LỜI YÊU
ĐỜI... Ai sinh ra đời nhau
Mà mỗi người mỗi lạ
Mới lửa hồng tháng hạ
Đã lạnh lùng ngày đông
Ở đâu có dòng sông
Để nhớ nhung tình biển
Một đời không vốn liếng
Có gì mà nuôi nhau
Từ đâu có nỗi đau
Để một đời bão nổi
Ngẩn ngơ cơn gió thổi
Thao thức suốt canh dài
Đâu là chốn an bài
Trở về ôm gối ngủ
Mùa nào cho lá rũ
Bao giờ được gần nhau?
Liên Hương - Lê Phú Hải
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
LPH
Trích đoạn: hai1957
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
LPH
Chả bâng khuâng giữa hai chiều được mất
Giữ cho mình lặng lẽ một lời yêu
Giọt nắng rơi sót lại cuối trời chiều
Chút chia sẻ giữa dòng đời vội vã
Ta sững sờ giữa biển người xa lạ
Cơ duyên nào bỗng gặp dấu chân quen
Trong đêm dài " ô cửa thắp đèn lên " *
Cho hồn ta ấm áp thêm ngọn lửa
LH
Lại những ngày tím lặng hoàng hôn
Vắng bóng người biển dài rộng thế
Biển khóc ư... mà hoen mắt lệ
Thấm trên môi vị muối ngàn đời...
Liên Hương
Trời mây xám, biển nhuộm ngậm ngùi
Gió bâng quơ tìm con sóng lặng
Thuyền ngủ bãi, dải bờ hiu quạnh
Giấc mung lung...khát giọt nắng trời
...
NguyễnVănThái
(nhớ muội huynh lại về thăm!)
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Lại những ngày tím lặng hoàng hôn
Vắng bóng người biển dài rộng thế
Biển khóc ư... mà hoen mắt lệ
Thấm trên môi vị muối ngàn đời...
Liên Hương
Trời mây xám, biển nhuộm ngậm ngùi
Gió bâng quơ tìm con sóng lặng
Thuyền ngủ bãi, dải bờ hiu quạnh
Giấc mung lung...khát giọt nắng trời
...
NguyễnVănThái
(nhớ muội huynh lại về thăm!)
úi, lâu quá mới gặp huynh. Cảm ơn huynh ghé bên muội và cùng chia sẻ với muội những vần thơ về biển - đó là đề tài thường hay được nói tới nhất trong thơ muội. Mong huynh luôn khoẻ vui và có thêm thật nhiều cảm hứng thơ
LH
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
LPH
Chả bâng khuâng giữa hai chiều được mất
Giữ cho mình lặng lẽ một lời yêu
Giọt nắng rơi sót lại cuối trời chiều
Chút chia sẻ giữa dòng đời vội vã
Ta sững sờ giữa biển người xa lạ
Cơ duyên nào bỗng gặp dấu chân quen
Trong đêm dài "ô cửa thắp đèn lên" *
Cho ấm áp hồn ta thêm ngọn lửa
LH
Trời đất lạnh nên con tim nằm giữa
Nhờ chút ân tình ủ ấm ngực thơm
Nhớ thương người tháng tám ngóng sao hôm
Đêm quạnh quẽ mắt ai vàng nỗi nhớ
Tháng bảy qua rồi mùa ngâu vỡ lỡ
Để bây giờ thao thiết vọng mùa sau
Gởi lại đây chăn gối đã bạc màu
Và một thuở ấu thơ buồn vụng dại
LPH
Trích đoạn: hai1957
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
LPH
Chả bâng khuâng giữa hai chiều được mất
Giữ cho mình lặng lẽ một lời yêu
Giọt nắng rơi sót lại cuối trời chiều
Chút chia sẻ giữa dòng đời vội vã
Ta sững sờ giữa biển người xa lạ
Cơ duyên nào bỗng gặp dấu chân quen
Trong đêm dài "ô cửa thắp đèn lên" *
Cho ấm áp hồn ta thêm ngọn lửa
LH
Trời đất lạnh nên con tim nằm giữa
Nhờ chút ân tình ủ ấm ngực thơm
Nhớ thương người tháng tám ngóng sao hôm
Đêm quạnh quẽ mắt ai vàng nỗi nhớ
Tháng bảy qua rồi mùa ngâu vỡ lỡ
Để bây giờ thao thiết vọng mùa sau
Gởi lại đây chăn gối đã bạc màu
Và một thuở ấu thơ buồn vụng dại
LPH
chân lữ thứ mỏi dòng đời xa ngái
Giấc cô đơn chưa biết lối đi về
cơn mưa buồn hoang hoải một phố khuya
Nghe đâu đó ngọn lửa nào sưởi ấm
Rồi sẽ qua một mùa mưa tháng tám
Dấu sụt sùi rả rích nỗi buồn ngâu
Vắng biển rồi sông sẽ chảy về đâu
Để da diết môt chiều bến lở
LH
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
Chả bâng khuâng giữa hai chiều được mất
Giữ cho mình lặng lẽ một lời yêu
Giọt nắng rơi sót lại cuối trời chiều
Chút chia sẻ giữa dòng đời vội vã
Ta sững sờ giữa biển người xa lạ
Cơ duyên nào bỗng gặp dấu chân quen
Trong đêm dài "ô cửa thắp đèn lên" *
Cho ấm áp hồn ta thêm ngọn lửa
Trời đất lạnh nên con tim nằm giữa
Nhờ chút ân tình ủ ấm ngực thơm
Nhớ thương người tháng tám ngóng sao hôm
Đêm quạnh quẽ mắt ai vàng nỗi nhớ
Tháng bảy qua rồi mùa ngâu vỡ lỡ
Để bây giờ thao thiết vọng mùa sau
Gởi lại đây chăn gối đã bạc màu
Và một thuở ấu thơ buồn vụng dại
Chân lữ thứ mỏi dòng đời xa ngái
Giấc cô đơn chưa biết lối đi về
Cơn mưa buồn hoang hoải một phố khuya
Nghe đâu đó ngọn lửa nào sưởi ấm
Rồi sẽ qua một mùa mưa tháng tám
Dấu sụt sùi rả rích nỗi buồn ngâu
Vắng biển rồi sông sẽ chảy về đâu
Để da diết môt chiều bên bến lở
Liên Hương - Lê Phú Hải
CÒN
Khúc hát chiều xưa nợ chữ tình
Mở lòng trông đợi áng thơ xinh
Anh về ấm lại ngày xa vắng
Nắng rọi hồn vui giọt khiết tinh
Dõi mắt nhìn theo hút cuối đường
Chân trời nhàn nhạt phủ màn sương
Nghe thầm gió gọi trong chiều muộn
Chống chếnh lặng thầm sợi nhớ thương
Ngước tận cao xanh để nhủ lòng
Người đi thấu hiểu nỗi chờ mong
Còn nghe sâu thẳm lời em gọi
Ru giấc mộng buồn dõi mắt trong...
LH
MỘT NGÀY
Sớm lạnh thềm sương gió ơ hờ
Trưa buồn giọt nắng đợi ngẩn ngơ
Chiều thương sắc tím hoàng hôn quạnh
Tối nhớ vườn thơ lẻ bóng chờ
LH
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Lại những ngày tím lặng hoàng hôn
Vắng bóng người biển dài rộng thế
Biển khóc ư... mà hoen mắt lệ
Thấm trên môi vị muối ngàn đời...
Liên Hương
Trời mây xám, biển nhuộm ngậm ngùi
Gió bâng quơ tìm con sóng lặng
Thuyền ngủ bãi, dải bờ hiu quạnh
Giấc mung lung...khát giọt nắng trời
...
NguyễnVănThái
(nhớ muội huynh lại về thăm!)
Cát hoang vu không dấu chân người
Cánh buồm xa chưa về biển vắng
Ghềnh đá thao thức hoài đêm trắng
Nghe sóng ru tình khúc không lời
Liên Hương
Hôm nay muội mới trả lời huynh được nè. Mong huynh không giận muội nha
Cát hoang vu không dấu chân người
Cánh buồm xa chưa về biển vắng
Ghềnh đá thao thức hoài đêm trắng
Nghe sóng ru tình khúc không lời
Liên Hương
Tim đã nghe rộn rã trùng khơi Hải âu bay rợp trời, sóng hát Nắng vàng khoe, mênh mông biển biếc Phía chân trời thấp thoáng buồm thơ NguyễnVanThai
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Cát hoang vu không dấu chân người
Cánh buồm xa chưa về biển vắng
Ghềnh đá thao thức hoài đêm trắng
Nghe sóng ru tình khúc không lời
Liên Hương
Tim đã nghe rộn rã trùng khơi Hải âu bay rợp trời, sóng hát Nắng vàng khoe, mênh mông biển biếc Phía chân trời thấp thoáng buồm thơ NguyễnVanThai
Dấu chân mềm trên cát ngẩn ngơ
Hàng dương nghiêng một chiều gió lộng
Sóng cồn cào hay lòng biển động
Nắng vàng rơi rực phía chân trời
LH
Dấu chân mềm trên cát ngẩn ngơ
Hàng dương nghiêng một chiều gió lộng
Sóng cồn cào hay lòng biển động
Nắng vàng rơi rực phía chân trời
LH
Bản tình ca của biển muôn đời
Sóng nối sóng vỗ về bờ trắng
Biển ru tìm dấu thon xa vắng
Sóng - vô - tình giấu nốt nhạc yêu
Nguyễn Văn Thái
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Dấu chân mềm trên cát ngẩn ngơ
Hàng dương nghiêng một chiều gió lộng
Sóng cồn cào hay lòng biển động
Nắng vàng rơi rực phía chân trời
LH
Bản tình ca của biển muôn đời
Sóng nối sóng vỗ về bờ trắng
Biển ru tìm dấu thon xa vắng
Sóng - vô - tình giấu nốt nhạc yêu
Nguyễn Văn Thái
Biển ru gì mãi khúc cô liêu
Cánh hải âu trong chiều ngơ ngác
Hàng dương nghiêng soi mình trên cát
Bờ hoang vu đợi bóng thuyền về
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 16 bạn đọc.
Kiểu: