LỜI YÊU
XEM TUỒNG HỒ NGUYỆT CÔ
Cũng tìm tri kỷ chốn nhân gian
Nhả ngọc thầm gieo chút mộng vàng
Ai biết đường tình nênh nổi quá
Nên đành tỉnh giấc giữa phong sương
Mưa tưới chan chan giọt rượu nồng
Chuông chiều đâu sớm gọi hư không
Phong phanh xuân khóc trong ngày lạ
Cho kiếp hồ ly bạc má hồng
Liêu trai khát vọng mãi niềm mơ
Xác lá hồn hoa giữa mịt mờ
Muôn kiếp đường tình khơi biển rộng
Đầm đìa ý nhạc với hồn thơ
Mắt huyền lóng lánh vệt trăng soi
Vương vấn mà chi một kiếp người
Tu luyện ngàn năm trong thóang chốc
Tan tành lá rụng với hoa rơi
Liên Hương
EM
Em rời ta chẳng một lời
Cũng đành đoạn giữa bụi đời tha phương
Về qua sông lạnh thả hương
Nghe hài hòa nỗi đoạn trường của nhau.
LPH
XA
Buồn trông ngọn cỏ dàu dàu
Đìu hiu bến nước một màu khói mây
Xa người lạnh lẽo bàn tay
Gió từ đâu thổi dáng gầy phong phanh
LH
Mắt huyền lóng lánh vệt trăng soi
Vương vấn mà chi một kiếp người
Tu luyện ngàn năm trong thóang chốc
Tan tành lá rụng với hoa rơi
Liên Hương
“Vương vấn mà chi một kiếp người”…
Nghe buồn thăm thẳm giếng đơn côi
Ngấn ngơ nỗi hận trong trời buốt:
không vớt hồn em. Lạnh hồn tôi!
NVT
NHỚ
Khỏang trời mây trắng gió êm êm
Sánh bước bên nhau bướm hoa kèm
Đôi gót chân son hằn cát mịn
Dịu dàng tay ấm khóac vai em
Sóng biển rì rào ánh ngọc xanh
Gío ru lời gió khúc ru lành
Thì thầm anh nói lời yêu dấu
Mắc cỡ …em cười …nhéo tay anh
Mấy độ tình xa cách biển rồi
Vẫn màu xưa ấy trắng tinh khôi
Vẫn thầm nhung nhớ chiều mây lặng
Vẫn dấu trong tim bóng một người
Liên Hương Hì ! đây mới là muội nè
NÓI CÙNG ANH
Đời vui mấy giấc mơ hồng
Người vui cho thoả một lòng thơ vui
Hoa xuân nở thắm nụ cười
Màu xanh trải ngát đất trời quê hương
" ví dầu hết giận thì thương "
Lòng sen nào ngại nắng sương dãi dầu
Mong tình đời mãi bền lâu
Trầu xanh nào dễ bạc màu bởi vôi
Kết cùng cau mới đỏ môi
Chớ như nước chảy bèo trôi phận buồn
Mong manh như cánh chuồn chuồn
" Khi vui nó đậu khi buồn nó bay" *
Rượu nồng thoảng một cơn say
Rồi như nước chảy qua tay một lần
Xin đừng vội bước phong trần
Để rồi bọt nước đường gần hoá xa
Đôi lời tỏ chút lòng hoa
Trước là nghĩa trọng sau là tình thâm
Đã chung một tiếng tơ đồng
Chân tình không sợ mất lòng mới nên
Liên Hương
LẮNG LỜI EM
Lời em - lời hát con tim
lắng từ bao giấc mộng tình xanh mơ;
làn hương theo ngọn gió hờ;
môi hồng chạm vị son nhờ lả lơi...
Lời em - tình đất hương trời
qua bao khúc lặng, chơi vơi giữa dòng;
nói bờ bồi lở của sông;
nói con sóng dậy biển Đông, dặm ngàn…
Lời em - sâu thẳm ruột gan
tình trong một khối nồng nàn cho nhau
Nổi chìm một cuộc bể dâu
vẫn chung mộng ước trầu cau son ngời…
Lời em - lời của tinh khôi
rợp màu hồng trắng bên đồi sim xanh
tiếng lòng tha thiết, tinh anh
hồn thơ trong trẻo ngát xanh tình người…
Bên nhau rủ rỉ môi cười
Tơ đồng một tiếng… đầy vơi nỗi niềm
Cạn ly nồng thắm môi mềm
Cánh chim nhạn sánh, êm đềm trời xuân
NguyênVănThái
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
NÓI CÙNG ANH
Đời vui mấy giấc mơ hồng
Người vui cho thoả một lòng thơ vui
Hoa xuân nở thắm nụ cười
Màu xanh trải ngát đất trời quê hương
" ví dầu hết giận thì thương "
Lòng sen nào ngại nắng sương dãi dầu
Mong tình đời mãi bền lâu
Trầu xanh nào dễ bạc màu bởi vôi
Kết cùng cau mới đỏ môi
Chớ như nước chảy bèo trôi phận buồn
Mong manh như cánh chuồn chuồn
" Khi vui nó đậu khi buồn nó bay" *
Rượu nồng thoảng một cơn say
Rồi như nước chảy qua tay một lần
Xin đừng vội bước phong trần
Để rồi bọt nước đường gần hoá xa
Đôi lời tỏ chút lòng hoa
Trước là nghĩa trọng sau là tình thâm
Đã chung một tiếng tơ đồng
Chân tình không sợ mất lòng mới nên
Liên Hương
LẮNG LỜI EM
Lời em - lời hát con tim
lắng từ bao giấc mộng tình xanh mơ;
làn hương theo ngọn gió hờ;
môi hồng chạm vị son nhờ lả lơi...
Lời em - tình đất hương trời
qua bao khúc lặng, chơi vơi giữa dòng;
nói bờ bồi lở của sông;
nói con sóng dậy biển Đông, dặm ngàn…
Lời em - sâu thẳm ruột gan
tình trong một khối nồng nàn cho nhau
Nổi chìm một cuộc bể dâu
vẫn chung mộng ước trầu cau son ngời…
Lời em - lời của tinh khôi
rợp màu hồng trắng bên đồi sim xanh
tiếng lòng tha thiết, tinh anh
hồn thơ trong trẻo ngát xanh tình người…
Bên nhau rủ rỉ môi cười
Tơ đồng một tiếng… đầy vơi nỗi niềm
Cạn ly nồng thắm môi mềm
Cánh chim nhạn sánh, êm đềm trời xuân
NguyênVănThái
GIÓ HÁT
Tơ đồng nhẹ một khúc ngân
Thơ xa nối lại tình gần mà vui
Say như người vẫn say người
Yêu như là đất với trời yêu nhau
Cuộn dâng con sóng bạc đầu
Ngàn xưa còn với ngàn sau ân tình
Lắng vào vị mặn khiết tinh
Dù đời dâu bể gập ghềnh phong ba
Nói lời cây cỏ lá hoa
Gió về hát mãi lời ca bên người
Liên Hương
Trích đoạn: Liên Hương
NHỚ
Khỏang trời mây trắng gió êm êm
Sánh bước bên nhau bướm hoa kèm
Đôi gót chân son hằn cát mịn
Dịu dàng tay ấm khóac vai em
Sóng biển rì rào ánh ngọc xanh
Gío ru lời gió khúc ru lành
Thì thầm anh nói lời yêu dấu
Mắc cỡ …em cười …nhéo tay anh
Mấy độ tình xa cách biển rồi
Vẫn màu xưa ấy trắng tinh khôi
Vẫn thầm nhung nhớ chiều mây lặng
Vẫn dấu trong tim bóng một người
Liên Hương
Hì ! đây mới là muội nè
YÊU
Khung trắng chiều mơ biển, mây, trời
Rì rào sóng rộn trắng trùng khơi
Sóng soài ngút mắt bờ cát trắng
Mây trắng rạng ngời, trắng tinh khôi
Nghiêng nghiêng lắng tiếng tình yêu gọi
Gió biển mơn man gợn mây trời
Vòng yêu êm ái… miền hư ảo…
“Mắc cỡ…em cười…” cánh tay lơi…
Giật mình!... như thể mới chiều qua
Biển, mây, chiều, gió bản tình ca…
Trên bờ cát trắng tinh khôi ấy
Còn dấu sen hồng tựa cánh hoa
NguyễnVănThái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 08:49:35 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Tình hoài Nỗi nhớ thời gian chẳng thể vơi Dù cho khoảng cách đã xa vời Người đi lời ước lòng còn giữ Kẻ ở câu thề dạ chẳng rơi Bèo dạt sông dài buồn cuộc sống Mây trôi biển rộng xót dòng đời Tình đầu mãi mãi còn in bóng Mỗi độ trăng tròn mộng lại khơi Thanh Thanh Khiết
21.5.2011
CUNG SẦU
Bao mùa ngọn sóng giỡn trùng khơi
Cánh nhạn bay xa mấy nẻo đời
Tầm tã giọt buồn mưa hạ đổ
Mịt mùng sợi nhớ lá Thu rơi
Nỗi lòng trống vắng tình đôi ngả
Tấc dạ ưu tư mộng nửa vời
Bến cũ xa rồi người có nhớ
Nơi này tình vọng khúc đầy vơi
Liên Hương
HẠ NHỚ
Nơi này tình vọng khúc đầy vơi
Thuở học sinh vui đẹp tuyệt vời
Áo trắng bay bay trong gió thổi
Nắng hồng rọi rọi giữa hè rơi
Thoắt đây bạn cũ đà chia lối
Thoáng đó thầy xưa đã biệt đời
Phượng đỏ ve sầu đâu kiếm hỡi
Quê nhà trường lớp khuất ngàn khơi
Thanh Huy
Hạ về Nồng nàn phượng tím thả chơi vơi Lá biếc mơn man theo gió vời Tắm nắng ve sầu nằm tụ lại Gội mưa gõ kiến bám không rơi Vườn mơ vàng óng khơi tình mộng Bến đợi xanh tươi gợi xuân đời E lệ niềm riêng còn mong dấu Vậy mà hạ đến đã luôn khơi Thanh Thanh Khiết 24.5.2011 Dĩ vãng xưa Ôm vầng nhật ký khó lòng vơi Kỷ niệm ngày xanh vẽ tuyệt vời Lớp học cùng nhau tô nghĩa đậm Sân trường xúm lại nhặt hoa rơi Bài thơ trìu mến vui bằng hữu Tiếng hát ngây ngô đẹp cuộc đời Một thuở bâng khuâng đầy cảm xúc Bây giờ mỗi đứa chốn mù khơi Vancalli 5.23.11 Chúc huynh NGL thứ hai vui mạnh hì hì.... HÒAI NHỚ
Kỷ niệm tình đầu chẳng thể vơi
Dù cho cánh nhạn đã xa vời
Triền miên ngày tháng hồn khô cạn
Ròng rã bao mùa lệ rớt rơi
Hoa mộng người mang theo sóng nước
Bèo mây ta nhận với dòng đời
Tinh khôi áo trắng tim còn mãi
Mặc ngọn triều buồn kín lộng khơi
Liên Hương Chúc Liên Hương và quý TH mạnh khỏe Tưởng nhớ Người xưa dấu vết dễ nào vơi Bóng ngả đường xa thế tuyệt vời Khổ cực bao ngày lòng vẫn giữ Gian lao mấy thuở lệ không rơi Đào hoa chắc sẽ trôi dòng nước Phận số nay qua nổi sóng đời Sắc áo tinh anh luôn sống mãi Tình yêu năm ấy vẫn còn khơi Nguyễn Gia Linh
Nguyễn Gia Linh đưa ra bài Phận Đàn Bà cho quý TH cùng Xướng Họa cho vui Phận đàn bà Ngày nay ngẫm lại cái thời qua Xa xót nào hơn phận mấy bà Cực khổ gia đình luôn gánh chịu Gian lao tổ ấm chẳng kêu la Văn chương phú lục dòng tươi trẻ Học giả uy danh thế ngọc ngà Sử sách lưu truyền từ vạn kiếp Biết bao phụ nữ quá tài ba Nguyễn Gia Linh KHỔ VÌ ĐÀN BÀ
Nhìn xem tin tức mấy tuần qua,
Danh vọng tiêu tan bỡi các bà.
Giám đốc chức bay còn chịu khổ,(1)
Quyền cao vẫn nhốt khó kêu la.
Mấy ông trọc phú bên Trung quốc,
Mê một cô Vi (2) dáng ngọc ngà.
Sự nghiệp đi đoong vào tận khám,
Cũng vì phụ nữ tạo phong ba ...
Thanh Khang
(1) Giám đốc quỷ tiền tệ quốc tế IMF bị buộc tôi sách nhiểu cô bồi phòng.
(2) Cô Lý Vi (li Wei) là di dân gốc Việt đến Hồng Kông bán thuốc lá,
Cô khéo dụ dổ được 10 tên giám đốc tham nhũng,trút hết tiền cho cô
rồi đi tù . Phận đàn ông Một thời hoa mộng đã trôi qua Vẫn cứ vâng theo lịnh của bà Thế đấy an thân không kiếm chuyện Như vầy hả dạ khỏi rầy la Người mong lặn ngụp trong khuôn ngọc Kẻ muốn nhào lăn khỏi tháp ngà Số phận đàn ông trời định sẳn Làm sao tránh được trận phong ba Lâm Tiểu Trúc Bình đẳng nè… (Họa bài Phận Đàn Bà của Nguyễn Gia Linh) Xưa nay đã có lắm trò qua Dọn dẹp ngoài trong việc mấy bà Phía nữ đưa vai cùng gánh vác Phái nam nheo mắt chẳng kêu la Ông khiêng bịt gạo thơm ngần trắng Bả xách bánh bao sắc bạc ngà Bình đẳng yêu cầu quyền bính nắm Chia đều như vậy thiệt…chơi ba (cha) hihi Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
NÓI CÙNG ANH
Đời vui mấy giấc mơ hồng
Người vui cho thoả một lòng thơ vui
Hoa xuân nở thắm nụ cười
Màu xanh trải ngát đất trời quê hương
" ví dầu hết giận thì thương "
Lòng sen nào ngại nắng sương dãi dầu
Mong tình đời mãi bền lâu
Trầu xanh nào dễ bạc màu bởi vôi
Kết cùng cau mới đỏ môi
Chớ như nước chảy bèo trôi phận buồn
Mong manh như cánh chuồn chuồn
" Khi vui nó đậu khi buồn nó bay" *
Rượu nồng thoảng một cơn say
Rồi như nước chảy qua tay một lần
Xin đừng vội bước phong trần
Để rồi bọt nước đường gần hoá xa
Đôi lời tỏ chút lòng hoa
Trước là nghĩa trọng sau là tình thâm
Đã chung một tiếng tơ đồng
Chân tình không sợ mất lòng mới nên
Liên Hương
LẮNG LỜI EM
Lời em - lời hát con tim
lắng từ bao giấc mộng tình xanh mơ;
làn hương theo ngọn gió hờ;
môi hồng chạm vị son nhờ lả lơi...
Lời em - tình đất hương trời
qua bao khúc lặng, chơi vơi giữa dòng;
nói bờ bồi lở của sông;
nói con sóng dậy biển Đông, dặm ngàn…
Lời em - sâu thẳm ruột gan
tình trong một khối nồng nàn cho nhau
Nổi chìm một cuộc bể dâu
vẫn chung mộng ước trầu cau son ngời…
Lời em - lời của tinh khôi
rợp màu hồng trắng bên đồi sim xanh
tiếng lòng tha thiết, tinh anh
hồn thơ trong trẻo ngát xanh tình người…
Bên nhau rủ rỉ môi cười
Tơ đồng một tiếng… đầy vơi nỗi niềm
Cạn ly nồng thắm môi mềm
Cánh chim nhạn sánh, êm đềm trời xuân
NguyênVănThái
GIÓ HÁT
Tơ đồng nhẹ một khúc ngân
Thơ xa nối lại tình gần mà vui
Say như người vẫn say người
Yêu như là đất với trời yêu nhau
Cuộn dâng con sóng bạc đầu
Ngàn xưa còn với ngàn sau ân tình
Lắng vào vị mặn khiết tinh
Dù đời dâu bể gập ghềnh phong ba
Nói lời cây cỏ lá hoa
Gió về hát mãi lời ca bên người
Liên Hương
KHÚC XUÂN CA
Ôi ! một cánh hoa trời nhẹ nhàng rơi
Trong cõi mênh mang vô tận đời
Lòng ta thanh thản sao đến lạ
Hưởng chút hương trời, xuân nhẹ trôi
Dòng đời mỏng mảnh loé sao băng
Vũ trụ bao la cõi vĩnh hằng
Lẫn trong sương khói, say hoài cổ
Mờ mờ bóng mặt với nắng trăng
Ôi ! Đấy cội nguồn bao nỗi đau
Chỉ ta mới biết trước và sau
Một thoáng nhỏ nhoi, âu đà biết :
Cát bụi nên người, cát bụi đâu!
Mùa xuân - em đến rực rỡ hoa
Cho tặng riêng ta phút cảm hoà
Em ban sức sống hương men lạ
Giục lòng xuân nở : Khúc xuân ca
NguyễnVănThái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 09:31:02 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: