi, phải chăng là tất yếu rồi . Những gì nói thật anh lại không tin nói dối thì lại tin , anh chưa giành trọn hết con tim anh cho em , dùng lý trí và cảm nhận bằng con tim , nhưng em thì đã không làm gì để xoá hết hình bóng anh trong tim em , chia tay rồi không phải là vất bỏ tất cả đúng không ?
              Em hi vọng trong tương lai không xa sẽ có một cô gái tốt bụng yêu anh hơn em và anh sẽ giành trọn hết con tim mình cho họ nhé , đừng bao giờ để sự e dè hay xấu hổ của anh làm rạn nứt tình yêu chân tình của người con gái khác để rồi họ lại như em .
              Em đã từng nói : “Yêu anh yêu anh suốt đời yêu anh “ đúng không đồ ngốc nên cứ tin là thế đi nhé ! Vì em biết anh hiểu em mà nhưng chẳng qua anh hơi vô tâm thôi . Em không thể yêu anh như xưa được nữa và nếu có quay lại với anh thì chắc chắn là không bao giờ vì anh hiểu em mà . Em có thể sai lầm khi nghĩ rằng khi anh nói với em câu : “ anh ko con yeu em nua“ nó sẽ không phải là câu “ anh không còn yêu em nữa “ mà là câu “ anh “có “còn yêu em nữa” .,xác suất là rất thấp nhưng em tin vào cảm nhận của em . Vĩnh biệt anh yêu .
              Hãy để quá khứ để yên anh nhé ! Từ giờ trong em sẽ không còn những giọt nước mắt đau khổ về một cuộc tình đã xa mà thay vào đó là những nụ cười hài lòng với cuộc sống nụ cười chờ đợi Thiên thần trong mơ của em tới và chuẩn bị những gì tốt đẹp nhất cho anh ấy .

              Nơi anh gặp em …………………

              Nơi anh gặp em, có trăng vàng tỏa sáng, những đêm trời mộng mơ, trời xanh mênh mông đầy vì sao sáng.
              Nơi anh gặp em, gió cũng mang đầy niểm thương, tiếng yêu trao cùng niềm vui, sẽ mãi bên nhau suốt cuộc đời.
              Anh mong tình ta sẽ như cuộc đời trẻ mãi. Tim yêu cùng nhau đến trọn đời.

              Nơi anh gặp em, cơn mưa còn đọng mãi, những vui buồn còn lưu, tình ta bên nhau tràn đầy hơi ấm.
              Nơi anh gặp em, tiếng yêu trao cùng niềm vui, dốc yêu thương lần đầu tiên, sẽ mãi theo ta đến trọn đời.
              Hai ta cùng yêu cứ như cuộc đời trẻ mãi. Anh yêu tình em suốt kiếp người.

              Hãy trả lời em ................



              Em hỏi anh có bao giờ con sông kia thôi ngừng trôi?
              Anh trả lời em rằng "một ngày nắng hạn sông sẽ cạn khô"
              Em hỏi anh có khi nào, đám mây kia thôi ngừng bay?
              Anh trả lời em rằng, “mây ngừng bay khi mưa đến bất chợt…”

              Em hỏi anh có bao giờ, anh thôi không còn yêu em?
              Anh trả lời em rằng "cuộc tình chúng mình không bao giờ tan"
              Em hỏi anh đến khi nào anh đi chung đường người ta?
              Anh cười với em rằng: “Tình yêu đôi ta mãi chung một đường!”

              Nhưng sao hôm nay anh đã đi xa em rồi?
              Như con sông kia, đến lúc cạn khô…
              Em đây ngây ngô khóc than đêm ngày
              Mong sao nước mắt lấp đầy con sông kia…
              Sao khi xa anh không nói với em đôi lời?
              Tình yêu đôi ta có lúc tàn phai
              Cho con tim em xót xa mong chờ
              Trời tan cơn mưa mây sẽ lại bay.
              #7
                nh0c 27.12.2009 16:52:02 (permalink)
                Vào một ngày đẹp trời, khi đó tôi mới chỉ là một tan sinh viên chân ướt chân ráo mới bước vào sài gòn,thì tôi gặp được cô ấy, co ấy tên trang cùng học chung lớp, lúc đầu cũng không dám nói gì cả, chỉ lén nhìn cô ấy thôi, nhưng rùi đến hội trại chào đón tân sinh viên, thì khoảng cách giữa tôi và cô ấy không còn xa nữa. Khi đi hội trại về, tôi gặp cô ấy tôi luôn gọi cô ấy là " tình yêu " thì cô ấy chỉ mĩm cười thôi, vì ai cũng biết đây là câu nói đùa mà! Nhưng thời gian trôi qua, tôi dã nhận ra mình dã yêu cô ấy rât sâu nặng rùi! nhưng mà tôi chưa dám nói với cô ấy là tôi đã rất yêu cô ấy, chưa một lần trực tiếp nói với cô ấy tấm lòng của mình ! Có phải là tôi rất nhúc nhác không? tôi chỉ dám nhắn tin cho cô ấy thôi? nhung mà tôi nhận đượckết quả cô ấy chỉ xem tôi là bạn thôi! lúc dó tôi rất dau khổ, vì đây là mối tình đầu của mình mà. Có lẻ tôi đã rút lui, nhung mà khóa học quân sự vừa rùi, cô ấy lậi tạo cho tôi một cảm giác mãnh liệt, dường như tôi có cơ hội vậy.tôi quyết định tiến công, nhưng một lần nữa tôi lại thất vọng, những ngừơi bạn thân của cô ấy nói cô ấy đã có bạn trai rui!. tôi biết tôi là người thứ 3, thế nhưng có ai ngăn cản được con tim mình dâu chứ? không biết tôi có nên tiếp tục theo duổi tình yêu của mình hay là rút lui dể cô ấy không phải bận lòng, không phải vấn vương gì cả. tôi phải làm sao đây?
                #8
                  nh0c 27.12.2009 16:54:10 (permalink)
                  Anh cứ ngỡ mình đã quên rồi, quên thật rồi, không nhớ gì về những ngày tháng đã qua.Những kỷ niệm tưởng như đã bám đầy rêu,anh xếp nó vào ngăn trong cùng của ký ức,Thế mà chiều nay khi hoàng hôn buông xuống anh lại được nghe bài hát cũ ngày nào mà cả em và anh đều thích-nó đưa anh quay về với ngày xưa-ngày "anh có em trong đời...!" Cũng khá lâu rồi em nhỉ?

                  Anh cứ ngỡ rằng thời gian sẽ xoa dịu nỗi đau nhưng không ngờ chính thời gian lại làm cho nỗi đau tồn tại. Anh cũng không biết tại sao mình lại như thế nữa!? Anh luôn hỏi"Tại sao anh lai yêu em cái ngày xưa ấy.? "Tại sao? Tại sao anh lại yêu em trong khi anh biết không đủ sức để níu giữ em cho riêng mình!? Giờ đây em đã quên đi những lời yêu thương ngày nào bỏ mặc anh với ngổn ngang thương nhớ.Còn lại gì trong em khi ta xa nhau?Với anh thi anh cố gắng quên hết đi rồi và chỉ còn biết nhắm mắt lại để nỗi đau không buốt giá trái tim anh mỗi lúc nhớ về kỷ niệm ngày xưa. Trong tận đáy lòng đã nhiều lần anh tự nhủ sẽ quên em. Nhưng càng quên đi thì anh lại đâu biết chính anh đang lừa dối chính mình và với tình yêu anh đã dành cho em. Chiều nay bất chợt những lời yêu thương da diết của bài hát, hình ảnh của em lại ùa về trong anh với biết bao kỷ niệm " em sẽ mãi yêu anh hơn lời em nói..". Thế mà...? Anh cũng không hiểu sao em lại làm như vậy? Tại sao lại im lặng làm anh thất vọng nhiều đến thế..? Em đã nói rất yêu anh cơ mà! Vậy tại sao tình yêu đó không đủ mạnh để vượt qua những lỗi lầm đời thường hay sao?

                  Một điều làm anh đau lòng hơn là em ra đi vì muốn tốt đẹp cho anh? Muốn anh tìm thấy hạnh phúc đích thực. Em bỏ lại tất cả, bỏ lại ngừơi con trai em yêu thương "pé long",, Cảm giác mất mát 1 điều gì đó quá lớn luôn ngự trị trong lòng khiến anh nhiều lúc ngẩn ngơ. Một chuỗi ngày dài đã qua đi trong đau đớn. Anh đã khóc.. khóc vì tình yêu hạnh phúc - khóc vì tình yêu vỡ tan - mình mất nhau mãi mãi... chỉ mình anh mới cảm nhận được nỗi đau đang dâng ngập trong lòng?! Giờ đây em có hạnh phúc, có vui vẻ cuộc sống mới? Còn anh đã xa nơi đó xa tất kả những gì yêu thương và thân thuộc nhất - nơi đó có bao kỷ niệm của anh và em! Anh vẫn còn lưu lại dòng tin nhắn em gửi cho anh hôm nào khi chúng mình còn tay trong tay" em sợ mất anh lắm - mình đừng bao giờ xa nhau anh nhé - anh ôm em vao lòng được không - em sợ mất anh" khi em pm cho anh những lời đó là hoàn toàn vô thức hay dự đóan trước được điều gì hay không? Để hôm nay anh và em mỗi người mỗi ngả!? Anh vẫn mong được trở về những ngày tháng ấy ngày mà lần đầu tiên ngón tay chúng ta đan vào nhau, ngại ngùng mà không dám nhìn mặt nhau... anh không còn romantic như ngày xưa em nói nữa. Bây giờ anh chỉ nghĩ đến công việc chỉ có công việc mới cho anh niềm vui!. Lời bài hát vẫn còn vang bên tai, anh nghĩ về em và biết rằng mình chưa thể quên em "Những con đường anh đi rồi cũng sẽ đưa em về bên anh"... Bây giờ bên anh chỉ còn một "nỗi đau dịu êm" pécún ạ! honey..!
                  #9
                    nh0c 12.02.2010 17:53:22 (permalink)
                    Trong tình yêu, không phải lúc nào bạn cũng lấy hết can đảm của mình để nói với người ấy rằng bạn yêu họ như thế nào. Từ thuở xưa, người ta đã biết mượn cây bút để viết thành những bức thư tình bất diệt. Vậy làm thế nào để viết..
                     
                    #10
                      nh0c 03.04.2010 15:16:37 (permalink)
                      Chợt nghĩ đến em, anh bèn viết lá thư ngắn này để nói với em rằng anh rất thích như thế nào khi được gặp em tại tri ton. Anh không thể nhớ được là mình đã có một thời gian thú vị đến dường nào. Mọi thứ diễn ra thật tình cờ và và chính em đã tạo cho anh cảm giác bớt e ngại trong lúc tâm sự sự cùng em. Anh thật khó có thể nhận biết được điều gì đã ở em đã cuốn hút chính bản thân anh. Anh cho rằng có thể đó là sự tổng hợp của tất cả những yếu tố như cách nói chuyện khôi hài, cá tính đầy quyến rũ và ngoại hình trông thật hấp dẫn. Và cho dù mọi chuyện diễn ra như thế nào đi nữa, anh vẫn cảm thấy được sự hiện hữu của những yếu tố đó trong chính bản thân em. Em có thể gọi đó là một tính chất huyền bí nào đó hoặc hay hơn thế nữa, hoặc cũng có thể đó chính là khả năng mà chúng ta cùng ở trong một độ dài bước sóng.



                      Em thân yêu, anh thực sự hy vọng rằng lần gặp gỡ đầu tiên của chúng ta sẽ không phải là lần gặp gỡ cuối cùng, bởi vì mỗi khi được ở bên em, anh cảm thấy có điều gì đó rất đặc biệt tiềm ẩn bên trong tâm hồn anh. Anh rất muốn tạo cơ hội phát triển cho mối quan hệ tình bạn giữa hai chúng ta.



                      Thật đáng tiếc, đã đến lúc anh phải dừng bút ở đây. Chúc em (hoặc tên người nhận) một kỳ nghỉ /ngày nghỉ cuối tuần tuyệt vời, và thành thật hy vọng sớm được gặp em. Khi có thời gian rãnh rỗi, em hãy viết thư hoặc gọi điện cho anh và nói cho anh biết những suy nghĩ của em.



                      Hãy bảo trọng. Anh rất mong nhận được thư hồi âm của em.



                      tình yêu vĩnh hằng của em,




                      Lê Quôc Em
                      #11
                        nh0c 03.04.2010 15:21:16 (permalink)
                        Nếu cuộc sống cho bạn 100 lí do để khóc, thì cuộc sống cũng cho bạn 1000 lí do để cười! Hãy sống như chưa từng được sống, hãy quý trọng từng phút giây của cuộc đời tươi đẹp này.
                        #12
                          nh0c 27.04.2010 10:19:26 (permalink)
                          con người sinh ra trên thế gian này, ai cũng như ai, đều phải ăn, phải uống, phải làm việc .v.v. và phải biết yêu, vì tình yêu mag lại cho cuộc sống con người những màu sắc thú vị, những mùi vị khác nhau. Nhưng không phải tình yêu đẹp nào cũng có những cái kết có hậu, lắm lúc chỉ vì những lí do đơn giản mà 1 cuộc tình phải tan vỡ chứ không phải do ai cả, và cũng có khi vì đối phương đã quá nhiều lần làm người ta mệt mỏi chỉ vì cái tính ghen bóng, ghen gió nên dù thương yêu nhau đến thế nào thì cũng đành dứt áo, quay lưng ra đi. Tôi, là 1 thằng đàn ông, nhưng không phải đàn ông nào cũng như tôi, TÔI LÀ 1 KẺ GHEN TUÔNG MÙ QUÁNG. Trước khi gặp được người con gái ấy, tôi luôn nghĩ rằng mình là 1 thằng đàn ông sống theo phong cách hiện đại, theo lối sống Tây phương, vì trước đó tôi đã quen 3 người con gái. Dù họ làm gì, đi với ai, tôi cũng không thèm quan tâm, tôi mặc kệ, đến lúc tôi chán thì tôi dứt áo ra đi không hối tiếc. Đến khi tôi quen được người con gái này, tôi mới nhận ra mình ghen tuông mù quán đến mức nào. Chúng tôi quen nhau không phải ai cũng biết, vì nhiều lí do khác nhau nên chúng tôi chỉ quen nhau trong im lặng. Cô ấy là 1 người con gái xinh đẹp, là người có nụ cười quyến rũ và 1 giọng nói trong trẻo, được đi với nàng dạo phố trong sự dòm ngó của mọi người khi nàng nói, lúc nàng cười làm tôi vô cùng hảnh diện. Cũng vì nàng xinh đẹp như thế nên không ít người theo đuổi nàng, trồng cây si nàng nhiều năm trời, nhưng nàng lại chọn tôi, 1 người mà theo nàng sẽ là chổ dựa vững chắc về cả vật chất lẫn tinh thần, thân gái mà, 12 bến nước, nên phải suy nghĩ kĩ trước khi quyết định. Nhưng trái với những gì nàng mong đợi, tôi chỉ đáp ứng được 1 phần nào đó về mặt vật chất mà thôi, vì là sinh viên tiền tiêu hàng tháng không nhiều, lại còn phải chi vào những khoảng phí phát sinh, nên chỉ sau nửa tháng là tiền hết sạch. Nàng không phải là người THAM SANG PHỤ KHÓ, THAM PHÚ PHỤ BẦN, những lúc tôi hết tiền, nàng dành lấy ví của tôi bỏ tiền vào đó, không quen kèm theo câu nói " ĐỂ ĐÓ NHA, KHÔNG ĐƯỢC XÀI, LÀM CẢNH CHO ĐẸP THÔI ", nhưng tôi biết rõ nàng lo cho tôi, sợ khi ra đường có gì xảy ra thì còn có chút mà chi trả, nàng cũng sợ tôi tiêu xài quá tay nên mới nói như thế, từ đó tôi biết nàng là tuýp phụ nứ ít biểu lộ tình cảm, cứng rắng trong mọi vấn đề, khác với những người phụ nữ trước đây tôi từng biết. Càng ngày tôi càng yêu nàng nhiều hơn khi hiểu được tính tình của nàng, nhưng có lẽ cũng vì thế mà tình yêu của 2 chúng tôi đã bị đứt gánh giữa đường chứ không đi đến được hết con đường tình. Vô lí lắm đúng không, nhưng không vô lí chút nào đâu, nguyên nhân do tôi mà ra cả. Ngày xưa ông bà có câu ĐỒ QUÍ, ĐỂ KÍN THÌ NÓ RÌNH, ĐỂ HỞ THÌ NÓ RINH, đối với tôi nàng là đồ quí vì thế tôi sợ mất nàng, tôi ghen tuông ngày càng kinh khủng, tôi nghi ngờ mỗi khi nàng nhắn tin cho ai đó, kết cục quen nhau không bao lâu mà tôi đã nói lời chia tay đến 5 lần, nhưng rồi sau đó chính tôi lại xin lỗi và mong nàng quay về, trong khi đó nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc chia tay tôi dù chỉ 1 lần trong suốt thời gian quen nhau. Ban đầu vì nàng biết tôi ghen vì yêu nàng nên mói nói như thế, nàng hạnh phúc lắm và không giận gì tôi cả, quay về bên tôi như không có chuyện gì. Nhưng con gái người ta sinh ra là phái yếu,có lòng tự trọng cao không khác gì đàn ông con trai,họ không phải là 1 món đồ chơi thích thì chơi không thích thì bỏ đi, 5 lần là 1 con số, bình thường thì rất nhỏ nhưng trong chuyện này thì nó lại là 1 con số lớn khủng khiếp, nó là 1 nỗi nhục lớn đối với 1 người con gái. Sức chịu đựng có hạn, sau lần thứ 5, nàng đã quyết định sẽ không cho tôi thêm cơ hội nữa, đã quá nhiều rồi, lần này nàng quyết tâm ra đi. Tôi làm đủ mọi cách để nàng quay về nhưng nghị lực cũng như quyết tâm ra đi sau bao nhiêu khổ đau vì tính ghen tuông, vì bị sĩ nhục, nàng nhất quyết không quay lại nữa.
                          ... Có lẽ nàng cũng biết tôi sẽ không quên được nàng nên nàng cũng biết cách làm cho tôi nhẹ nhàng bớt, nàng vẫn coi tôi là bạn, vẫn gặp tôi, nhưng rồi cũng tại tôi mà tình bạn ấy có lẽ giờ cũng đã mất. Trong đầu tôi cứ nghĩ, nàng gặp tôi vì nàng đã tha thứ, tôi cố gắng không ghen tuông nữa nhưng mỗi khi có người con trai nào đó gọi điện hay nhắn tin cho nàng là tôi lại quay về con đường cũ, tự cho mình vẫn còn là bạn trai của nàng, tôi cứ như 1 thằng điên, ghen lồng lộn lên dù rằng tôi biết đó đơn giản chỉ là bạn của nàng. Sau nhiều lần như thế, nàng quyết định không gặp tôi nữa, mọi thứ như đã cạn kiệt, mọi yêu thương giờ chỉ còn là kỉ niệm đối với nàng, nàng ra đi với lời chúc tôi hạnh phúc, nàng ra đi để tìm cho mình 1 chỗ dựa vững chắc hơn trong tâm hồn, để không còn chịu những khổ đau như thế nữa, tôi có thể hiểu được điều đó sau tất cả những gì mà mình đã gây ra cho người con gái tôi yêu.
                          ... GHEN TUÔNG SẼ BÓP CHẾT TẤT CẢ MỌI THỨ, HÃY BIẾT TIN TƯỞNG VÀO NGƯỜI MÌNH YÊU VÀ HÃY SUY NGHĨ CHO KĨ TRƯỚC KHI QUYẾT ĐỊNH LÀM 1 VIỆC GÌ ĐÓ, 1 SAI LẦM NHỎ CÓ THỂ DẪN ĐẾN 1 HẬU QUẢ TO LỚN. TRONG CHUYỆN TÌNH CẢM NÀY HẬU QUẢ MÀ TÔI PHẢI GÁNH ĐÓ LÀ MẤT ĐI NGƯỜI TÔI YÊU THƯƠNG NHẤT MÃI MÃI. ĐỪNG AI GIỐNG NHƯ TÔI, HÃY TẬP CHO MÌNH LÒNG TIN TƯỞNG VÀO MỌI THỨ, TRONG CUỘC SỐNG CŨNG THẾ VÀ NHẤT LÀ TRONG TÌNH YÊU CÀNG PHẢI THẾ.
                          ... GIỜ ĐÂY, MẤT EM RỒI ANH MỚI HIỂU, YÊU THẬT SỰ LÀ PHẢI NHƯ THẾ NÀO, NẾU CÓ 1 ĐIỀU ƯỚC ANH SẼ ƯỚC MÌNH ĐƯỢC QUAY LẠI CÁI NGÀY MÀ CHÚNG MÌNH MỚI QUEN NHAU, ANH SẼ KHÔNG HÀNH ĐỘNG NHƯ THẾ NỮA, ANH SẼ SỬA ĐỔI TẤT CẢ, NHƯNG LÀM GÌ CÓ ĐIỀU ƯỚC CỦA THẦN TIÊN TRÊN THẾ GIAN NÀY. TỪ BÂY GIỜ ANH SẼ THEO DÕI TỪNG BƯỚC ĐI CỦA EM TRONG LẶNG LẼ, SẼ GIÚP EM MỖI KHI EM CẦN SỰ GIÚP ĐỠ VÀ ANH SẼ TẬP CHO MÌNH BỎ ĐI CÁI TÍNH GHEN TUÔNG ẤY ĐỂ KHÔNG CÒN LÀM KHỔ BẤT CỨ AI NỮA, NHƯNG THẬT SỰ ANH LẠI MONG BIẾT ĐÂU MAI NÀY TRÊN ĐƯỜNG ĐỜI GIAN NAN ẤY LẠI CÓ NGÀY EM VỀ LẠI VỚI ANH, VÀ ANH SẼ KHÔNG LÀM EM ĐAU KHỔ NỮA. ANH SẼ CHỜ EM, NGOÀI EM ANH BIẾT MÌNH KHÔNG CÒN YÊU AI NỮA.!!!!!!!
                          #13
                            nh0c 29.05.2010 16:20:39 (permalink)
                            Những câu chuyện về Vova ( cấm trẻ dưới 18t )
                            ______________ ______________ ____________
                            Vôva đi vào lớp và ngắm nhìn tượng thần Vệ nữ. Hôm sau cô giáo hỏi cả lớp.
                            - Các em thích những bộ phận nào trên bức tượng kia?
                            - Cô ấy có cánh tay đẹp.
                            - Cô ấy có đôi chân dài
                            - Cô ấy có khuôn mặt khả ái
                            - Cô ấy có bộ ngực đẹp
                            .............. ....
                            Vasia, em thích cái gì?
                            - Em thích cặp mông của cô ấy ạ.
                            - Biến ngay khỏi lớp học và không có bố mẹ đến đây thì đừng có quay trở lại lớp.
                            Vasia đi ra khỏi lớp. Theo sau là Vôva.
                            - Vôva, em đi đâu?
                            - Đằng nào mà cô chả đuổi em. Trên tượng kia chỉ còn mỗi 1 bộ phận là chưa ai nói


                            -----------------------------------------------------------------------

                            Vova học lớp 3 mến một cô bạn học cùng lớp lắm mà không dám nói ra. Nhưng để lâu không chịu được, một hôm cậu đánh bạo gửi cho cô bạn một mảnh giấy ghi: "Bạn ơi, mình mến bạn lắm. Chiều nay chúng mình ra công viên hôn nhau nhé".
                            Cậu tức khắc nhận được một mnh giấy tương tự từ phía cô bạn. Đáp lại sự hồi hộp của cậu, trên đó ghi:"Nếu ra công viên chỉ để hôn nhau thì bạn xuống lớp 2 mà học".


                            --------------------------------------------------------------------------

                            Giờ học tiếng Pháp hôm đó có 1 giáo viên đến dự giờ nên cô giáo rất run. Cô vừa viết lên bảng một từ tiếng Pháp và hỏi:
                            - Em nào có thể nói cho cô biết nghĩa của từ này không?
                            Đúng lúc đó thì cô làm rơi viên phấn xuống đất. Lúc cô cúi xuống nhặt thì ông thầy ngồi lẩm bẩm câu gì đó. Vova vội giơ tay xung phong trả lời.
                            - Mời em Vova, từ này là gì?
                            - Dạ, thưa cô nghĩa là "hông to quá" ạ!
                            - Ngồi xuống, 1 điểm. Cô giáo tức giận nói
                            - Lần sau nếu không biết thì đừng có nhắc bài nhé!.- Vova quay sang hầm hừ nói với ông thầy ngồi cạnh!

                            -------------------------------------------------------------------------

                            Cô giáo mặc mini jupe bước vào phòng học, cả lớp im lặng. Cô giáo bắt đầu giảng bài, bông nhiên viên phấn từ tay cô rơi xuống đất, cô giáo cúi xuông nhặt. Bàn đầu tiên rồ lên cười, cô giáo ngỏanh lại hỏi:
                            - Natasa, sao em cười?
                            - Thưa cô. . . Vì em nhìn thấy mắt cá chân của cô ạ!
                            - Em ra ngoài, ngày mai hãy đến lớp!
                            - Ivan, sao em cười?
                            - Thưa cô. . . vì em nhìn thấy đầu gối của cô ạ!
                            - Em ra ngoài, tuần sau hẵng đến lớp!
                            - Ruka, sao em cười?
                            - Thưa cô. . . vì em nhìn thấy đùi cô ạ!
                            - Em ra ngoài, tháng sau hẵng đến lớp!
                            Vova thấy vậy bèn đứng dậy gập sách vở đi ra cửa, cô giáo hỏi:
                            - Vova, tôi chưa hỏi đếb em sao em về?
                            - Em xin chào cô và các bạn sang năm em đến lớp!

                            ---------------------------------------------------------------------------------------

                            Mùa đông

                            Vova chạy sang vườn nhà Masa chơi. Trời rất lạnh, tuyết phủ trắng xoá. Vova và Masa quyết định đắp một thằng người tuyết. Sau khi đã xong xuôi phần chính, Masa bảo:

                            - Anh đợi Em nhé. Em vào nhà lấy củ cà rốt.

                            - Em lấy luôn 2 củ đi. Củ thứ hai để làm mũi nó.


                            -------------------------------------------------------------------------

                            Một phái đoàn kiểm tra đến nhà trẻ. Các nhân viên phát cho mỗi em một thanh sô cô la hình cô/cậu bé. Đến lượt Vova, nhân viên hỏi:
                            - Thế cháu thích hình nào
                            - Hình cậu bé ạ
                            - Tại sao thế?
                            - Vì hình cậu bé thì cháu được thêm một mẩu mà các hình cô bé kô có

                            ------------------------------------------------------------------------------------------

                            Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó.
                            Natasa:
                            - Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc.
                            Boris:
                            - Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng.
                            Cô giáo:
                            - Vova, thế còn em mang gì đến vậy
                            Vova:
                            - Em mang máy trợ tim của ông nội ạ.
                            Cô giáo:
                            - Thôi chết, thế ông có mắng em không?
                            Vova:
                            - Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ ặc ặc 2 tiếng thôi ạ.

                            ------------------------------------------------------------------------

                            Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
                            - Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
                            - Bê tông ạ!
                            Cô giáo:
                            - Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
                            - Con bò ạ!
                            - Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
                            Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp:
                            - Đúng là lũ điên!
                            Cô giáo:
                            - Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả?
                            Vova:
                            - Thế em hỏi cô một câu được không?
                            Cô giáo thận trọng:
                            - Em thử nói đi!
                            - Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
                            Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova.
                            Vova xoa xoa má:
                            - Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa!

                            --------------------------------------------------------------------------

                            Trong giờ học:
                            -Các em, thử nói cho cô biết số nào gợi cảm nhất?
                            Vôva trả lời không cần suy nghĩ:
                            -21593
                            Cô giáo rất ngạc nhiên:
                            - Tại ...sao lại là số đó?
                            Vôva:
                            - Đơn giản là nếu một cặp nào đó cùng làm một việc thì trong vòng không quá năm tuần họ sẽ hiểu rằng sau chín tháng sẽ xuất hiện người thứ ba!


                            -------------------------------------------------------------------------

                            Bố Vôva mua một cái nhà máy nhỏ sản xuất giò và nói với Vôva:
                            - Nếu nhét 1 con cừu vào đây thì ta sẽ nhận được 9 thanh giò. Hai thanh nộp cho nhà nước, giữ lại 7 thanh cho mình. Hiểu rồi chứ, Vôva?
                            - Chưa hiểu.
                            - Chỗ này nhét con cừu, chỗ này cho ra cục giò. 2 cục nộp cho nhà nước, 7 cục để lại. Hiểu chưa?
                            - Khó hiểu quá. Thế có cái máy nào chỉ làm ngược lại không bố?
                            - Có. Đó là mẹ mày ấy.

                            ----------------------------------------------------------------------------------------


                            Trong lớp học, cô giáo hỏi Vôva:

                            - Vôva cho cô biết, trên cây có 10 con chim, một người thợ săn bắn chết một con, hỏi còn mấy con?
                            - Dạ, tiếng súng nổ làm chim bay đi hết, làm gì còn con nao?
                            - Sai, súng săn bây giờ là súng hơi, làm gì có tiếng nổ, còn 9 con. Tuy nhiên, cô rất thích kiểu suy nghĩ của em.
                            - Thế em đố lại cô 1 câu có được không ạ?
                            - Được.
                            - Có 3 cô gái cùng ăn kem, một cô cắn từng miếng kem một, một cô ngậm và mút que kem, một cô thì để cho kem chảy vào miệng rồi nuốt, hỏi trong 3 cô ấy cô nào đã có chồng rồi?
                            - Cô giáo suy nghĩ một lúc rồi đỏ mặt, bảo:
                            - Vôva, em rất bậy, đi ra ngoài viết bản kiểm điểm.
                            - Vôva trả lời:
                            - Thưa cô, người có chồng là người tay có đeo nhẫn cưới. Tuy nhiên, em rất thích kiểu suy nghĩ của cô.

                            1. Vôva và cô giáo :

                            Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
                            - Đố các em cái gì nhẹ nhất.
                            Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
                            - Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu
                            Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva
                            - Em nói đi nhưng ko được nói bậy.
                            - Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ
                            Cô giáo đỏ mặt:
                            - Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường
                            Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
                            - Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được.
                            Cô giáo lại đố:
                            - Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất
                            Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại:
                            - Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi
                            Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói:
                            - Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu
                            - Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.

                            Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova.Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.Cô giáo:
                            - Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.
                            Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.
                            - Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?
                            Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.
                            Vova:
                            - Giá như mà cái váy nó ngắn hơn ........
                            - Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!
                            Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra:
                            - Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!



                            Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo:
                            - Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba!
                            Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện.
                            Thầy hiệu trưởng:
                            - Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3 nhân 3 bằng mấy?
                            Vova:
                            - 9!
                            - Đúng rồi! Thế 6x6?
                            - 36!
                            - Chính xác! Tôi nghĩ rằng - hiệu trưởng quay sang cô giáo - chúng ta chuyển Vova lên lớp 3!
                            Cô giáo:
                            - Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái?
                            Vova thoáng nghĩ và trả lời:
                            -Chân!
                            -Có việc gì mà khi làm con chó đứng bằng 3 chân còn người thì đứng bằng 2 chân?
                            -Bắt tay!
                            -Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có?
                            Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói:
                            - Cái túi!
                            Cô giáo:
                            -Đúng rồi, Vova ....... lên thẳng lớp 3!
                            Hiệu trưởng:
                            - Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm!



                            Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:
                            - Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.
                            - Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.


                            Vova đón ở ngưỡng cửa thanh niên đến tán tỉnh chị gái mình:
                            - Em nhìn thấy anh ôm hôn chị Maria!
                            - Không phải nói to vậy, này cho em 2 rúp.
                            - Cám ơn, này trả anh 1 rúp thừa.
                            - Thừa ?
                            - Vâng, em lấy của tất cả các anh đều như nhau - 1 rúp.

                            Cô giáo nói với học sinh:
                            - Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".
                            Vova giơ thẳng tay :
                            - Thưa cô em ạ!
                            Cô giáo:
                            - Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B".


                            Bố Vôva đến đón con ở nhà trẻ, vào phòng thứ nhất có biẻn đề "học sinh ngoan" nhìn quanh không thấy Vôva đâu cả.
                            Vào phòng thứ 2 "học sinh trung bình" - không thấy Vôva
                            Vào phòng thứ 3 "học sinh cá biệt" - vẫn không thấy Vôva
                            Vào phòng thứ 4 "học sinh đặc biệt hư" - cũng không thấy Vôva đâu
                            Bố Vôva đi đến cuối hành lang, thấy có một phòng nhỏ, biển treo bên ngoài đề "Vôva".
                            ______________ ______________ ____________
                            Vova chạy vào nhà hỏi mẹ:
                            - Mẹ ơi trẻ con sinh ra như thế nào?
                            Bà mẹ bối rối nghĩ bụng thằng này chưa đến tuổi giáo dục giới tính, bèn nói:
                            - À do con cò mang đến cho các ông bố bà mẹ con ạ.
                            Vova chạy ngay ra ngoài bảo Natasha:
                            - Thấy chưa, thế mà ấy cứ lo. Lại nhé!



                            -----------------------------------------------------------


                            ------------------------------------------------------------

                            Giữa trưa nắng , một Vova đèo một cô bé trên một chiếc xe đạp mini bé tí. Vẻ mặt cậu bé có vẻ rất bực. Đang đi Vova quay lại nói với cô bé :
                            - Này, tại sao chiều hôm qua em lại đi chơi đồ hàng với thằng lớp 2B hả

                            ------------------------------------------------------------------


                            Vova đi chơi với Nana. Vova chọn 1 cái ghế đá ngồi xuống, cơ mà khổ đây là lần đầu tiên nên Vova lúng túng lắm không biết nói gì cả. Nghĩ mãi Vova đanh liều nói 1 câu :
                            - Nana, ấy đang nghĩ gì thế?
                            - Tớ nghĩ giống ấy !!!!! Nana trả lời bẽn lẽn.
                            Bỗng Vova cười ha hả:
                            - Khiếp sao ấy bậy thế!!!!!!!

                            Giờ họcđầu tiên môn hình học lớp 7. Cô giáo vẽ lên bảng 1 cái vòng tròn và đường kính.
                            - Các em hãy nhìn đây là vòng tròn và đường kính của nó.
                            Vova:
                            - Còn theo em, đó là cái mông!
                            Cô giáo tức quá, chạy đi tìm thầy hiệu trưởng và cùng quay về lớp học:
                            - Thưa đồng chí hiệu trưởng, Vova là 1 học trò hư và không hiểu gì về hình học ........
                            Hiệu trưởng:
                            - Hỗn láo, hỗn láo quá!, Thế ai đã vẽ cái mông lên bảng thế này?
                            ----------------------------------------------------------------

                            Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:
                            - Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.
                            - Vì sao vậy?
                            - Lần thứ nhất-Tao cho ông ấy xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông ấy nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy


                            ---------------------------------------------------



                            « Last Edit: August 27, 2008, 12:57:14 PM by thangncu » Logged

                            --------------------------------------------------------------------------------


                            Người ra đi đầu ko ngoảnh lại
                            Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
                            #14
                              nh0c 29.05.2010 16:21:55 (permalink)
                              Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi :

                              - Thầy hỏi những gì ?

                              - Câu 1 : "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nh¬ng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công".
                              - Rồi sao nữa ?
                              - Câu 2 : "Ai lãnh đạo cách mạng ?". Tớ trả lời : "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... "
                              - Còn câu 3 ?
                              - "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?". Tớ trả lời : "Nhiều nhà nghiên cúu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là ch¬ưa đủ".
                              Vova vào phòng thi, thầy hỏi :
                              - Anh sinh năm nào ?
                              - Lần đầu năm 1905 nh¬ưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.
                              Giáo s¬ư ngạc nhiên hỏi :
                              - Bố mẹ anh là ai ?
                              - Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ...
                              - Đồ ngu - Giáo s¬ư quát.
                              - Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ nh¬ vậy nh¬ng em cho là ch¬ưa đủ ạ !
                              - ? ! ? ! ?


                              ---------------------------------------------------

                              Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất. "Tại sao con lại đóng đinh xuống đất?" bố tò mò hỏi.
                              Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói: "Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại đ¬ợc nh¬ng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng."

                              "Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một Toyota."
                              Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng tr¬ớc cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời: "Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes tr¬ớc cửa là mẹ tặng con đấy."

                              ---------------------------------------------------

                              Trong giờ sinh vật giảng về con ngựa.
                              Cô giáo: con ngựa chạy nhanh thì gọi là gì?
                              Vova: thưa cô nuớc đại ạ.
                              Cô giáo:thế con ngựa chạy chậm thì gọi là gì?
                              Vova: thưa cô nước....tiểu ạ

                              ---------------------------------------------------

                              Hôm nay, Vô va đi học về, mặt buồn thiu.
                              Bố hỏi: vô va, sao buổn thế
                              Vôva: con bi điểm 0 môn toán
                              - sao lại bị điểm 0
                              - cô giáo hỏi con, 2+2 bằng mấy, con trả lời là bằng 4
                              - thế thì đúng rồi còn gì nữa
                              -cô giáo lại hỏi con 2x2 bằng mấy
                              - thế thì khác đ** gì
                              - đấy, con cũng trả lời như thế

                              ---------------------------------------------------

                              Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi: "Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?"
                              Vôva trả lời: "Thưa cô bằng sữa ạ" Cô giáo đỏ mặt đuổi Vôva ra đứng hành lang.
                              Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vôva vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: "Vôva em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu"
                              Vôva lầm bầm:"Em đâu biết rễ nó dài đến thế"

                              ---------------------------------------------------

                              Cô giáo:
                              - Petia, bố em làm nghề gì?
                              - Kỹ sư
                              - Lena, thế bố em làm nghề gì?
                              - Giám đốc nhà hát
                              - Vova, thế còn bố em?
                              - Ông ấy chết rồi.
                              - Thế ông ta làm gì trước khi chết?
                              - Rên rỉ

                              ---------------------------------------------------

                              Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ:
                              - Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bịviên gịch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp!
                              Giọng Vova:
                              - Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!

                              ---------------------------------------------------

                              Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
                              - Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
                              Vova giơ tay:
                              - Thưa cô vì nó bị con cá voi hi*p!
                              Cô giáo không kìm chế nổi:
                              - Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
                              Vova đã ra tới cửa:
                              - Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.

                              ---------------------------------------------------

                              Bé Vôva vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố vui.
                              Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi :
                              - Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng gỗ, có 4 chân?
                              Bé Vôva nhanh nhảu:
                              - Cái ghế ạ
                              Cô gật gù, ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà câu trả lời của cô là cái bàn. Rồi cô đố tiếp, lần này cô nghĩ đến con mèo:
                              - Đố các em, trong nhà ta nuôi con gì có 4 chân mà các em hay vuốt ve nó?
                              Bé Vôva vẫn là người nhanh nhất:
                              - Thưa cô, con chó ạ.
                              - Ừ cũng được đấy, cô nói, em giỏi lắm, nhưng cái câu trả lời của cô là con mèo cơ.
                              Bé Vôva xin phép cô ra câu đố:
                              - Đố cô, cái gì mà đàn ông hay giấu trong quần lâu lâu lấy ra sử dụng, dài dài, tròn tròn , đầu đỏ đỏ...
                              Chưa nói hết câu, cô giáo đã nổi giận ngắt ngang:
                              - Vôva, sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy
                              Nước mắt lưng tròng, bé Vôva thút thít trả lời:
                              - Cái mà cô nghĩ cũng được đấy, nhưng câu trả lời của em là những que diêm cơ...

                              ---------------------------------------------------

                              Thầy giáo cảnh cáo học sinh:
                              -Không bao giờ được hôn động vật, sẽ bị lây các bệnh khác nhau. Ai có thể đưa ra ví dụ?
                              -Em ạ -Vova đứng dậy- Cô em luôn hôn con vẹt của mình.
                              -Thì sao??...
                              -Con vẹt phát điên.

                              ---------------------------------------------------

                              Boris rủ bạn Vova đến thăm bà ngoại. Bà nhờ Boris sửa vòi nước trong bếp. Vova ngồi ngoài phòng khách chờ, tranh thủ nhấm nháp hết đĩa đậu phộng để trên bàn. Khi cùng bạn ra về, Vova cảm ơn bà và phân bua:

                              - Cháu cảm ơn bà về đĩa đậu phộng. Cháu đã lỡ ăn hết không chừa lại một hạt nào cho bà.

                              - Không sao, lúc trước nó còn là đĩa chocolate cơ đấy! Vì không có răng, nên bà đã mút hết lớp vỏ chocolate bao quanh hạt đậu phộng rồi.

                              ---------------------------------------------------

                              Cô giáo hỏi Vova:
                              - Tại sao hôm qua em không đi học?
                              Vova giải thích:
                              - Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.
                              Cô giáo:
                              - Được rồi.
                              Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:
                              - Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?
                              Vova:
                              - Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ....... và em thấy quần ... của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó

                              ---------------------------------------------------

                              Thầy giáo đang giải thích cho học sinh hiểu thời gian đã làm thay đổi các quan niệm của xã hội về cái đẹp và các chuẩn mực của nó như thế nào:
                              - Chúng ta hãy thử nhớ lại Hoa hậu Nga năm 1931, cô ta cao 1,62 m cân nặng 49 kg, các số đo: 80-64-81. Theo các em, liệu cô ta có cơ may không, nếu dự cuộc thi sắc đẹp vào năm 2001 này?
                              - Thưa thầy, cô ta sẽ không có một cơ may nào hết ạ! Vova trả lời
                              - Tại sao? Em hãy cho ví dụ về các tiêu chuẩn - giáo viên gợi mở.
                              - Đơn giản vì cô ta đã quá tuổi đăng ký tham dự.

                              ---------------------------------------------------

                              Để hiểu học trò hơn, cô giáo bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình. Khi cô xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ... Riêng Natasha để tờ giấy trắng nguyên, cô hỏi:
                              - Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?
                              Natasha băn khoăn đáp:
                              - Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?

                              ---------------------------------------------------

                              Cô giáo bảo Vova:
                              - Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
                              - Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
                              - Em không đùa đấy chứ? - Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi?
                              - Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.



                              Vova đứng dưới sân nhà tập thể gọi inh ỏi:"Natasha, Natasha, tớ cần cậu với tư cách là 1 người phụ nữ thực sự!!! Natasha, tớ rất cần cậu!!! Cậu xuống đây với tớ!!!"

                              Mẹ Natasha ghó đầu ra và mắng: "Con cái nhà ai mà bậy bạ vậy hả, mới tý tuổi đầu! Đi về đi!"

                              "Dạ không, cháu cần Natasha lắm lắm! Quả bóng của bọn cháu bay vào nhà vệ sinh nữ!!!!"





                              ----------------------------------------------------

                              Bài tập làm văn của Vôva chỉ viết mỗi một dòng: "Cô ơi, em yêu cô!".
                              Cô giáo đọc xong rồi viết lại: "Nhưng muh cô không thích trẻ con".
                              Vôva lại viết tiếp: "Cô đừng lo, chúng ta sẽ phòng ngừa đàng hoàng chứ"!!!




                              ----------------------------------------------------

                              Vova năm nay 6 tuổi, học lớp 1, một lầm nó nói chuyện riêng với một bé gái trong lớp, cô giáo bắt nó đứng vào góc lớp nó không chịu đứng, cô giáo bèn đuổi nó ra ngoài. Nó đi ra ngay, nhưng khi đến cửa nó còn ngoái lại gi nắm đấm:
                              "Liệu hồn! Ông sẽ làm thịt"

                              Cô giáo giận lắm, hôm sau bèn mời bố của Vova đến :
                              - Con ông đấy, Nó doạ là sẽ làm thịt tôi
                              - Thằng nào, thằng bé hay thằng lớn? Ông bố có vẻ quan tâm
                              - Thằng bé, thằng Vova ấy
                              - Vova à, Thằng này mà đã nói là nó làm thiệt đó
                              Nói đoạn ông bỏ ra về.

                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9