Chiều giăng mây xám ngang trời
Lại một người nữa giã từ cuộc chơi
Nỗi chơi vơi để cho người ở lại
Nén đau thương nhìn người khuất chân trời
Người dứt áo, đi tìm miền viễn lạc
Miền viễn lạc miền xa xôi cách trở
Biết có chăng những ngày tháng tung hoành
Có khỏanh khắc bùn, thương, đau giả dối
Có lúc cười khi đùa tảng mây trôi
Ngắm trần gian quẳn đi đời phiền não.
Cạn chén cùng ai quên thế sự, quên đời
Nay dứt áo quên đời, tiêu diêu miền cực lạc
Vứt bỏ niềm vui và nổi đau lại cho đời.
Quay lưng đi không một niềm luyến tiếc.
Hỏi có ai thấu chăng nổi niềm người ở lại.
Ngắm mây trôi lững thững cuối trời
Ở nơi đó có bao giờ tăm tối
Một miên viễn xót xa cho cuộc đời
Ôi con tạo xoay vần sao tàn nhẫn
Xé trần đời thành những mãnh tan hoang
Mổi một sinh linh ôm một mãnh lang thang.
Người trần thế kẻ phiêu diêu tiên cảnh
Kẻ mong tìm chín tầng cung điện
Diêm vương mong thuởng lãm
Ta là ai trong vũ trụ cuộc đời này
………………..
By Cumusic
JC viết thơ với anh Cu nè, hihi dạo này Cumusic nhà ta bị gì mà thơ lai láng á hih tui chưa chuyển mẫu chữ được ,..chắc réo ông ấy chuyển luôn wa' hih
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2006 13:33:10 bởi BĂNG NGUYỆT >