LỜI YÊU
Xin anh đừng là ngọn gió Suốt đời mê mải rong chơi Xin anh đừng là tia nắng Biến đi khi tắt mặt trời Xin anh đừng là ngọn sóng Ấp ôm những bến bờ xa Xin anh đừng là bài ca Viết cho mọi người cùng hát Anh đừng là ly rượu chát Đắm say bao nụ môi hồng Xin anh đừng là dòng sông Tình yêu bên bồi bên lở Anh đừng là vầng trăng tỏ Vuốt ve bao mái tóc thề Đừng là những giọt sương khuya Thấm bao bờ vai con gái Xin anh đừng là oan trái Gieo thêm dâu bể cuộc đời Hãy là riêng của em thôi Hãy là của em - anh nhé! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80393/25533A7DFDEE4F3DA48D8CD236050D3A.jpg[/image]
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 16:34:39 bởi Liên Hương >
*)Nguyệt Quế ơi!TG muốn cám ơn NQ đã ghé thăm tặng cho TG bài thơ rất hay nhưng tìm muốn đứt hơi mà chẳng biết nhà nào NQ sẽ "định cư dài hạn"vì bạn mở nhiều topic quá.Thôi mình sẽ giúp bạn gom lại mấy topic vào trang này cho gọn để lần sau bạn thơ có thể tìm được nhà của NQ mà không phải vất vả như TG nhé
Xuân đến
Xuân đến ngoài trời chim én liệng
Lung linh bừng nở nụ mai vàng
Mỏng mảnh làn sương như khói nhẹ
Hây hây ngọn gió gọi mùa sang
Khoảnh khắc giao thừa linh thiêng lạ
Phố đêm ngây ngất thoảng hương trầm
Sân chùa rụng cánh hoa sứ trắng
Bổng trầm vọng mãi tiéng chuông ngân
Có cô gái trẻ đi hái lộc
Nhặt cánh sứ rơi ở sân chùa
Tóc dài ngan ngát hương bồ kết
Cho kẻ tình si ngắm thẫn thờ
Miên man nặng bước người viễn xứ
Rưng rưng nỗi nhớ một quê nhà
Bâng khuâng giây phút giao thừa đến
Thổn thức con tim, chợt vỡ oà
Xích lại gần nhau trời và đất
Trải lòng trao một chút men nồng
Lòng thầm cầu nguyện đôi điều ước
Chợt nhớ năm xưa xác pháo hồng
Biết mấy xuân đi rồi xuân đến
Mỗi một mùa xuân, mỗi tuổi đời
Vẫn như thơ bé trong khoảnh khắc
Giây phút giao thoa giữa đất trời
Nguyệt Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 16:52:41 bởi THƯƠNG GIANG >
Buồn
Buồn trông góc phố mưa bay
Buồn trông lá rụng trải đầy lối quen
Buồn trông ngõ nhỏ lên đèn
Buồn trông thấp thoáng dáng em xa dần
Để mình tôi, đứng tần ngần
Giận nhau chi,để bao lần " buồn trông"....
Đính kèm (1) _____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 16:53:37 bởi THƯƠNG GIANG >
Bức tranh mùa Xuân
Xuân đã về xanh biếc đất trời
Hoa xuân hồng thắm, nụ xuân tươi
Nắng xuân sóng sánh vàng như mật
Náo nức mầm xuân lộc đâm chồi
Phố mới vào xuân gió xuân bay
Hương xuân căng lồng ngực nồng say
E ấp tình xuân bao bạn trẻ
Dạo bước đường xuân tay trong tay
Đất nước vào xuân rực sắc hoa
Nông thôn, thành thị, đến đảo xa
Vang khúc ca xuân vào hội mới
Thêm nốt nhạc xuân -bản tình ca
Anh lính mừng xuân ở thao trường
Quản chi mưa nắng với gió sương
Ngày đêm giữ biển trời tổ quốc
Vui đón thư xuân chốn hậu phương
Cô công nhân trẻ vào ca xuân
Máy reo vui theo nhịp bước chân
Dệt bức tranh xuân cho ngày tết
Rộn rã tưng bừng tiếng trống lân
Lúa xuân thơm ngát cánh đồng xuân
Rạng rỡ nụ cười bác nông dân
Đường làng rực nắng màu rơm mới
Thóc vàng rải ngọc sáng trên sân
Thêm một mùa xuân với đất trời
Bàn tay ta góp những niềm vui
Bàn tay ta gieo mầm hạnh phúc
Cho tổ quốc xuân đẹp muôn đời
_____________________________
Nguyetque
Nói với con
Khi con biết yêu
Con sẽ thấy trái tim biết hát
Đôi mắt con sẽ lấp lánh những vì sao
Chung quanh con cỏ hoa đua nở
Hồn ngập tràn những rung động khát khao
Khi đôi môi con biết nói tiếng yêu
Con sẽ hiểu thế nào là hạnh phúc
Dù đó là ngọt ngào hay đắng cay thổn thức
Thì hơn một lần con cũng được sẻ chia
Tình yêu đầu đời có thể đến rồi đi
Nhưng con ơi đó chính là cuộc sống
Con hãy cứ tin yêu, cứ ước mơ hy vọng
Bằng trái tim chân thành cha mẹ đã cho con
Khi biết yêu cuộc đời sẽ đẹp hơn
Con sẽ biết hy sinh, biết vị tha nhân ái
Bởi trước mắt con tình yêu luôn vẫy goi
Con bước vào đời đừng sợ chông gai
Hãy vững tin con nhé, một ngày mai
Bắt đầu từ hôm nay - khi tình yêu chợt đến.
_____________________________
Nguyetque
Khoảnh khắc giao thừa
Xuân đến ngoài trời chim én liệng
Lung linh bừng nở nụ mai vàng
Mỏng mảnh làn sương như khói nhẹ
Hây hây ngọn gió gọi mùa sang
Khoảnh khắc giao thừa linh thiêng lạ
Phố đêm ngây ngất thoảng hương trầm
Sân chùa rụng cánh hoa sứ trắng
Bổng trầm vọng mãi tiéng chuông ngân
Có cô gái trẻ đi hái lộc
Nhặt cánh sứ rơi ở sân chùa
Tóc dài ngan ngát hương bồ kết
Cho kẻ tình si ngắm thẫn thờ
Miên man nặng bước người viễn xứ
Rưng rưng nỗi nhớ một quê nhà
Bâng khuâng giây phút giao thừa đến
Thổn thức con tim, chợt vỡ oà
Xích lại gần nhau trời và đất
Trải lòng trao một chút men nồng
Lòng thầm cầu nguyện đôi điều ước
Chợt nhớ năm xưa xác pháo hồng
Biết mấy xuân đi rồi xuân đến
Mỗi một mùa xuân, mỗi tuổi đời
Vẫn như thơ bé trong khoảnh khắc
Giây phút giao thoa giữa đất trời
Nguyệt Quế
_____________________________
Nguyetque
...Và bây giờ thì công việc sửa sang dọn dẹp nhà của NQ đã hoàn tất, TG sẽ họa lại bài thơ NQ tặng TG nhé!
Người Nội Duệ...?
Phải người Nội Duệ, Cầu Lim?
Mến câu Quan họ tôi tìm đến nơi
Hát câu "Người ở ,người ơi"
Sông Thương còn mãi đầy vơi đôi dòng
Trao nhau chiếc nón ba tầm
Nhớ nhau vạt áo ướt đầm như mưa
Năm nay đến hội hay chưa?
Để cùng Quan họ " dạ thưa" đôi lời
Gửi người câu hát "Người ơi
Người về đừng có đứng ngồi với ai "
Mấy lời tôi dặn tái hồi
Nỡ nào "bèo dạt mây trôi "sao đành
Mượn câu quan họ trao tình
Nhờ "cây trúc mọc bên đình" trao duyên
Hẹn người " đến hẹn lại lên"
Cho tôi về lại Hội Lim với người
*)Đọc những bài thơ của Thương Giang thật thấm nỗi nhớ quê ,NQ thân tặng TG bài thơ này.Thân quý!
Cám ơn Nguyệt Quế ghé chơi
Lưu thơ tặng lại thay lời kết giao.
Xem ra...Người xứ Bắc vào
Trong Nam lập nghiệp...mà sao tỏ tường
Bắc giang -Nỗi nhớ sông Thương
Bắc ninh lưu luyến tơ vương -Sông Cầu.
Giang chẳng ở Nội Duệ* đâu
Vùng quê nổi tiếng trồng dâu nuôi tằm
Thôn nữ đẹp tựa trăng rằm.
Nết na khéo léo lại chăm hơn người.
Còn Giang -ở Bắc Giang thôi
Xưa thuộc Kinh Bắc...nay thời đổi tên.
Dẫu thay đổi vẫn cứ quen
Với tên Kinh Bắc vạn niên lưu truyền*
Thương Giang
*) Nói đến trài tài -gái sắc thì người Kinh Bắc có câu:
"Trai Cầu Vồng ,Y ên Thế (Quê hương anh hùng dt Hoàng Hoa Thám)
Gái Nội Duệ ,Cầu Lim"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 20:13:19 bởi THƯƠNG GIANG >
(Thân tặng Thương Giang ) CÔ GÁI SÔNG THƯƠNG Em là cô gái sông Thương
Một vùng Kinh Bắc vấn vương ,quê nhà
Bãi bồi chở nặng phù sa
Câu thơ chở cả lời ca ân tình
Cây đa, bến nước, sân đình
Hữu tình Quan họ cho mình gặp ta
Đường đời dù có cách xa
Nhịp cầu thơ sẽ giao hòa đôi quê
Người đi xa hẹn ngày về
Tìm người trao mảnh trăng thề năm nao
Đôi dòng- sông biếc xôn xao
Thương Giang - ký ức ngọt ngào không quên
Người ơi ! đến hẹn lại lên
Lại về Kinh bắc trao duyên cùng người... LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 16:42:01 bởi Liên Hương >
PHÔI PHA Phôi pha rồi một thời tuổi trẻ
Năm tháng đi qua chẳng trở về
Nhạt nhòa rồi tình yêu ngày ấy
ngập hồn ta một thuở si mê
Giọt sương mai không còn trên mi mắt
ánh trăng thanh không tắm đẫm tóc thề
Không còn nữa những lời hò hẹn
Chỉ một mình ta im lặng phố khuya
Phôi pha rồi ,tất cả đã phôi pha
Bỏ lại sau lưng một trời kỷ niệm
Ta gói lại những bông hoa màu tím
Bỏ lại bơ vơ vạt cỏ bên đường
Ta tự ru ta khúc hát vô thường
Chân bước đi không ngỏanh về quá khứ
Chả tiếc nuối những điều không còn nữa
Nghe trong lòng tiếng chuông gọi hư không... LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 16:49:44 bởi Liên Hương >
TỰ SỰ Có những lúc tôi ước mình đơn độc
Không phải giận hờn khắc khoải lo âu
Không ước muốn và không tuyệt vọng
Không hôm qua và không cả mai sau
Có những lúc tôi ước mình có thể
Lặng lẽ đi bên cạnh dòng đời
Thờ ơ lắm với những gì náo nhiệt
Sông ra biển rồi chỉ còn lại mình tôi
Có những lúc tôi ước ngày thơ bé
Như nai con ngơ ngác trước thu vàng
Thu cứ qua và Đông lại tới
Bận lòng gì trước mỗi mùa sang
Có những lúc tôi ước mình như lá
Lá xanh tươi, rồi lá héo tàn
Nhưng lá chẳng bao giờ tự hỏi:
Tại vòng đời hay tại thời gian?
Có những lúc tôi ước mình như thế
Bởi đã mang lẽ sống làm người
Dù bâng khuâng trước bao nhiêu ngả rẽ
Cũng phải chọn một dòng- không thể để nước trôi
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 17:00:42 bởi Liên Hương >
NHỚ VỀ HÀ NỘI (
bài gửi chuyên mục Ngàn năm thương nhớ Thăng long Hà nội )
Sài gòn trở gió trời không nắng
Tưởng như Hà nội độ Thu về
Sáng ra mở cửa se se lạnh
Đóa hồng chớm nở ướt sương khuya
Sài gòn trở gió lòng bỗng nhớ
Hà nội vào Đông những phố phường
Hoa sữa thơm nồng đầu ngõ nhỏ
Xa lâu rồi vẫn thấy nhớ thương
Sài gòn trở gió bao hoài niệm
Tuổi ấu thơ xưa đã qua rồi
Bím tóc tơ một thời vụng dại
Trong lòng ta đâu nỡ phai phôi
Sài gòn trở gió mơ Hà nội
Như đứa con xa nhớ mẹ hiền
Những cánh chim bay về muôn nẻo
Vẫn mơ về tổ ấm không quên LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 17:03:48 bởi Liên Hương >
HÀ NỘI VÀ TÔI Cánh cò chở nắng sang sông
Ráng chiều buông, nhuộm ánh hồng chân mây
Hôm nay tôi trở về đây
Ắp đầy kỷ niệm những ngày tuổi thơ
Hồng hà đỏ rực ước mơ
Bờ đê cỏ biếc chưa mờ lối quen
Tìm cây bàng, ngõ nhà em
Đâu rồi tàu điện leng keng,đâu rồi?
Ngẩn ngơ tôi mải tìm tôi
Trò chơi "đuổi bắt" bãi bồi ven sông
xuýt xoa cái lạnh ngày đông
Hây hây làn gió ửng hồng má ai
Hương bồ kết, ướp tóc mây
Hương hoa sữa ngát đọng đầy phố đêm
Tìm về kỷ niệm dịu êm
Lời yêu đầu, mãi ngọt mềm trên môi
Hà nội ơi! Hà nội ơi
Rưng rưng ký ức một đời không quên LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 17:06:48 bởi Liên Hương >
Chúc chị và gia đình bước sang Năm Mới tràn đầy niềm vui và Hạnh phúc!
-2010-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chúc chị và gia đình bước sang Năm Mới tràn đầy niềm vui và Hạnh phúc!
-2010-
Em Thương Giang còn chị Hồng Hà
Hai dòng sông đâu có cách xa
Cùng chung nguồn cội chung đất mẹ
Con cháu rồng tiên - vẫn một nhà
Lại một mùa xuân đến nữa rồi
Chúc em hạnh phúc, chúc em vui
Gửi em một nhánh đào đơm nụ
Nhìn hoa như nhìn thấy em cười
.
(Cảm ơn em đã gửi cho chị chú gấu xinh xắn dễ thương này
nhé )
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80393/148474738A5249C0B7FACF78D18439DA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2009 08:50:29 bởi Nguyet Que >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: