CHUYỆN TÌNH
Ngẫm chuyện tình mình như đời cát
Con sóng phiêu du tạc bến bờ
Hát một lời buồn đêm không ngủ
Nuốt vào giọt mặn đẫm xanh thơ
Trót nửa cuộc người đành lỗi hẹn
Vần xoay con tạo rối đèn cù
Cũng từng thổn thức hồn đá cuội
Chai lỳ cát bụi dấu thiên thu
Âm thầm từng bước chân quen lạ
Quay quắt ngàn năm một chuyện tình
Chẳng chữ nợ duyên mà vay trả
Bao giờ cho đến cuộc hồi sinh
Đôi lúc ngẫm đời toan viết sử
Đếm từng năm tháng thủy triều lên
Gộp đá xanh mòn câu ứ hự
Ai đợi ai chờ ai lãng quên
Vọng lời biển gọi đêm không ngủ
Thương đời cô quạnh tháng năm phai
Dã tràng bé nhỏ về xây cát
Ngàn lần ngơ ngác viết tên ai…
Liên Hương