GỐI TƯƠNG TƯ Chuông đâu vẳng tiếng muộn màng
Đèn khuya hắt bóng võ vàng canh thâu
Gối tương tư mái tóc nhàu
Mắt chong thức giữa đêm màu cô đơn
Ngại ngùng tiếng dế nỉ non
Thời gian nhỏ giọt mỏi mòn mắt đêm
Lá khô xao xác bên thềm
Giọt sương nóng giữa môi mềm lặng câm
Ngủ đi em - mộng từ tâm
Nhỡ mai vóc hạc xa xăm sẽ buồn
Tay mềm ru khúc vô ngôn
Đường xa diệu vợi vẫn còn dấu chân
"
Hải đường lả ngọn đông lân" *
Đêm qua... rồi sẽ trong ngần... thiên thai
Lối xưa còn nhẹ gót hài
Hẹn về chỉ độ canh dài đào bông
“
Nay đào đã cuốn gió đông Phù du lại nở bên sông bơ sờ” *
Phòng khuya khuya vẫn lặng tờ
Dấu đêm trăng lặn sương lờ mờ phai
Chợt nghe như gió thoảng ngoài
Giật mình... còn đó... dấu hài thi nhân
Nghe cành liễu rũ phân vân
Trăm năm sao chỉ có ngần ấy thôi
Giữa đường đứng gọi tình ơi
Đợi nhau áo lụa tinh khôi cũng nhàu
Liên Hương - Lê Phú Hải