LỜI YÊU
Cảm ơn Dòng Suối ngọt đã ghé trang nhà của LH và góp chung cảm xúc . Chúc bạn luôn vui khoẻ. Hồn thơ luôn lai láng.
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Cảm ơn Dòng Suối ngọt đã ghé trang nhà của LH và góp chung cảm xúc . Chúc bạn luôn vui khoẻ. Hồn thơ luôn lai láng.
LH
Tình cờ đi ngang đây đọc thơ của Liên Hương và Lý Phú Hải. Thơ hai bạn hay lắm, có lẽ hai người đều là người miền nam. Là HQ cám ơn cả hai mới đúng. Chúc hai bạn sáng tác những bài thơ tuyệt vời như vậy mãi nhé!
Hồng Quế
EM SẼ
Em sẽ thôi nhắc điệu buồn của gió
Bởi biết muôn năm gió vốn vô thường
Cứ để mặc trái tim yêu thổn thức
Bởi cuộc tình nào chả da diết nhớ thương
Em sẽ không nhớ cơn mưa mùa nghịch
Dù mây dông vẫn vần vũ bầu trời
Bởi vô thường làm sao ai ngăn được
Phút hững hờ ...khoảng lặng trái tim côi
Em sẽ viết nốt vần thơ dang dở
Dù những xa xưa giờ đã không còn
Mùa Đông lạnh...rồi mùa xuân hoa nở
Sương gió ủ mầm gọi cây nhú chồi non
Và em sẽ đọc thầm trong ánh mắt
Ánh mắt anh ...khoảng lặng khôn cùng
Để hiểu rằng những đam mê ngày cũ
Mãi vô thường trong nỗi nhớ..riêng chung
LIÊN HƯƠNG
MONG ĐỜI MỘT CHÚT ƠN Ta bỏ rừng về chợ Mong đời một chút ơn Và bỗng như trẻ nhỏ Mỗi ngày ta lớn hơn Rồi mùa xuân xa ngái Ta già mà không hay Ôm đất trời ái ngại Ta tội đời ta thay Múa may cây kiếm lá Ta như hiệp sĩ khờ Chút quyền rơm vạ đá Ta đâu có đợi chờ May mà có Mảnh lòng còn tĩnh lặng Yêu người yêu đời Yêu sương khói mông mênh May mà có Những tình em sâu nặng Vỗ về nhau Từng chén đắng môi mềm Nợ người chưa trả được Nợ tình ta đa mang Nợ trời ba điều ước Nên ta đành lang thang Và như thế Cứ mang thân mối lính Ta vay người nghĩa nhơn Cũng đành thôi câm nín Mong đời một chút ơn Lê Phú Hải
VỚI BIỂN
Vì sao anh tư lự ?
Buồn vương trên dáng ngồi
Một mình như biển thẳm
Xa cánh buồm đơn côi
Có phải không anh ơi
Đời nhiều dông bão quá
nên biển mãi xa vời
Và hàng cây trút lá
Sóng xô hoài ghềnh đá
Biển biết đâu bến bờ
Còn vướng chân tục luỵ
nên đời còn vương tơ
Hãy gửi vào vần thơ
Nét buồn trên khoé mắt
Ánh nắng chiều vừa tắt
Ngôi sao nào lung linh
Mong môt sớm bình minh
Thuyền về vui bến đợi
Bên nhau đời ấm hơn
Sẻ chia tình nhân ái
Dù đường còn xa ngái
Sẽ không còn lẻ loi
Biển kia dù sâu thẳm
Vẫn ấm áp tình người
Em mong thấy anh cười
Thấy mắt anh ngời sáng
Và ưu tư tháng ngày
Sẽ xoá trên vầng trán
Mây tan trời hửng nắng
Biển rạng ngời biếc xanh
Một mùa vui hạnh phúc
Lại về đơm trái lành
Liên Hương
KHÚC RU BIỂN
Còn gì trong ta khi niềm tin rạn vỡ
Tương lai xa mà quá khứ thật gần
chỉ còn lại dư âm nỗi nhớ
Những nẻo đời trong ảo ảnh phù vân
Ta gom góp bọt xà phòng hy vọng
giữ một tình yêu trong vắt pha lê
Ta đâu biết sẽ có ngày vỡ vụn
Để niềm tin vụt tắt cõi đi về
Hãy ngủ yên đi , ôi miền quá khứ
Đời nổi nênh tìm thanh thản dễ đâu
Cứ xoa dịu trái tim đau lặng lẽ
Rằng ...ngày xưa...trong trẻo mối tình đầu
Ta ru ta bằng nỗi niềm của sóng
Vẫn ngàn năm điệp khúc cồn cào
Bởi vì biển muôn đời vốn thế
Không xô bờ ...con sóng biết về đâu ?
Thôi hãy ngủ yên nào quá khứ
Cứ lặng im như bãi cát vàng
Đừng thổn thức bản tình ca muôn thuở
Có lạ gì ... con sóng bạc lang thang
Liên Hương
KHÔNG ĐỀ
Em đi khép nép đôi tà áo
Tóc gió thôi bay giọt nắng chiều
Trái tim khe khẽ run lồng ngực
Thì thầm nhắc lại một lời yêu
LH
KHÔNG ĐỀ
Em đi khép nép đôi tà áo
Tóc gió thôi bay giọt nắng chiều
Trái tim khe khẽ run lồng ngực
Thì thầm nhắc lại một lời yêu
LH
Chân vẫn bước sao lòng ở lại
Ráng hồng thăm thẳm chốn nào xa
Có phải bởi em là con gái
Duyên chờ phận đợi tháng ngày qua
LPH
Trích đoạn: hai1957
KHÔNG ĐỀ
Em đi khép nép đôi tà áo
Tóc gió thôi bay giọt nắng chiều
Trái tim khe khẽ run lồng ngực
Thì thầm nhắc lại một lời yêu
LH
Chân vẫn bước sao lòng ở lại
Ráng hồng thăm thẳm chốn nào xa
Có phải bởi em là con gái
Duyên chờ phận đợi tháng ngày qua
LPH
Những tưởng từ lâu lòng hoá đá
Bên cạnh dòng đời đứng dửng dưng
Đi qua biết mấy bờ bến lạ
Vòng quay phận số vẫn chưa ngừng
LH
PHỐ LẠ
Phố xa lạ từ bao giờ không biết
Một ngã ba , lại một ngã ba đường
Gốc cây nào ngày xưa anh đứng đợi
Lâu lắm rồi …còn phảng phất dư hương
Giữa ồn ã bao con người em gặp
Chẳng có anh nên phố vẫn không người
Em lặng lẽ một mình đếm bước
Như con thuyền độc mộc giữa dòng trôi
Vẫn biết vậy ngày xưa đâu còn nữa
Gốc phượng quen – nhân chứng một mối tình
Người khuất dạng hoa đâu về thắp lửa
Chỉ tán lá buồn theo gió rủ chênh vênh
Cơn gió thổi từ phương nao chợt lạnh
Để bước thêm hoang hỏai lối gầy
Từng ô gạch nhạt màu vụn vỡ
Vá sao lành những khỏang trống chiều nay
Liên Hương
HỜN
Lối gầy ai lạc bước quanh
Để ai lẻ loi chiều vội
Hoàng hôn buông trời chợt tối
Sương rơi loang cả lối về
Cỏ mềm níu bước người đi
Dùng dằng nỗi hờn vô cớ
Chẳng lẽ rạp mình như cỏ
Xác xơ còn đẫm dấu giày
Chữ tình nào dễ phôi phai
Nhớ quên...của ngày tháng cũ
Còn vương hòai trên lối nhỏ
Xôn xao gọi bước ngừơi chờ
Tim thầm đập nhịp vu vơ
Dốc cạn nỗi buồn đã rót
Hình như tiếng ai ..bất chợt
Xanh rêu ...ngày cũ.. đâu rồi ?
LIÊN HƯƠNG
NỤ HÔN CỦA BIỂN
Sẽ mãi còn lời sóng gọi niềm yêu
Để biển khát một bình minh nồng cháy
Tình vỗ bờ ngàn đời con sóng dậy
Lòng đại dương sâu thẳm vẫn cồn cào
Lời ai buồn hay biển tím xôn xao
Gió và gió ru rì rào ngọn sóng
Thuyền ai về nghiêng buồm căng gió lộng
Hoàng hôn buông ngút ngát tận chân trời
Sẽ mãi còn yêu biển , biển ơi
Thăm thẳm thế mà muôn đời biển khát
Nụ hôn biển có bao giờ vị nhạt
Cho làn môi yêu muôn thủa thắm sắc hồng
LIÊN HƯƠNG
ChẲNG LẼ
Lối gầy xanh rêu ngày cũ
Vườn xưa chiều đã nhạt nhoà
Ta về ngả mình trên cỏ
Ngỡ người vừa mới đi qua
Cơn gió đong về nỗi nhớ
Hoàng hôn phủ tím vai mềm
Tiếng chim thoảng trong kẽ lá
Dấu hài dường vắng xa thêm
Chẳng lẽ tình đời dâu bể
Lối xưa đã lạnh tháng ngày
Chẳng lẽ tình như men rượu
Nhạt rồi sau một cơn say?
Thôi cứ như người đãng trí
Nhớ quên ...ngày cũ xa mờ
Vừa mới xanh màu cỏ dại
Đã hanh hao tự bao giờ...
LIÊN HƯƠNG
TÍM BIỂN
Tím lặng hoàng hôn, tím biển chiều
Ta về tìm lại chốn xưa yêu
Nghe lời biển hát ngàn con sóng
Ngút ngát bờ êm đợi thuỷ triều
Chân trời mờ tỏ buồm xa khuất
Cánh hải âu trên sóng chập chờn
Vị mặn trên môi hay vị biển ?
Nói cùng ta những giọt yêu thương
Hàng bạch dương ru lời biển hát
Khúc tình ca thao thiết ngàn đời
Mơn man tóc xoã đùa trong gió
Tim dập dồn nhịp đập biển khơi
Chiều buông tím trong hòang hôn biển
Con sóng xô vẫn khúc bạc đầu
Chỉ nỗi lòng mình như biển thẳm
Mãi ngàn đời dành trọn cho nhau..
LIÊN HƯƠNG
KHÔNG ĐỀ
Em đi khép nép đôi tà áo
Tóc gió thôi bay giọt nắng chiều
Trái tim khe khẽ run lồng ngực
Thì thầm nhắc lại một lời yêu
LH
Chân vẫn bước sao lòng ở lại
Ráng hồng thăm thẳm chốn nào xa
Có phải bởi em là con gái
Duyên chờ phận đợi tháng ngày qua
LPH
Những tưởng từ lâu lòng hoá đá
Bên cạnh dòng đời đứng dửng dưng
Đi qua biết mấy bờ bến lạ
Vòng quay phận số vẫn chưa ngừng
LH
Gót nhỏ ngày xưa ta vẫn nhớ
Lối mòn thềm vắng bước ngây thơ
Đóa hoa mơ ước dù tan vỡ
Vẫn có nơi đây một góc chờ
LPH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: